Không làm nữ chính truyện ngược - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:11:27
7. trở thành quản gia của Lục Chiêu.
Để chắc chắn Trang Minh Nguyệt sẽ diễn đúng theo cốt truyện, cần trở thành ở bên cạnh dẫn đường, biến Trang Minh Nguyệt thành nữ chính truyện ngược thực sự.
Mà Lục Chiêu đồng ý cho quản gia cũng là nhờ Bạch Trăn Trăn mở lời.
Cô tìm Lục Chiêu, hỏi Lục Chiêu còn cảm giác với cô nữa .
Lục tổng vội vã bày tỏ tình yêu, nhưng Bạch Trăn Trăn ủy khuất : “ mà, với Trang Minh Nguyệt sắp kết hôn …”
Lục Chiêu chịu nổi bạch nguyệt quang ủy khuất, vội tỏ vẻ kết hôn chỉ là kế sách tạm thời. Sau đêm đó thì Trang Minh Nguyệt mang thai con , chọc truyền thông nữa, hơn nữa ông già ở nhà cũng chuyện nên thể kết hôn.
“Trăn Trăn.” Hắn giơ tay ôm vai Bạch Trăn Trăn, “Em yên tâm, chờ đứa bé sinh , sẽ tìm lý do ly hôn đó cưới em một cách trang trọng.”
Lục Chiêu vì lời của mà Bạch Trăn Trăn mắng chửi hẳn suốt cả một buổi tối mặt .
Miệng của cô gái quá lợi hại.
Cả tối mắng tới 1236 câu mà một câu nào lặp .
Sau khi nén ghê tởm và đồng ý thì Bạch Trăn Trặn thuận thế đưa đề nghị cho quản gia ở biệt thự tư nhân của , lấy lý do để giúp cô giám sát Lục Chiêu xem lòng đổi khi kết hôn với Trang Minh Nguyệt .
Bạch nguyệt quang nũng thì Lục tổng siêu hồn , lập tức đồng ý luôn.
Cứ như thế, thuận lợi trở thành quản gia của Lục Chiêu.
Ngày đầu tiên Trang Minh Nguyệt gọi tới để oai phủ đầu.
Cô sofa, mặt một chậu nước, ngầu đầu .
“Quản gia Lâm, đến đây nào, đang tiện lắm, cô giúp rửa chân .”
“Được thôi.”
đến, nâng chậu nước rửa chân lên, nước chảy hết từ đùi cô xuống.
“Rửa xong .”
Nước lênh láng khắp sàn.
Trang Minh Nguyệt gào lên: “Cô ý gì đấy?”
“Cô chỉ là một quản gia mà thôi, bảo cô rửa chân cho mà chắc?”
Có lẽ hành động của gợi cho cô kỷ niệm đẽ gì nên Trang Minh Nguyệt lạnh mặt châm chọc.
“Chưa gì hất nước, quả nhiên là một con ch.ó chỉ theo đuôi học , cái loại gì cả.”
Tay nắm chặt, nhưng khóe mắt liếc thấy Lục Chiêu đang cửa.
thu tay, cố ý cao giọng: “Trăn Trăn chọc cô lúc nào chứ, cô dựa mà mắng cô là chó?”
Quả nhiên.
Vừa dứt lời thì một bóng nhanh chóng tiến tới chỗ Trang Minh Nguyệt.
Xem bộ dạng Lục Chiêu hẳn là một cái tát sẽ nhanh chóng đậu mặt cô thôi. ai ngờ lúc xảy chuyện ngoài ý …
Lúc sàn đầy nước, Lục tổng trượt chân, ngã.
Cái khuôn mặt tuấn tú đó nghiêng lệch mà vặn vùi chậu rửa chân.
cầm điện thoại chụp ảnh cho Bạch Trăn Trăn, tỏ vẻ kinh ngạc kêu lên: “Ôi trời ơi, Lục tổng thật quả là yêu say đắm mà, đến cả nước rửa chân của vị hôn thê cũng chịu uống!”
8. Lục Chiêu bò lên từ sàn đầy nước, cướp lấy điện thoại của .
“Lâm Ngữ Thi.”
Hắn cảnh cáo : “Cô tiền thì thẳng , đừng để phát hiện cô ở đây trò linh tinh gửi cho Trăn Trăn.”
“ mười nghìn cách khiến cô biến mất đấy.”
Làm sợ ch_ết.
sợ quá .
Vì thế sửa tấm ảnh Lục Chiệu sắc nước rửa chân thành một cái icon tùy tay gửi cho một phóng viên bản địa.
Vào nửa đêm, tiêu đề # Lục Chiêu sặc nước rửa chân của vị hôn thê # biến thành đề tài nóng.
Nghe đêm đó Lục tổng tức đến độ đập phá khắp phòng, đó ném tiền để gỡ cái hot search đó xuống và xóa tin tức, còn mắng chửi Trang Minh Nguyệt lâu.
lên tầng đưa cơm thì phát hiện nữ chính truyện ngược của chúng đang bên cửa sổ, những giọt nước mắt thi rơi xuống.
Nghe thấy tiếng động, cô hung hăng lau nước mắt xoay .
“Họ Lâm , cô vui ?”
Đặt khay lên bàn, ăn ngay thật: “Cũng tạm, vui vẻ đấy.”
Trang Minh Nguyệt oán hận , ánh mắt đó như biến thành trăm mảnh .
bưng lên một bát canh gà, đặt mặt cô .
“ mà, hôm nay đến để xem cô mất mặt.”
Dùng thìa khuấy canh lên, mùi thơm lan tỏa, khẽ : “ tới để dạy cô cách vững vị trí phu nhân nhà họ Lục.”
Trang Minh Nguyệt tin.
“Cô lòng như chắc?”
“Đương nhiên là .”
múc một thìa canh ấm, đút cho cô : “ cần hợp tác với cô.”
“ giúp cô chắc vị trí đó, cô cho tiền, đơn giản thôi.”
Trang Minh Nguyệt sặc canh gà một lúc lâu, cứ tưởng là cô sẽ nghi ngờ nhưng ngờ ho xong cô đồng ý.
“Được.”
Cô ngẩng đầu , định giở trò gì.
“ cảm thấy cô hình như giống đây, thể tin cô một . Chỉ cần cô giúp vững vị trí , tiền là vấn đề.”
“Được.” đưa bát canh gà tay cô , khỏi phòng.
Đêm đó.
trang điểm giúp Trang Minh Nguyệt cho giống dáng vẻ của Bạch Trăn Trăn, đặc biệt còn là Bạch Trăn Trăn trong trí nhớ thời thanh xuân của Lục Chiêu nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-lam-nu-chinh-truyen-nguoc/chuong-3.html.]
Trang Minh Nguyệt lớn hơn hai tuổi nhưng chăm sóc khá. Sau khi trang điểm, ở ánh đèn mờ thì vài phần giống với bản gốc.
[Vịt đọc sách nè :V]
Lục Chiêu đêm đó tâm tình kèm, uống nhiều rượu.
Trang Minh Nguyệt cửa tiếng rống giận trong phòng: “Cút!”
Sau đó là tiếng thủy tinh vỡ.
vài phút tiếng động gì nữa.
im lặng đến gần, áp sát tai cửa lắng .
“A… A Chiêu… Anh nhẹ chút.”
“A, cắn em đau…”
Qua cánh cửa là âm thanh của Trang Minh Nguyệt, ngoài còn giọng trầm thấp của Lục Chiêu: “Trăn Trăn…”
Aaaaa biến thái quá.
mà, vẻ Trang Minh Nguyệt thích lắm.
9. Sau đêm đó, Trang Minh Nguyệt đạt nhận thức chung với .
Là một xong bộ truyện, thích gì, vì cái gì mà động tâm nên việc lừa tên đàn ông cuồng vọng dễ như trở bàn tay.
Có bày mưu, mặc dù Trang Minh Nguyệt đang thai nhưng vẫn khiến Lục Chiêu triền miên mỗi đêm.
Lục Chiêu lúc đầu còn sợ bậy bạ với Bạch Trăn Trăn nên ném tiền hối lộ . cũng chẳng khách khí mà nhận tất.
Lục Chiêu tuy chẳng gì nhưng tay vẫn tính là hào phóng, mấy hối lộ xong cũng chẳng ho he gì với Bạch Trăn Trăn.
Rất nhanh đến ngày kết hôn của Lục Chiêu và Trang Minh Nguyệt.
Lục Chiêu dù tự chuẩn cái gì nhưng thực sự đốt tiền. Hắn nay đều thích phô trương nên hôn lễ cũng xa hoa, khách tới đều là kẻ m.á.u mặt hoặc thừa tiền.
Trang Minh Nguyệt lúc mang thai hai tháng , mặc áo cưới kiêu sa, là đắc ý.
hôn lễ tiến hành một nửa thì chuyện xảy .
Có vội vã chạy lên sân khấu với Lục Chiêu một câu, sắc mặt biến đổi, bỏ Trang Minh Nguyệt mà chạy vội .
Khách khứa ở cũng kinh ngạc.
Giữa tình huống hỗn loạn, chạy lên sân khấu hỏi thăm Trang Minh Nguyệt.
Là cô dâu bỏ , sắc mặt Trang Minh Nguyệt tái nhợt, khi trả lời thì đáy mắt cơn phẫn hận kiềm chế .
Cô , báo tin Bạch Trăn Trăn ở sân thượng và nhảy lầu.
Bạch Trăn Trăn nhảy lầu á?
Lòng hốt hoảng, xoay chạy lên sânn thượng.
Theo nguyên văn cốt truyện thì đúng là Bạch Trăn Trăn náo loạn ở hôn lễ hôm nay đòi nhảy lầu cho nên Lục Chiêu vứt bỏ cô dâu chạy lên sân thượng ôm bạch nguyệt quang rời , còn ở mặt tuyên bố hủy hôn.
mà…
Hiện tại Bạch Trăn Trăn bông hoa sen đen sì , Lục Chiêu một cái là thấy ghê tởm, chơi cái trò ?
Lo lắng cô xảy chuyện gì nên chạy nhanh.
Đẩy cửa sân thượng …
Vừa thấy Bạch Trăn Trăn đang ôm máy tính bảng mặt đất mà Lục Chiêu thì bước nhanh qua ôm cô lòng.
“Trăn Trăn, em giận thì đánh cũng , đừng việc ngu ngốc.”
Hắn ôm cô chặt, đến còn thấy khó hít thở nữa mà.
Bạch Trăn Trăn gian nan đẩy : “Anh buông cho … ở sân thượng xử lý việc gấp thôi…”
“Anh tin.”
Lục Chiêu chôn mặt ở cổ cô , đến gần hơn thì thấy rõ Bạch Trăn Trăn đang nổi da gà.
Hắn nhíu mày: “Anh hiểu em mà, em nay việc đến nơi đến chốn, nhất định là em xong hết việc sẽ nhảy xuống, ?”
“Hay là…”
Giọng điêu mềm mại, bàn tay xoa lên đầu cô : “Em đang đợi ?”
thấy Bạch Trăn Trăn trợn trừng mắt.
Cô hít sâu một đẩy tay : “Trước hết buông .”
“Không .”
Lục Chiêu đắm chìm trong thế giới riêng, giọng vẫn trầm thấp: “Anh sẽ bao giờ buông em nữa.”
Dứt lời, hôn lên cổ Bạch Trăn Trăn: “Trăn Trăn…”
“Aaaaa!”
Bạch Trăn Trăn nhịn nổi nữa, đẩy mạnh tát một cái.
Lục Chiêu ăn trọn cái tát.
Hắn nghiêng đầu, khi ăn tát thì giằng co vài giây, nhưng đến khi đầu cô thì ánh mắt vẫn ôn hòa như cũ. Hắn nắm tay cô , càng nhẹ giọng hơn: “Anh trong lòng em còn giận.”
“Anh sẽ cho em câu trả lời hợp lý.”
Nói xong, chặn ngang bế Bạch Trăn Trăn lên.
lo lắng cho Bạch Trăn Trăn nên vội vàng đuổi theo Lục Chiêu. Còn đến nơi thấy sân thượng xuất hiện một đống .
Có lớn trong nhà họ Lục, khách khứa tham gia, Trang Minh Nguyệt.
Cô hồng mắt chằm chằm Lục Chiêu. Qua bao nhiêu đêm như thế, phụ nữ một lòng chỉ đến tiền hình như thực sự thích Lục Chiêu .
Cô gắt gao cắn môi về phía Lục Chiêu, cuối cùng nhẹ giọng cầu xin : “A Chiêu, đừng loạn nữa, về thành hôn lễ .”
Từ góc của thể thấy Lục Chiêu thấy Trang Minh Nguyệt thì đáy mắt cũng vẻ đành lòng.
cũng do dự, vẫn ôm Bạch Trăn Trăn rời .
Từ đầu đến cuối chỉ vứt một câu.
“Hôn lễ hủy bỏ.”
Lời thoại quen thuộc.
Chính là lời mà Lục Chiêu trong truyện gốc, vứt bỏ nữ chính một ở hiện trường hôn lễ nghênh ngang ôm bạch nguyệt quang mà .