Không có anh, tôi vẫn ổn - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:09:02
Sau khi bố rời khỏi phòng bệnh, căn phòng bỗng trở nên yên tĩnh.
Lương Cẩm Du như thể điều , hai , nhưng do dự thốt .
“Anh, chuyện gì ?”
“Vừa , ngoài cửa phòng bệnh, gặp một . Chắc là em quen.”
Nhìn vẻ mặt phức tạp của , cũng lờ mờ đoán là ai, nhưng điều đó còn quan trọng nữa.
Nằm viện đến ngày thứ năm, cảm giác xương cốt sắp mềm nhũn . thực sự hiểu nổi, chỉ là ngất do cơ thể suy nhược thôi, tại bác sĩ cứ khăng khăng chịu cho xuất viện?
Bất ngờ ai đó búng nhẹ trán.
“Đừng nghĩ nhiều nữa, mai thêm một đợt kiểm tra tổng quát, nếu vấn đề gì thì thể xuất viện.”
“Thật ?”
“Ừm.”
Nhìn dáng vẻ chắc chắn của Lương Cẩm Du, tâm trạng lập tức lên, trong đầu bắt đầu tính toán xem khi xuất viện nên ăn món ngon gì để bù đắp cho cái dày của .
Lẩu, thịt nướng, gà xào cay, tất cả đều .
“Anh hỏi bác sĩ , em vẫn chú ý đến chế độ ăn uống, kiêng đồ cay cùng những món quá khó tiêu.”
Kế hoạch cải thiện bữa ăn đổ sông đổ bể . Huhuhu…
cam tâm: “Sao chuyện gì về em cũng ?”
Người đàn ông phía khẽ một tiếng: “Em hết lên mặt kìa.”
nghiêm túc sờ má .
“Có thật ?”
Chẳng nên là một nữ cường nhân vẻ ngoài điềm tĩnh, để lộ vui buồn ?
Hai ngày đó, Lương Cẩm Du phòng bệnh ngày càng thường xuyên, thậm chí còn ở lâu hơn cả bố .
nhịn trêu chọc: “Hay là thêm cho một cái giường nhé?”
“Nếu em ngại thì thành vấn đề.”
Tên đàn ông hổ !
“Công việc của bận ?”
Lương Cẩm Du giả vờ suy nghĩ một lát, giọng ôn hòa pha chút ý : “Bây giờ thì bận, nhưng đợi em xuất viện , sẽ bận đến chóng mặt.”
hiểu ngay hàm ý trong lời , tim bắt đầu đập loạn nhịp, từng nhịp đập vang vọng bên tai.
Không đầu tiên như . Dạo gần đây, như trở thời thiếu nữ ngây ngô, chỉ cần một câu của Lương Cẩm Du đỏ mặt, tim đập thình thịch rộn ràng.
Có lẽ là do mấy ngày nay chăm sóc quá , nghĩ .
Hôm xuất viện, vốn đang vui, nhưng ngờ oan gia ngõ hẹp, lúc chờ thang máy gặp nên gặp.
Trong gian chật hẹp, bốn chúng , , Lương Cẩm Du, Lục Trì và Trần Nhan đối mặt với .
Thời gian đúng là một thứ kỳ diệu.
Lúc đây, khi gặp Lục Trì và phụ nữ bên cạnh , phản ứng đầu tiên của là đau lòng, mà là nhớ đến những bộ phim thần tượng m.á.u chóa với mối quan hệ tay ba tay tư bùng binh, chẳng khác gì tình cảnh hiện tại.
Đây là đầu tiên từ cấp ba, gặp mối tình đầu mà từng đặt trong tim suốt nhiều năm. Không bàn cãi, Trần Nhan xinh , nhưng giống như từng tưởng tượng.
từng nghĩ Trần Nhan sẽ là một tràn đầy sức sống và rực rỡ như ánh mặt trời, nhưng phụ nữ mặt chút ánh sáng nào trong đôi mắt. Cô giống như một đóa hồng rực rỡ nhưng rút cạn sắc màu.
Lục Trì thấy , ánh mắt thoáng sáng lên, nhưng ngay đó dần ảm đạm, lúng túng rút tay khỏi cánh tay bên cạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-co-anh-toi-van-on-apqf/chuong-7.html.]
“Em… sức khỏe thế nào ?”
“Tốt.”
lặng lẽ quan sát đàn ông lâu gặp, gầy ít, đường nét gương mặt càng sắc lạnh hơn, giọng cũng mang theo vẻ mệt mỏi rõ rệt.
Mệt mỏi vì điều gì chứ?
Cửa thang máy mở , vội vàng chen , va Trần Nhan đang bước . Cô khẽ kêu lên, Lục Trì ôm lòng bảo vệ.
Chuyện đó vốn chẳng gì đáng , nhưng ánh mắt dừng cánh tay lộ ống tay áo trượt xuống của Trần Nhan.
Trên cổ tay cô , chằng chịt những vết thương đáng sợ.
“Em đang nghĩ gì ?”
Lương Cẩm Du hỏi khi nhận một lời nào kể từ lúc khỏi thang máy.
bỏ qua cảm xúc của .
“Xin .”
“Em đang nghĩ về cô gái đó? Trông cô dấu hiệu của trầm cảm.”
“Ừ, em cũng đoán .”
“Người đàn ông trong thang máy là bạn trai cũ của em, bây giờ em đang nghĩ, liệu chia tay em là vì lý do nào khác ?”
Giọng Lương Cẩm Du bình tĩnh khi câu . rõ biểu cảm của , nhưng từ bàn tay siết chặt vô-lăng, rằng trong lòng hề bình lặng như vẻ bề ngoài thể hiện.
Không hiểu , tâm trạng bỗng nhiên trở nên thoải mái. cong môi, phủ nhận suy đoán của .
“Nếu đúng thì ?”
Không khí trong xe bỗng trở nên ngột ngạt, cả hai đều im lặng.
mở cửa sổ, để cơn gió đêm mùa hè dịu dàng lùa , khẽ thêm:
“Nếu lý do khác thì chứ?”
Lương Cẩm Du thấy. Ánh đèn neon phản chiếu lên gương mặt tinh tế của qua cửa kính, phủ lên một lớp ánh sáng dịu dàng.
Xe dừng chung cư. đẩy cửa xe, nhưng mở .
Nhìn sang đàn ông bên cạnh, cũng đang chăm chú, trong mắt chất chứa những cảm xúc phức tạp.
Bốn mắt giao , bất giác căng thẳng.
Gió đêm mát lạnh của mùa hè cũng thể xua tan nhiệt độ đang dần tăng lên trong xe. Yết hầu của khẽ chuyển động, như gì đó, nhưng cuối cùng vẫn nuốt xuống.
“Ngủ sớm .”
Lòng trống rỗng, đang mong đợi điều gì.
Cho đến khi tắm rửa xong, nhắm mắt giường, vẫn suy nghĩ về điều Lương Cẩm Du định .
Có lẽ là tỏ tình. Nếu là nửa tháng , nghĩ chuyện chẳng gì đáng băn khoăn.
bây giờ thì ?
Anh thể dễ dàng tác động đến cảm xúc của , chỉ một câu khiến tim đập loạn, khiến trằn trọc cả đêm.
Đây là tình yêu ? chắc nữa.
Thậm chí trong tiềm thức, cũng tin rằng thể dễ dàng yêu một như . Vừa thoát khỏi một vũng lầy, lao đầu hũ mật tình yêu rõ sâu cạn?
, chùn bước.
Dù , điều hề công bằng với Lương Cẩm Du.