Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

KHÔNG PHẢI NỮ PHỤ, EM LÀ CHÍNH MÌNH - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-07-10 19:55:44

“Anh kim cương vụn giá trị, là viên nguyên khối như thế mới ý nghĩa trọn vẹn.”

“Nhìn đúng là hợp với em hơn.”

 

“Trương Sơ Duệ, cưới nhé, cùng sang Cảng Thành.”

 

đang tủm tỉm, đến câu cuối thì bỗng sững .

“Cảng Thành?”

 

Hứa Trì gật đầu:

“Ừ, dự án đó kéo dài ít nhất một năm. Anh xa em lâu .”

 

bật dậy:

“Cưới thì , nhưng em sẽ Cảng Thành với .”

 

“Vì ?”

Hứa Trì khó hiểu.

Có lẽ trong mắt , đồng ý cưới thì còn gì mà thể?

 

“Anh sang Cảng Thành vì công việc. Anh xa em…”

từng nghĩ, công việc hiện tại của em , sang đó, em bắt đầu từ đầu, điều đó bất lợi cho em.”

 

Bình luận bay từng nhắc trở thành kiểu phụ nữ chỉ sống bám đàn ông.

hài lòng với công việc và cuộc sống hiện tại.

Nếu chỉ vì ở cạnh mà đánh đổi cả sự nghiệp, đó mới là hành vi vô trách nhiệm với chính cuộc đời .

 

“Dù thì chỉ một năm thôi. Em thể đợi về.”

“Đến lúc đó, cưới gì, tuỳ .”

 

Hứa Trì im lặng.

thở dài:

“Là tin chính , tin em ?”

 

Anh ngập ngừng:

“Mình từng xa lâu đến …”

 

an ủi:

“Chỗ cách Cảng Thành ba tiếng bay, em thể qua thăm .”

 

[Nữ phụ bắt đầu bày trò , lúc nam chính cần nữa thì !]

[Nữ phụ Cảng Thành, chẳng tạo điều kiện cho nam nữ chính thăng hoa ?]

[Câu khó thật đấy… mỗi lựa chọn riêng mà.]

 

11

Ngày Hứa Trì rời , tiễn tận sân bay.

Anh ôm , nỡ buông, ôm dặn dò đủ điều:

 

“Anh đóng tiền điện cho em cả năm , nếu sợ tối thì cứ để đèn ngủ.”

“Dạ dày em , đừng ăn đồ lạnh.”

“Buổi tối đừng ngoài một , nếu gõ cửa, tuyệt đối đừng mở, chìa khoá, nếu về thì sẽ tự …”

 

Thấy dừng , đẩy nhẹ về phía cửa kiểm tra an ninh:

“Anh mà nữa thì lỡ chuyến bay bây giờ.”

 

Thật thời gian , nghĩ nhiều.

như Hứa Trì , chúng từng xa lâu như .

 

Trước đây quen dựa dẫm , khi những dòng bình luận xuất hiện, sốc khi rằng "chúng kết quả".

chia tay, phần nhiều là vì giận dỗi.

 

Ba ngày đó, đêm nào cũng ướt gối.

Có hối hận. 

 

nhiều hơn là sự trưởng thành.

 

và Hứa Trì đến với , thì hết, vẫn là chính .

Phải hiểu rằng, ai thể cùng ai mãi mãi.

Yêu bản , mới yêu khác.

 

Thời gian trôi nhanh thật, mới đó mà Hứa Trì sang Cảng Thành một tháng.

Có vẻ còn khó thích nghi với cuộc sống một hơn cả .

 

Tối nào cũng gọi video đến khuya.

Ngược , thì bình thản hơn nhiều.

 

Hứa Trì tỏ rõ vẻ hài lòng:

“Trương Sơ Duệ, em… còn thích nữa ?”

: “Vẫn thích mà.”

“Bé con, còn đeo nhẫn ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-phai-nu-phu-em-la-chinh-minh/chuong-6.html.]

giơ tay cho xem: “Đeo chứ.”

“Vậy nhớ ?”

“Có mà.”

“Gọi ‘chồng ơi’ một tiếng.”

“Chồng ơi~”

 

Trước khi xa , hề , Hứa Trì một mặt “sến súa” như .

 

, tin nhắn từ ngày càng ít.

Có khi còn quên gọi video buổi tối.

Cứ như thể… bỗng nhiên bận bịu hơn nhiều.

 

tự nhủ đừng suy nghĩ lung tung.

Cho đến một ngày… những dòng bình luận xuất hiện:

 

[Tuyệt quá! Nữ chính và nam chính cuối cùng cũng gặp .]

[Thấy nữ chính , mặt nam chính cũng đau lòng lắm.]

[Nam chính từ chối việc nữ chính gắp thức ăn cho, cặp đáng yêu thật.]

[Nữ chính thương, nam chính lo đến mức bỏ dở công việc đưa cô viện.]

[Hai sắp thành đôi nhỉ, họ mới là chính tuyến mà.]

[Ơ nhưng nam chính cầu hôn nữ phụ mà? Sao vẫn đẩy thuyền nam nữ chính thế?]

[Thì nam chính thuộc về nữ chính chứ, từ đầu đến giờ vẫn mà.]

[Ai đó nên phá vỡ định kiến , thấy nữ phụ cũng xứng đáng mà.]

[Thôi đừng cãi nữa. Giờ hai đang ở chung phòng, trai đơn gái chiếc… chuyện gì thì lạ đó!]

Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi

[…]

 

siết chặt nắm tay.

lấy điện thoại , mở ứng dụng mua vé máy bay đến Cảng Thành.

đến phút cuối, vẫn bình tĩnh .

 

đến đó thì chứ?

Nếu Hứa Trì thật sự lòng, thể diễn cho xem một màn kịch yên lòng, tiếp tục vướng víu với Lâm Nhiễm Nhiễm lưng .

 

Nếu lòng, thì sự nghi ngờ của chỉ khiến tổn thương.

 

Lần , chọn tin một .

 

12

Gần đây là kỳ nghỉ lễ 1/5 kéo dài vài ngày.

Em họ , Cố Diệp, tình cờ tới đây du lịch.

Sau khi giúp em sắp xếp chỗ ở xong, nó nằng nặc đòi món thịt chiên giòn sốt chua ngọt.

 

“Thật đó, em ăn ở bao nhiêu chỗ , mà ngon bằng chị .”

“Chị ơi, chị yêu quý của em, cho em một thôi mà!”

 

Thằng nhóc mười chín tuổi, đúng độ tuổi ham ăn.

nỡ từ chối, bèn dẫn nó chợ mua nguyên liệu, cùng về nhà nấu ăn.

 

Từ nhỏ Cố Diệp dạy dỗ đàng hoàng, suốt quá trình luôn giúp rửa rau, cắt thịt.

 

đổ dầu chảo, chờ dầu sôi cho thịt ướp chiên.

Cố Diệp cạnh chằm chằm, thi thoảng còn nuốt nước bọt rõ to.

 

Sợ nó thèm quá chịu nổi, dùng đũa gắp một miếng đút miệng nó.

 

lúc đó, Hứa Trì mở cửa bước .

 

Trong tích tắc, ba chúng trố mắt .

Cố Diệp há hốc mồm, quên cả nhai.

 

phản ứng , mở lời:

“Anh về gọi điện báo ?”

 

Hứa Trì đáp, chỉ lặng lẽ quan sát Cố Diệp một lượt từ đầu đến chân.

Đột nhiên, mắt đỏ hoe.

 

“Trương Sơ Duệ, em lén nuôi thằng lưng ?”

 

“Gì cơ?”

Cố Diệp.

 

Ừ thì… cao 1m85, vì trong bếp nóng nên chỉ mặc áo ba lỗ, vai rộng eo thon rõ mồn một.

 

Mặt mũi như Hứa Trì, nhưng cái trẻ trung, làn da căng bóng đầy collagen.

Thực sự hợp tiêu chuẩn “trai trẻ dễ thương”.

 

“Tất cả là hiểu nhầm… ê !!”

 

kịp hết câu, Hứa Trì lôi khỏi bếp.

 

 

Loading...