Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Không Còn Chung Đường - 1

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:19:26

Lúc rời sân bay giữa đêm khuya, thấy chồng , Cố Yến Lễ.

Anh ôm một bé gái tầm 4 tuổi trong lòng, nụ mặt là dáng vẻ mà từng thấy qua.

Vào khoảnh khắc lướt qua , …chúng , cuối cùng cũng chẳng thể nữa.

Cố Yến Lễ, , thực sự cần nữa.

01

Lúc Cố Yến Lễ đẩy cửa bước nhà, đang trong bếp nấu một bát canh gừng cho chính .

Cơn mưa lớn , dầm suốt nửa tiếng.

"Sao em về?"

Cố Yến Lễ cúi xuống, nhặt đôi giày đá đặt gọn tủ.

chẳng buồn ngẩng đầu: "Mưa to quá, chuyến bay hủy."

Tiếng nước sôi sùng sục trong nồi, tắt bếp, múc một bát.

Như , Cố Yến Lễ vẫn bàn chờ đợi.

, chẳng buồn để tâm, cầm bát canh gừng bước thẳng phòng khách.

cuộn sofa, xem chương trình tấu hài mới nhất, chậm rãi uống từng ngụm canh nóng.

Ánh mắt Cố Yến Lễ thoáng hiện lên chút kinh ngạc.

"Vạn Ninh, em giận chuyện gì đấy?"

trả lời, chỉ lặng lẽ màn hình tivi. Ánh sáng nhấp nháy phản chiếu lên khuôn mặt , mờ nhạt xa cách.

Anh định bước tới, nhưng tiếng chuông điện thoại vang lên, nhạc chuông đặc biệt chỉ dành cho phụ nữ đó.

Cố Yến Lễ lập tức bắt máy: "Khanh Khanh, thế?"

Không đầu dây bên gì, chỉ thấy vẻ mặt bỗng chốc hốt hoảng.

Cầm lấy chìa khóa xe, đến cửa, Cố Yến Lễ đầu .

Lần , chẳng buồn gì nữa, chỉ bình tĩnh .

"Điềm Điềm đột nhiên sốt, đưa con họ đến bệnh viện." Đây là đầu tiên chủ động giải thích với .

Nực thật đấy.

Liên quan gì đến ?

Thực sự, chẳng quan tâm nữa .

02

Sau khi đưa con Liễu Khanh Khanh đến bệnh viện, lòng Cố Yến Lễ cứ bồn chồn yên.

Biểu hiện của Vạn Ninh tối nay… quá khác thường.

Nghĩ đến đây, bỗng thấy bực bội.

Dỗ dành Điềm Điềm ngủ xong, Liễu Khanh Khanh khẽ liếc Cố Yến Lễ, từ nãy đến giờ cứ liên tục đồng hồ.

"Yến Lễ, tối nay cảm ơn nhé. Trễ thế , về , em sợ Vạn Ninh giận…"

còn hết câu, Cố Yến Lễ ngắt lời: "Vạn Ninh sẽ giận . Em nghỉ ngơi , ở đây trông chừng truyền dịch."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-con-chung-duong/1.html.]

Liễu Khanh Khanh ngoan ngoãn gật đầu, nghiêng giường bệnh nhưng ánh mắt vẫn rời khỏi bóng dáng Cố Yến Lễ.

Từng giọt dịch truyền nhỏ xuống, nhưng lòng Cố Yến Lễ đang bay xa tận

03

Sau khi Cố Yến Lễ , từ tốn uống hết bát canh gừng, dậy thư phòng, in một bản thỏa thuận ly hôn.

Vào phòng ngủ, đặt tờ giấy ký sẵn lên tủ đầu giường, gom chăn gối cùng đồ dùng cá nhân sang phòng khách.

Sáng hôm , khi Cố Yến Lễ về nhà, lập tức phòng ngủ.

Phòng trống , chỉ một tờ giấy đặt ngay ngắn giường.

Nhìn rõ nội dung đó, Cố Yến Lễ mới sững nhận , tất cả đồ đạc của biến mất.

"Vạn Ninh… Vạn Ninh!" Giọng gọi tên mang theo một chút run rẩy khó nhận .

" đây."

kéo vali, ngay chân cầu thang.

Thấy trả lời, dường như thở phào nhẹ nhõm, nhưng thấy hành lý, nét mặt lập tức căng thẳng.

"Em định ?"

"Đi công tác. Vừa sân bay gọi báo chuyến bay khôi phục." thản nhiên đáp: "Cố Yến Lễ, thỏa thuận ly hôn thấy chứ?"

"Tại đột nhiên ly hôn?"

còn kịp trả lời, ngoài cổng vang lên tiếng còi xe.

"Ly hôn đối với , đối với , đối với Liễu Khanh Khanh… đều là lựa chọn nhất." nhạt: "Anh cứ suy nghĩ , nửa tháng nữa về, chúng cùng ký giấy."

Dứt lời, kéo vali bước khỏi cửa.

Bỏ lưng một Cố Yến Lễ trống rỗng, bàng hoàng.

04

Chiếc máy bay xé toạc bầu trời, để một vệt dài phía .

Nam Thành là điểm đến của , cũng là nơi và Cố Yến Lễ từng học đại học.

Đi ngang qua trường cũ, hiểu bảo tài xế dừng xe.

Chào hỏi bác bảo vệ xong, liền bước cổng trường.

Đang giữa kỳ nghỉ hè, trong khuôn viên vắng vẻ, chỉ lác đác vài sinh viên ôn thi cao học vội vã lướt qua.

"Vạn Ninh?"

Một giọng quen thuộc vang lên lưng.

"Anh Lộ? Anh về nước từ bao giờ thế?"

Là Lộ Trạch Minh, đàn khóa của Cố Yến Lễ thời đại học. Nghe khi nghiệp, liền nước ngoài.

Lộ Trạch Minh chạy vài bước đuổi theo, sóng đôi bên : "Vừa mới về, nên ghé trường cũ dạo một vòng."

Vừa ôn chuyện cũ, cả hai đều cảm thán về sự đổi của ngôi trường.

"Chờ một lát!"

Lúc ngang qua phòng y tế, Lộ Trạch Minh chạy , lát với vài miếng băng cá nhân.

Loading...