Khó thuần phục - Chương 14: Kỷ Vận, Sao Cô Lại Độc Ác Đến Thế?
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:02:19
Hạ Tri Châu há miệng định gì đó, nhưng chỉ thở dài một : "Từ nhỏ em là chính kiến nhất, em. dù công việc quan trọng, sức khỏe của em cũng quan trọng kém."
"Vận Vận, nhất định ăn uống đúng giờ, uống thuốc đúng giờ."
"Dạ dày của em..."
"Kỷ Vận, tỉnh thì theo ."
Hạ Tri Châu còn dặn dò xong, giọng trầm thấp của Hạc Bắc Lâm vang lên từ cửa.
Anh đó, thậm chí buồn bước phòng bệnh, ánh mắt lạnh lùng dừng cô.
Khoảng cách xa hơn một chút, nhưng Kỷ Vận vẫn cảm nhận luồng khí lạnh toát từ . Có vẻ còn lạnh hơn .
Hơn nữa, ánh mắt cô thêm vài phần chán ghét.
Kỷ Vận cau mày, để tâm đến sự chán ghét , vì dù nó cũng chẳng điều gì dễ chịu.
Cô nhớ rõ tối qua chính Hạc Bắc Lâm đưa đến bệnh viện, cô ơn.
"Hạc tổng, chuyện tối qua, cảm ơn ."
" hôm nay là cuối tuần."
Ý của cô rõ ràng: Tối qua cảm ơn , còn bây giờ, dù là Hạc tổng, cũng quyền lệnh cho ngày nghỉ.
Hạc Bắc Lâm thể hiểu hàm ý trong lời của cô?
Hạ Tri Châu kẹp giữa hai , lúng túng : "Sư , Vận Vận mới tỉnh , một lát ."
"Bẩn!"
Chỉ một chữ nhẹ bẫng, nhưng như một nhát d.a.o sắc lẹm đ.â.m tim Kỷ Vận, khiến bàn tay cô siết chặt tấm ga giường.
Trong phòng bệnh chỉ cô và Hạ Tri Châu.
Anh và Hạ Tri Châu quan hệ .
Chữ "bẩn" , là dành cho cô.
Hạc Bắc Lâm luôn thất thường, Kỷ Vận phát điên vì chuyện gì.
Hạc Bắc Lâm cạn kiệt kiên nhẫn, vẫy tay lệnh cho hai vệ sĩ phía : "Lôi cô dậy."
Kỷ Vận lập tức ngẩng đầu, thấy hai vệ sĩ cao lớn, mặt cảm xúc bước về phía .
Hạ Tri Châu vội chắn giường bệnh.
"Sư , ý gì?"
"Vận Vận tỉnh , cô cần nghỉ ngơi. Có chuyện gì thể xuống chuyện tử tế ?"
Lời của Hạ Tri Châu chẳng khác nào đổ thêm dầu lửa.
Sắc mặt Hạc Bắc Lâm càng thêm u ám, bước tới, trực tiếp túm lấy cổ tay Kỷ Vận, kéo cô ngoài.
Anh nhanh, lực tay mạnh.
Kỷ Vận kịp đề phòng, vấp ngã xuống đất, đầu gối đập mạnh cạnh giường, đau đến mức hít một lạnh.
Hạc Bắc Lâm vẫn ngơ, dừng , kéo cô thẳng.
Hạ Tri Châu đuổi theo nhưng hai vệ sĩ chặn ngay cửa phòng bệnh.
"Sư , định đưa Vận Vận ?"
"Sư , cô khỏe mà."
"Tránh , để ngoài... để ngoài!"
Hạ Tri Châu theo bóng lưng hai , ngừng lao tới.
thể đấu hai vệ sĩ chuyên nghiệp? Chẳng mấy chốc đánh ngã xuống sàn.
Dường như cảm nhận điều gì, Kỷ Vận bỗng đầu , liền thấy Hạ Tri Châu đánh ngã.
Cô hoảng hốt kêu lên: "Hạc Bắc Lâm, điên ? Sao thể để của đánh Hạ Tri Châu?"
"Hạc Bắc Lâm, thả , tự ."
"Mau thả ..."
Hành lang bệnh viện Hạc Bắc Lâm dọn sạch, còn ai, yên tĩnh đến đáng sợ.
Không khí lạnh lẽo thấm từng lỗ chân lông, khiến cô run lên.
Nhìn đàn ông đang giận dữ mặt, cô bỗng thấy sợ hãi.
Cô ngừng giãy giụa, cố gắng gỡ tay .
vô ích.
Anh càng siết chặt, như bóp nát cổ tay cô.
Rầm!
Đột nhiên, Hạc Bắc Lâm dừng .
Kỷ Vận kịp phản ứng, va thẳng lưng .
Cô còn kịp gì, Hạc Bắc Lâm ấn đầu cô xuống, ép sát cửa kính.
"Kỷ Vận, xem cô gì!"
Anh dùng sức mạnh đến mức gương mặt cô ép đến méo mó.
Khó thở, đau đớn, cô cố giãy giụa nhưng bàn tay phía siết chặt hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/kho-thuan-phuc/chuong-14-ky-van-sao-co-lai-doc-ac-den-the.html.]
Qua lớp kính, cô thấy đang giường bệnh—chính là Tống Thư Âm.
Xung quanh còn nhiều .
Giờ phút , ánh mắt đều đổ dồn về phía cô.
Chế giễu, khinh miệt, giễu cợt, hóng chuyện...
Những ánh đó như những lưỡi dao, từng nhát từng nhát cứa cô.
Kỷ Vận vốn quan tâm đến ánh mắt của khác.
bây giờ, Hạc Bắc Lâm đối xử như thế , cô chỉ cảm thấy tôn nghiêm của vỡ vụn, lưng chợt còng xuống.
Cô nên dối Hạ Tri Châu, cuộc sống hiện tại khổ sở, thậm chí còn hơn cả những năm tháng khó khăn nhất ở cô nhi viện.
Cô sai .
Cô nên yêu Hạc Bắc Lâm.
Lại càng nên tự cho rằng thể sưởi ấm trái tim băng giá của .
Tất cả những gì cô đang chịu đựng bây giờ, chính là quả báo.
Kỷ Vận ngừng giãy giụa, mặc cho Hạc Bắc Lâm dùng sức mạnh.
lẽ cảm nhận sự cam chịu của cô, dần mất hứng thú, buông tay.
Kỷ Vận ngã xuống đất, đưa tay xoa gương mặt cứng đờ.
Cô nên cảm thấy may mắn vì khuôn mặt là nguyên bản, nếu , chỉ e rằng mũi và mặt còn nguyên vẹn.
Nhìn thấy cô bỗng bật , Hạc Bắc Lâm càng đen mặt.
"Tối qua vì cô, Thư Âm bỏ lỡ thời gian điều trị nhất, bây giờ vẫn hôn mê tỉnh."
"Kỷ Vận, nếu Thư Âm mệnh hệ gì, cô cũng đừng mong sống sót."
"Kỷ Vận, cô độc ác đến ?"
"Thư Âm sống c.h.ế.t rõ, mà cô còn ?"
Quả nhiên, đúng là lòng sắt đá!
“Haha…”
Truyện được edit bởi Lavieee
Một tiếng lạnh vang vọng trong hành lang vắng lặng.
Kỷ Vận lau nhẹ giọt nước mắt nơi khóe mắt, ngẩng đầu thẳng Hạc Bắc Lâm.
“Buồn thật, sống c.h.ế.t của Tống Thư Âm thì liên quan gì đến chứ?”
“Hạc tổng, chẳng lẽ là bác sĩ? Nếu tối qua ngất xỉu thì thể cứu cô ? Anh đúng là coi trọng quá .”
Vừa , Kỷ Vận vịn tường, từ từ lên.
Cô , chỉ cần liên quan đến Tống Thư Âm, Hạc Bắc Lâm sẽ chẳng còn chút lý trí nào.
cô hiểu, Tống Thư Âm trễ thời gian điều trị thì liên quan gì đến cô?
Hơn nữa, Hạc Bắc Lâm thực sự là mù .
Qua lớp kính cửa sổ, Kỷ Vận thể thấy sắc mặt hồng hào của Tống Thư Âm.
Chỉ với dáng vẻ đó mà bảo là sắp c.h.ế.t ư?
Đến cả Diêm Vương cũng lắc đầu từ chối nhận!
Quả nhiên, tình yêu con mù quáng.
Giống như cô đây .
may mắn , cô tỉnh ngộ quá muộn.
Hạc Bắc Lâm chằm chằm gương mặt lạnh lùng, ngang ngạnh của cô, ánh mắt chút ăn năn, hề hối hận.
Bỗng nhiên, đưa tay , siết chặt cổ cô!
Hạc Bắc Lâm dùng sức lớn, sắc mặt Kỷ Vận nhanh chóng đỏ bừng.
Cô cố gắng gỡ từng ngón tay của , nhưng vô ích.
Móng tay cô cào xước mu bàn tay , để những vết rạch dài rướm máu.
Ánh mắt Kỷ Vận dần trở nên ướt át.
Tuyệt vọng, bất lực, hối hận…
Không xa đó, thư ký Triệu thấy cảnh tượng thì giật b.ắ.n , dậm chân đầy lo lắng.
Chuyện rốt cuộc là thế nào đây!
Anh lập tức lao tới, nắm lấy cánh tay Hạc Bắc Lâm.
“Hạc tổng, bình tĩnh, bình tĩnh !”
Bắt gặp ánh mắt đầy hối hận của cô, Hạc Bắc Lâm như bỏng tay, lập tức buông lỏng .
Kỷ Vận ngã khuỵu xuống đất, ôm lấy cổ, thở hổn hển từng .
Hạc Bắc Lâm há miệng, định gì đó, nhưng khi chạm ánh mắt kiên cường của cô, những lời định bỗng nhiên chuyển hướng.
“Từ bây giờ, cô chịu trách nhiệm chăm sóc Thư Âm.”
“Khi nào Thư Âm khỏe , cô mới thể rời .