Khó thuần phục - Chương 8: Tổng Giám Đốc Kỷ, Cô Chơi Cũng Quá Trớn Rồi Đấy!
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:02:11
Chương 8: Tổng Giám Đốc Kỷ, Cô Chơi Cũng Quá Trớn Rồi Đấy!
Giọng điệu chế giễu vang lên từ phía , Kỷ Vận ngẩng mạnh đầu lên, bốn mắt chạm , trong mắt Hạc Bắc Lâm tràn đầy vẻ mỉa mai.
Cô từng nghĩ rằng sẽ một ngày, Hạc Bắc Lâm thốt những lời như .
Hơn nữa, còn là mặt Tống Thư Âm.
Cô từng cho rằng hai năm kết hôn, dù tình cảm với cô, nhưng ít nhất mặt ngoài cũng nên giữ cho cô chút thể diện.
cô sai. Cô đánh giá thấp sự vô tình của Hạc Bắc Lâm.
Trái tim đau đến tê dại, cô cố gắng đè nén nước mắt, khóe môi khẽ nhếch lên, nở một nụ đầy giễu cợt.
“Hạc tổng đúng là thích đùa.”
“Nếu nghĩ rằng dùng thủ đoạn bẩn thỉu để dự án, thì xin hãy đưa bằng chứng.”
“Nếu , chỉ đang vu khống nhân viên của .”
“Đường đường là tổng giám đốc tập đoàn Hạc thị mà bịa đặt tin đồn bẩn thỉu về nhân viên của , chuyện mà truyền ngoài, mất mặt lắm đấy!”
Vừa dứt lời, bầu khí trong thang máy lập tức trở nên ngột ngạt đến mức khó thở.
Dù cách, cô vẫn thể cảm nhận sự lạnh lẽo tỏa từ Hạc Bắc Lâm.
Kỷ Vận tự chuốc lấy nhục nhã, cũng để tiếp tục lăng mạ , cô lùi về vài bước, tựa tường, lặng lẽ dõi theo con nhảy màn hình thang máy.
Sắp !
Sắp kết thúc cuộc hôn nhân hoang đường !
Tống Thư Âm định lên tiếng thì thang máy đến nơi.
Kỷ Vận còn để ý đến hai họ nữa, trực tiếp bước ngoài.
“Tổng giám đốc Kỷ, cuối cùng chị cũng về !”
Vừa thấy cô, Trì Manh như thấy cứu tinh, lập tức lao đến, định ôm cô một cái thật chặt. thấy sắc mặt tiều tụy của Kỷ Vận, cô nàng đành dừng .
Trì Manh vội vàng rót cho cô một ly nước ấm.
“Tổng giám đốc Kỷ, chị khỏe ?”
Kỷ Vận đón lấy ly nước, ấm từ lòng bàn tay truyền đến, xua tan một chút lạnh lẽo trong lòng cô. Hàng mi dài che sự chua xót trong mắt, cô lắc đầu:
“Chuyện dự án ở thành phố A, nghĩ ?”
Dự án chỉ là công sức của riêng cô mà còn là sự nỗ lực của cả đội. Tất cả cùng thức trắng đêm để thu thập dữ liệu, kế hoạch, dốc hết tâm huyết mới thể giành hợp đồng .
Vậy mà bây giờ, chỉ vì Hạc Bắc Lâm giúp tình nhân bé nhỏ của , đem thành quả của cả đội dâng cho Tống Thư Âm để cô lập thành tích.
Cô tuyệt đối thể chấp nhận điều đó!
Nhắc đến hợp đồng, Trì Manh ủ rũ xuống.
“Tổng giám đốc Kỷ, đây là lệnh của tổng giám đốc Hạc, bọn em cách nào khác.”
“ mà, nghĩ thì cũng , chúng vẫn thể nhận năm tiền thưởng đấy.”
“Chậc chậc chậc, em từng thấy nhiều tiền như bao giờ. Đến lúc nhận , em nhất định gọi hai vũ công nam đến chơi một trận!”
Nghe , Kỷ Vận suýt chút nữa thì phun ngụm nước ngoài.
Cô vỗ vai Trì Manh, nhướng mày :
“Bảo bối, ý tưởng tệ đấy.”
“ chuyện chị tự cách giải quyết. Em cứ yên tâm, sẽ ai thể bắt nạt của chị.”
Mắt Trì Manh sáng rực lên:
“Em ngay mà! Tổng giám đốc Kỷ chắc chắn cách!”
Dứt lời, cô nàng liền hào hứng chạy .
Kỷ Vận theo bóng lưng Trì Manh, trong lòng tràn đầy ngưỡng mộ.
Tuổi trẻ thật , tràn đầy sức sống, giống như cô, vì địa vị ngày hôm nay, cô tự ép đến mức chẳng hình .
Cuối cùng, thứ cô đổi chỉ là một câu mỉa mai.
cô từng hối hận.
Đàn ông dùng thì thể vứt.
sự nghiệp là thứ cô đổ m.á.u đổ mồ hôi giành !
lúc , điện thoại trong văn phòng vang lên.
Kỷ Vận nhấc máy, giọng lạnh băng của Hạc Bắc Lâm lập tức truyền đến.
“Lên đây!”
“Hạc tổng, bây giờ là giờ việc, …”
“Cô lên, hoặc xuống.”
Lời còn dứt, thẳng thừng cắt ngang.
Kỷ Vận siết chặt điện thoại, nghiến răng nghiến lợi:
“ lên!”
Hạc Bắc Lâm là một kẻ điên.
Ai nổi điên chuyện gì .
Trước đây, cô từng mong chờ quan hệ giữa cô và , thậm chí còn mong chủ động xuất hiện trong văn phòng của cô.
bây giờ, khi sắp ly hôn, cô gây thêm rắc rối nữa.
Ly hôn là nhất!
Sau khi cúp máy, Kỷ Vận thầm lặp mấy trong đầu, mới lên văn phòng của Hạc Bắc Lâm.
Văn phòng tổng giám đốc ở tầng 32, bộ gian tầng đều thuộc về .
Kỷ Vận qua khu vực việc của thư ký, vô tình liếc thấy bàn việc của Tống Thư Âm.
Hiện tại là giờ việc, mặt ở đó, cô đang ở thì cần đoán cũng .
Nhìn cánh cửa đang đóng chặt, cô bỗng nhiên bước .
Khi Kỷ Vận định rời , thư ký Triệu từ bên trong mở cửa .
Thư ký Triệu là duy nhất trong công ty về quan hệ giữa cô và Hạc Bắc Lâm.
Anh gật đầu, nhẹ giọng :
“Tổng giám đốc Kỷ, tổng giám đốc Hạc đang đợi cô bên trong.”
Không còn đường lui, Kỷ Vận đành bước .
Cạch!
Cửa đóng .
Bên trong văn phòng rộng lớn hề bóng dáng của Tống Thư Âm, Kỷ Vận chút ngạc nhiên, khẽ liếc Hạc Bắc Lâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/kho-thuan-phuc/chuong-8-tong-giam-doc-ky-co-choi-cung-qua-tron-roi-day.html.]
Không như hình với bóng ? Sao hôm nay tách ?
“Hạc tổng, tìm chuyện gì?”
Giọng lạnh nhạt, chút cảm xúc.
Ngón tay Hạc Bắc Lâm siết chặt , ánh mắt thâm sâu, cô mà chỉ lạnh lùng lệnh:
“Cởi !”
“Cái gì?”
Kỷ Vận tưởng nhầm.
Hác Bắc Lâm dừng , ngẩng đầu cô lạnh băng.
“Cô là cô gì?”
“Vậy để kiểm tra.”
“Kỷ tổng phản ứng mạnh như gì? Chẳng lẽ…”
Anh tiến đến gần, ngón tay bóp chặt cằm cô, nâng lên.
Tối qua, đợi cô cả đêm.
Ban đầu cô bắt máy, đó thẳng thừng tắt điện thoại, thậm chí về nhà.
Sáng nay, cô còn một bộ đồ khác!
"Đêm qua cô ? Đã ở cùng ai?"
Đôi mắt đen láy tràn ngập u ám, ngón tay ngừng siết chặt.
Kỷ Vận đau đến mức nhíu mày , cố gắng gỡ tay , nhưng vô ích.
“Anh… buông !”
Hạc Bắc Lâm đôi mắt đỏ hoe của cô, trái tim chợt mềm nhũn, lực tay cũng buông lỏng đôi chút.
Kỷ Vận nhân cơ hội đó, gỡ tay lập tức lùi .
Vết bầm eo thấp thoáng lướt qua tầm mắt, khiến đồng tử Hạc Bắc Lâm co rút .
“Kỷ…”
Cô mở miệng, trực tiếp đè cô lên tường, thô bạo vén áo cô lên.
Những vết bầm tím đập thẳng mắt , khiến đầu ngón tay khẽ run rẩy, vô thức chạm lên đó.
Cảm giác lạnh lẽo từ đầu ngón tay khiến cô nổi hết da gà.
Cả ép sát tường, vô cùng khó chịu, cô giãy giụa: “Tổng giám đốc Hạc, buông !”
Hạc Bắc Lâm chẳng thấy cô gì, trong mắt chỉ còn những vết bầm cô.
Phải dữ dội thế nào mới thể để những dấu vết nặng như ?
Đồng tử ngày càng tối sầm, thở dồn dập, mặt lạnh băng, lập tức xé toạc áo cô.
Truyện được edit bởi Lavieee
“Hạc Bắc Lâm!”
“Buông .”
“Anh… mau buông …”
Kỷ Vận Hạc Bắc Lâm phát điên gì nữa, nhưng vết thương ở eo càng lúc càng đau.
Bên ngoài chính là khu vực việc của thư ký, dù tường ngăn cách nhưng cô dám gây tiếng động quá lớn.
Thể lực giữa nam và nữ vốn chênh lệch, huống hồ cô còn kiềm chế.
Chỉ trong chớp mắt, quần áo còn.
Những vết bầm da mờ nhiều nhưng vẫn lờ mờ hiện rõ.
Đặc biệt là đầu gối và thắt lưng, dấu vết càng đậm hơn.
Trái tim Hạc Bắc Lâm như kim châm từng đợt, cảm giác đau đớn lan tràn khắp cơ thể.
Sát ý điên cuồng trong mắt thể đè nén, tức giận đến đỏ bừng cả tròng mắt.
Một cú đ.ấ.m mạnh giáng thẳng lên bức tường phía cô, ngọn lửa phẫn nộ trong mắt bùng phát dữ dội.
“Tổng giám đốc Kỷ, cô chơi bời cũng ghê đấy nhỉ?”
“Lúc giường , thấy cô dâm đãng như ?”
Cơn đau lan khắp cơ thể, Kỷ Vận rõ là vết thương từ đêm qua đau hơn, là trái tim cô lời của cứa nát.
“Hắc Bắc Lâm, tư cách chất vấn , càng tư cách nghi ngờ .”
“ giống , đạo đức, liêm sỉ. Rõ ràng vợ mà vẫn cặp kè với tình nhân, thậm chí còn nhịn nổi mà… mà…”
Chỉ cần nghĩ đến chuyện suýt nữa xâm hại đêm qua, trong khi chồng cô đang ân ái cùng tình nhân trong nhà vệ sinh, tim Kỷ Vận đau như d.a.o cắt, khó thở đến mức nghẹn .
Gân xanh trán Hạc Bắc Lâm nổi lên, tay bóp mạnh lấy đôi môi đỏ thắm của cô, nghiến răng :
“Kỷ Vận, cô chẳng bản lĩnh gì ngoài giỏi vu oan khác.”
“ và Thư Âm trong sạch, chỉ là em thuần khiết. Còn cô thì ? Cô tự bản , mấy vết bầm cô là ?”
Nhìn những vết tím bầm cơ thể cô, lửa giận trong lòng bùng lên dữ dội.
Lý trí sụp đổ, bàn tay đặt cô càng siết chặt, như thể xé nát da thịt cô cùng những vết bầm đó.
Kỷ Vận đau đến phát run, đàn ông mắt mà thấy sợ hãi.
Cô ngừng giãy giụa, vội vàng : “ !”
“Những vết là do ngã!”
“Ngã?”
“Kỷ Vận, cô coi là thằng ngu ? Ai thể ngã đến mức ?”
Hạc Bắc Lâm túm tóc cô, kéo mạnh về phía gương.
“Kỷ Vận, bản cô .”
“Cô những vết là do ngã, cô tự tin điều đó ?”
“Cô tin hả?!”
Tiếng gầm giận dữ vang lên như xuyên thủng màng nhĩ cô.
Bàn tay nắm tóc cô càng siết chặt, như xé nát cả da đầu.
Anh ép đầu cô xuống, đập mạnh gương liên tục.
“Có tin ?”
“Cô tin ?”
“Kỷ Vận, cô thật đê tiện!”
“Chỉ cần là đàn ông, chỉ cần thể thỏa mãn cô, chỉ cần cho cô chút lợi lộc, cô liền sẵn sàng leo lên giường với ?!”