Không Làm Bảo Mẫu Thì Làm Người Yêu - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:08:14
Lúc , Từ Hành Phàm xoay xoay ly rượu trong tay, chậm rãi :
"Các đều là sinh viên, chấp nhặt gì. Lục Tần đấu với cũng chẳng , chỉ là một thằng nhóc, bao giờ xem mắt."
Anh dừng một chút, thẳng :
" còn , Lâm An…"
" thích đàn ông nào quá thiết với Tiểu Vãn."
Từ Hành Phàm hình như coi là tình địch.
Cũng đúng thôi…
Trong mắt ngoài, vốn dĩ là kẻ si mê bám đuôi Giang Vãn Nguyệt.
Ai mà ngờ giữa chúng chỉ là một mối quan hệ tiền bạc trong sáng chứ?
định mở miệng giải thích, thì Giang Vãn Nguyệt xuất hiện.
"Anh Hành Phàm, lâu gặp."
Cô khẽ với , nghiêng đầu :
"Anh đang chuyện gì với bạn trai em thế?"
Từ Hành Phàm một lượt.
Rồi sang Giang Vãn Nguyệt.
Sau đó… thêm một lượt nữa.
Anh nhíu mày:
"Tiểu Vãn, ý em là… vị Lâm … là bạn trai em?"
Giang Vãn Nguyệt nhướng mày:
"Có vấn đề ? Nếu bạn trai, em dẫn về nhà gì?"
…
Khoan ?!
Chẳng đến đây là để team-building với nhóm bảo mẫu ?!
Từ Hành Phàm giữ phong thái lịch thiệp, chúc mừng chúng vài câu, đó tìm cớ rời .
nhanh chóng hạ giọng:
"Sếp, chuyện khác xa với thỏa thuận ban đầu đấy nhé!"
Cô cũng nhỏ giọng đáp :
"Từ hôm nay, nhiệm vụ mới."
"Nhiệm vụ gì?"
"Bố sắp xếp hôn sự cho . Cậu giả bạn trai ."
sững mất vài giây, chậm rãi hỏi:
"Cái … tính là ngoài giờ ?"
Giang Vãn Nguyệt cắn răng:
"Lương tăng 30% mỗi tháng!"
lập tức rạng rỡ, nhận lấy túi xách của cô :
"Bạn gái ơi, bây giờ chúng cần diễn cảnh tình cảm ở đây?"
Từ hôm đó, tin tức "Lâm An – kẻ si mê bám đuôi cuối cùng cũng lên đời" lan truyền khắp trường.
Mọi đều trở thành bạn trai của Giang Vãn Nguyệt.
Ai nấy đều chúc mừng , rằng "kiên trì đến cùng thì sẽ tất cả".
Chỉ Lục Tần là nhạt, châm chọc:
"Cậu sẽ tưởng thật đấy chứ? Giang Vãn Nguyệt chỉ đang đùa giỡn với thôi."
Đùa giỡn thì chứ?
Tăng lương 30%, bảo cô lấy đầu bóng đá cũng luôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-lam-bao-mau-thi-lam-nguoi-yeu/chuong-5.html.]
Thấy gì , Lục Tần tức giận nghiến răng, khi bỏ còn ném một câu:
"Cậu cứ chờ đấy!"
cũng chẳng để tâm.
đến tối, mới cái "chờ đấy" của là gì.
Bọn họ tổ chức một buổi liên hoan câu lạc bộ, còn đặc biệt dặn Giang Vãn Nguyệt dẫn "bạn trai" theo.
Vừa đến nơi, mấy gã bắt đầu bóng gió đá xoáy.
"Đại học bá họ Lâm giỏi thật, những học giỏi mà còn tán gái giỏi."
"Tán gái gì chứ? Người là tán ‘bạch phú mỹ’ đấy! Chỉ nhắm tiền thôi!"
"Haha, đây cứ như con ch.ó chạy theo tiểu thư Giang, giờ bỗng nhiên thành , đúng là chút quen."
đương nhiên kiểu ngậm bồ hòn ngọt, đáp :
"Vậy ? Bình thường thôi mà. các ông cũng thấy lạ, dù thì ở chỗ , heo phép chung bàn ."
Không khí bỗng chốc trở nên ngượng ngập.
Lục Tần vội vàng hòa giải, kêu tập trung ăn uống.
Sau đó, bắt đầu liên tục gắp đồ ăn cho Giang Vãn Nguyệt.
…
Giang tiểu thư một chút bệnh sạch sẽ.
Cô bao giờ ăn đồ mà khác gắp.
Vì thế, đành rơi nước mắt, giúp cô xử lý tất cả.
Tôm hùm, bào ngư, cá Đông Tinh…
Thơm lừng, mềm ngọt, đúng là mỹ vị nhân gian.
Một lúc , bọn họ rủ chơi "Thật Thách".
Giang Vãn Nguyệt một nữa xui xẻo rút trúng "Thật".
Và Lục Tần hăng hái đặt câu hỏi:
"Giang Vãn Nguyệt, thực sự nghiêm túc với Lâm An ? Hay chỉ đùa giỡn với ? Cậu chỉ là một thằng nghèo kiết xác, rõ ràng là đang đào mỏ ! Đừng là tình cảm với đấy nhé?"
Giang Vãn Nguyệt tựa lưng ghế, ánh mắt lạnh lẽo:
"Cậu chập mạch ? Mới hỏi câu ?"
Lục Tần nghiến răng:
"Tháng cũng ở chỗ , chính miệng chỉ xem như bảo mẫu. Sao bây giờ thành thích ?"
"Bảo mẫu thì ? thể thích bảo mẫu ?"
Mọi ồ lên.
Lại hỏi:
"Vậy xem, thích ở điểm nào?"
Giang Vãn Nguyệt chằm chằm vài giây, thản nhiên :
"Mặt , dáng cao, khí chất , thông minh, nấu ăn ngon… đủ ? Hay còn kể thêm vài điểm nữa?"
cảm thấy…
Mặt đang nóng ran.
Bất… bất ngờ khen như gì chứ.
Thật sự khiến bối rối mà.
Vài ngày , Giang Vãn Nguyệt dẫn chuyển căn hộ cao cấp của cô .
Có một …
Nhìn thì giống như đang ngọt ngào sống chung với bạn trai.
thực tế…
Chỉ là dậy lúc sáu giờ sáng nấu bữa sáng cho mà thôi.