Không Còn Chung Đường - 4
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:19:30
Hai tuần , Cố Yến Lễ cuối cùng cũng chủ động gọi điện cho .
Không để hòa giải, mà là để nhờ chuẩn hành lý công tác.
Lúc trợ lý đến nhà lấy đồ, thu dọn xong.
Trước khi , chút do dự thấp giọng dặn dò: "Chị Vạn Ninh, dạo chị nên để ý đến Lễ một chút."
Không hiểu , mở trang cá nhân của Liễu Khanh Khanh.
Chúng kết bạn từ thời đại học, nhưng từng tương tác.
Dòng trạng thái mới cập nhật là bức ảnh bóng lưng đầy khí chất của Cố Yến Lễ, kèm dòng chữ: [Có ở đây, em mới đủ tự tin!]
bấm mới, thấy Cố Yến Lễ trả lời bên : [Anh vẫn luôn ở đây.]
Giây phút đó, đáng lẽ đau lòng.
hiểu … bật .
Từ hôm đó, như ám, ngày nào cũng trang cá nhân của Liễu Khanh Khanh.
Trên đó, thấy:
Cố Yến Lễ say rượu.
Cố Yến Lễ bận rộn việc đến đêm khuya.
Cố Yến Lễ dịu dàng dỗ trẻ con ngủ.
Mỗi Liễu Khanh Khanh đăng bài, nhắn tin cho Cố Yến Lễ: [Em nhớ .]
một nào hồi âm.
14
Lần tiếp theo gặp Cố Yến Lễ, là một tháng .
Anh vội vã trở về nhà, thấy liền ôm chặt lấy, xoay vài vòng giữa phòng khách.
"Vợ ơi, em gầy nhiều thế?"
Đặt xuống, chau mày, kịp để trả lời cốc nhẹ mũi :
"Chắc chắn là ở nhà nên em lười ăn uống !"
thẳng mắt , chậm rãi hỏi: "Cố Yến Lễ, cả tháng qua ở ?"
cho một cơ hội để thành thật.
Cố Yến Lễ sững , kéo lòng nữa, gục đầu lên vai .
Những sợi râu lún phún cọ da , gây ngứa ngáy, đau đớn.
"Anh tỉnh khác, bận xử lý vụ kiện." Giọng mơ hồ.
lạnh lùng nhạt: "Là vụ ly hôn của Liễu Khanh Khanh ?"
Đẩy , khẩy, trong giọng là châm chọc:
"Từ khi nào mà một luật sư hình sự như xử lý án dân sự ?"
"Vạn Ninh, …"
Cố Yến Lễ còn kịp hết câu, lạnh lùng cắt ngang:
"Lúc kết hôn, , nếu em từ bỏ cuộc hôn nhân , hãy cho ba cơ hội để bù đắp."
thẳng mắt , chậm rãi nhấn từng chữ:
"Hôm nay, là đầu tiên."
"Em thể tha thứ cho một chồng lừa dối em, thậm chí còn mất tích cả tháng trời vì một phụ nữ khác!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-con-chung-duong/4.html.]
Nói xong, nhẹ nhàng đặt tay lên bụng, xoay rời .
"Bé con , tất cả những gì , đều là vì con."
15
Sau khi lật bài ngửa, Cố Yến Lễ trở về dáng vẻ " chồng mẫu mực".
Tan đúng giờ, về nhà ăn cơm, tối dắt dạo, cuối tuần còn chở chơi ngoại ô…
Vài Liễu Khanh Khanh gọi điện đến, chỉ lạnh nhạt ứng phó, đưa vài giải pháp qua điện thoại cúp máy.
Tưởng rằng chuyện đang dần định, thì nhận một tin nhắn định vị từ cô .
Kèm theo đó là một dòng khiêu khích: [Muốn Cố Yến Lễ yêu cô ? Biệt thự Bách Trượng Loan.]
Liễu Khanh Khanh xưa nay vẫn giỏi thao túng lòng như .
đến biệt thự, đẩy cửa bước .
Bên trong yên tĩnh đến lạ thường.
Bỗng…
"Yaya... Yaya..."
Tiếng trẻ con vang lên từ cầu thang xoắn ốc tầng hai.
Một đứa bé đang trong xe tập , cố sức đuổi theo quả bóng lăn xuống từng bậc.
lập tức lao đến, nắm lấy xe tập .
còn kịp thở phào…
cảm giác một lực đẩy mạnh từ phía !
Loạng choạng lùi mấy bước, vô tình đụng chiếc xe tập .
vội vươn tay giữ , nhưng còn kịp nữa.
Chiếc xe cùng đứa trẻ lật nhào xuống cầu thang.
Ngay đúng lúc đó, Cố Yến Lễ mở cửa bước .
Từ góc độ của , cảnh tượng mắt trông chẳng khác nào cố ý đẩy đứa bé ngã xuống.
16
"Điềm Điềm!!!"
Liễu Khanh Khanh hét lên đầy đau đớn, kinh hãi lao đến, đẩy ngã nhào.
Cả thế giới cuồng, cơn đau xé toạc từng dây thần kinh.
Cố Yến Lễ vội vã bế đứa bé lên, mang theo sự thất vọng : "Vạn Ninh, em quá thất vọng ."
"Không… em!" đau đến mức thở dốc.
Liễu Khanh Khanh nức nở, níu lấy tay áo Cố Yến Lễ, giọng run rẩy: "A Lễ, em xin ! Mau đưa Điềm Điềm đến bệnh viện, em sợ lắm!"
cảm giác thứ gì đó nóng hổi đang chảy từ giữa hai chân.
Sắc mặt tái nhợt, run rẩy ngước Cố Yến Lễ, giọng lộ rõ sự hoảng loạn: "Cố Yến Lễ, cứu con của chúng …"
hề lấy một cái.
Chỉ ôm chặt đứa trẻ, lao nhanh khỏi cửa.
Màu đỏ thẫm lan quần , loang lổ một mảng lớn.
cắn chặt răng, chống tay lết về phía túi xách.
Lấy hết sức lực cuối cùng, bấm gọi cấp cứu.