Khó thuần phục - Chương 12: Tôi khiến cô ghê tởm đến vậy sao?
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:02:16
Hạc Bắc Lâm thèm liếc mắt cô lấy một , đầu sang với thư ký Triệu:
"Chạy xe ."
Giọng lạnh lẽo, mang theo một chút phẫn nộ.
Thư ký Triệu dám chậm trễ, vội vàng khởi động xe rời .
Kỷ Vận bên vệ đường, đầu óc trống rỗng, bên tai ngừng vang vọng bốn chữ .
"Cô chính là xa."
"Cô chính là xa..."
Củ khoai lang tay rơi xuống đất, Kỷ Vận chậm chạp hồi thần, vội xổm xuống định nhặt lên.
càng hoảng loạn, tay cô càng run rẩy, khoai lang dính chặt xuống đất, đầu ngón tay nóng đến mức đỏ lên.
Tí tách... tí tách...
Nước mắt rơi xuống mu bàn tay cô, nóng bỏng đến kinh .
Không xa đó, trong xe.
Hạc Bắc Lâm yên, thông qua cửa sổ xe chứng kiến bộ cảnh tượng, đôi môi mỏng mím chặt thành một đường thẳng.
Thư ký Triệu nắm chặt vô lăng, cẩn trọng mở miệng:
"Tổng giám đốc Hạc, tổng giám đốc Kỷ hình như đau lòng!"
Ánh mắt lạnh lẽo của Hạc Bắc Lâm quét qua.
Thư ký Triệu giật rùng một cái, lập tức im bặt.
Áp suất trong xe ngày càng thấp, ánh mắt Hạc Bắc Lâm rơi xuống hộp thuốc bên cạnh.
Một lúc , mới lên tiếng:
"Đi thôi!"
Thư ký Triệu khởi động xe, vẻ mặt mờ mịt:
"Tổng giám đốc Hạc, chúng về..."
Lời còn dứt, chạm ánh băng lãnh của Hạc Bắc Lâm.
Thư ký Triệu lập tức đổi giọng:
"Đón phu nhân về nhà."
Sát khí trong mắt Hạc Bắc Lâm dịu đôi chút.
Thư ký Triệu nuốt nước bọt, thầm nghĩ: Tổng giám đốc thật khó đoán.
Vừa mới mắng khó như .
Bây giờ đón về nhà?
Nếu đối phương đầu óc vấn đề, chắc chắn sẽ dính dáng gì đến nữa!
Thư ký Triệu gào thét trong lòng nhưng dám thể hiện ngoài.
Anh định lái xe qua đó, thì đúng lúc , một chiếc xe khác dừng bên cạnh Kỷ Vận.
Không trong xe gì với cô, chỉ thấy sắc mặt Kỷ Vận hiện lên chút ý , khẽ gật đầu mở cửa xe .
Thư ký Triệu lập tức phanh gấp, đầu về phía Hạc Bắc Lâm.
"Tổng giám đốc Hạc, chuyện ..."
"Đi điều tra!"
Hạc Bắc Lâm lạnh lùng chằm chằm chiếc xe phía , đó cầm hộp thuốc bên cạnh lên, ném thẳng ngoài cửa sổ.
Kỷ Vận trong xe, bên cạnh là Lỗ Huy – chào hỏi cô hôm .
"Giám đốc Lỗ, khuya còn phiền ."
Kỷ Vận nhã nhặn, ngay ngắn sang một bên.
Lỗ Huy vội xua tay:
"Không phiền, phiền, tiện đường mà!"
"Giám đốc Kỷ đúng là tấm gương của chúng , việc đến tận giờ , nếu cô thành công thì ai thành công đây!"
Lỗ Huy chân thành bày tỏ sự ngưỡng mộ, ánh mắt đầy tán thưởng khi cô.
Hai cùng chí hướng, từng hợp tác vài , nên trò chuyện thoải mái.
Chẳng mấy chốc, xe đến nơi.
"Giám đốc Lỗ, mời một bữa."
"Được, cũng dẫn theo một , chắc chắn giám đốc Kỷ sẽ hứng thú."
Sau khi hàn huyên vài câu, xe rời .
Làn gió lạnh quét qua, Kỷ Vận khẽ ôm lấy hai tay, ngẩng đầu về phía khu chung cư cách đó xa.
Cô và Hạc Bắc Lâm kết hôn trong bí mật, đến chuyện chỉ đếm đầu ngón tay.
Kỷ Vận gây thêm chuyện, vì khi Lỗ Huy đề nghị đưa về, cô báo địa chỉ của Hà Kiều Kiều.
Cô lấy điện thoại , định gọi cho Hà Kiều Kiều, thì bất ngờ một bàn tay vươn tới, giật lấy điện thoại của cô.
Tim Kỷ Vận đập mạnh, vội đầu , liền thấy gương mặt âm trầm của Hạc Bắc Lâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/kho-thuan-phuc/chuong-12-toi-khien-co-ghe-tom-den-vay-sao.html.]
Cô theo phản xạ lùi vài bước, cảnh giác .
"Tổng giám đốc Hạc từ khi nào trở thành kẻ bám đuôi ?"
"Hừ, Kỷ Vận, cô cũng thật kén chọn, Lỗ Huy tuổi tác đủ để cha cô mà cô vẫn thể xuống tay?"
"Anh..."
Lời còn dứt, nước mắt Kỷ Vận rơi như chuỗi ngọc đứt dây.
"Hạc Bắc Lâm, thể sỉ nhục ."
" bôi nhọ chữ 'cha'!"
Nói xong, cô lau nước mắt, thêm một lời nào, mở cửa xe .
Cô , nếu Hạc Bắc Lâm bám theo đến đây, tối nay nhất định sẽ để cô .
Cô hiểu, ở bên Tống Thư Âm , tại vẫn còn dây dưa dứt với cô?
Hạc Bắc Lâm siết chặt chiếc điện thoại trong tay, mặt thoáng hiện vẻ hối .
Hai hai bên, ở giữa như cách một dải ngân hà.
Thư ký Triệu tinh ý, lái xe, nâng tấm chắn ngăn cách lên.
Kỷ Vận ngoài cửa sổ, ánh mắt trống rỗng, đang nghĩ gì.
Truyện được edit bởi Lavieee
Cơn gió lùa từ cửa sổ, thổi tung mái tóc cô.
Hạc Bắc Lâm nhíu mày, nghiêng đóng cửa sổ .
Hương nước hoa thoang thoảng lan , trộn lẫn chút vị ngọt dịu.
Trước đây, Hạc Bắc Lâm bao giờ dùng nước hoa.
Là từ khi nào bắt đầu?
Là từ lúc Tống Thư Âm công ty.
Từ một thích nước hoa, bắt đầu xịt nước hoa. Từ một ăn rau mùi, thể thản nhiên gắp rau mùi trong bát của Tống Thư Âm bỏ miệng…
Quần áo của , từ trong ngoài, đều do Tống Thư Âm lo liệu.
Thậm chí ngay cả đồ lót – thứ riêng tư như , cũng chỉ mặc loại do Tống Thư Âm mua.
Kỷ Vận nhạt, bọn họ từng quấn lấy trong phòng tắm , thì còn gì bận tâm chuyện đồ lót nữa!
Chỉ là, cô hiểu nổi.
Hạc Bắc Lâm chẳng yêu Tống Thư Âm ?
Vậy sáng nay tại bảo cô mang thuốc tránh thai đến cho cô?
Anh sợ Tống Thư Âm tức giận ?
Hay là, chứng minh với Tống Thư Âm rằng, cô chỉ là công cụ trút giận của , xứng đáng mang thai con của ...
Chắc chắn là !
Chắc chắn là !
Ngực Kỷ Vận quặn thắt, từng cơn buồn nôn trào lên, sắc mặt cô tái nhợt, vội đẩy Hạc Bắc Lâm xa.
"Tránh xa !"
Hạc Bắc Lâm loạng choạng, va mạnh ghế bên cạnh.
Cánh tay truyền đến cơn đau âm ỉ, nhưng thấm so với ánh mắt tràn đầy chán ghét của Kỷ Vận.
Cô ôm lấy ngực, cúi đầu nôn khan.
Từng giây từng phút trôi qua, khóe mắt cô ướt đẫm, cơn buồn nôn dần tan một chút, nhưng vô lực tựa ghế.
lúc , Hạc Bắc Lâm nâng cằm cô lên, buộc cô thẳng mắt .
“Kỷ Vận.”
“ khiến cô ghê tởm đến ?”
Bốn mắt giao , trong đôi mắt đen thẳm của Hạc Bắc Lâm thoáng hiện một tia hoảng loạn, nhưng nhanh biến mất.
Kỷ Vận khẽ nhếch môi, cố gắng vùng khỏi bàn tay .
Hạc Bắc Lâm nắm chặt, làn da trắng muốt của cô siết đến đỏ bầm, nhưng vẫn nới lỏng.
Thấy , Kỷ Vận dứt khoát giãy giụa nữa, cứ thế để mặc nắm cằm .
“Hạc tổng, chút tự giác tối thiểu , ?”
“Không chỉ là ghê tởm, mà là cực kỳ ghê tởm.”
“Vậy khi nào mới chịu ký đơn ly hôn?”
Kỷ Vận đầy giễu cợt.
Hai năm hôn nhân, cô thể khiến Hạc Bắc Lâm yêu , đó là sự thất bại của cô.
nếu đến giờ cô vẫn còn u mê tỉnh, còn níu kéo, cầu xin đầu , thì đúng là tự hạ thấp chính !
Trên đời bao đàn ông, cớ gì cô trói buộc bản một kẻ cặn bã như ?
Hơn nữa, còn là một kẻ đàn ông vấy bẩn!
Tim Hạc Bắc Lâm nhói lên, ánh mắt tối sầm, lực tay cũng vô thức siết mạnh hơn.
Lập tức, gương mặt cô trắng bệch vì đau, thở dồn dập.