Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

KHÔNG TRÁCH EM - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:41:43

14

Chuông báo động trong đầu vang lên ầm ầm, lập tức đẩy mạnh Thẩm Độ .

 

Anh kịp đề phòng, đẩy thẳng tường.

 

Chắc là đau lắm.

 

áy náy liếc .

 

"Ơ? Anh, ở đây?" Thẩm Lan San ngạc nhiên hỏi.

 

nhanh chóng đánh lạc hướng: "Vừa gặp , trai tiện đường đưa tớ siêu thị."

 

"Thế còn ? Chẳng định Pháp ?"

 

"Đừng nhắc nữa, bên Pháp đang đình công, tớ đành hủy vé."

 

Thẩm Độ : "Vậy hai đứa chuyện , còn công việc, ."

 

Sau khi cánh cửa đóng , Thẩm Lan San chăm chú : "Ninh Ninh, môi thế? Sao đỏ ?"

 

chột đưa tay sờ lên môi: "Vừa nãy ăn cay quá."

 

"Ha! Đáng đời dám ăn mảnh một ."

 

"Công chúa chí ."

 

"À đúng , dạo tớ thấy trai tớ kỳ lạ."

 

giật : "Sao cơ?"

 

"Hình như đang yêu ."

 

Tay run lên, nước trong cốc cũng theo đó mà tràn ngoài.

 

"Cậu bằng chứng ?"

 

"Có chứ! Cậu xem ! Bình thường nửa năm tớ mới đăng một bài lên mạng xã hội, dạo thì đăng liên tục. Toàn mấy thứ chẳng , như chụp một con ch.ó bên đường, một bông hoa dại, còn mấy câu nhảm nhí như 'trăng đêm nay thật '."

 

"Rõ ràng là trong lòng !"

 

Thám tử Thẩm Lan San lướt điện thoại phân tích cho .

 

để ý rằng, nhận tin nhắn từ Thẩm Độ.

 

Thẩm Độ: [Đau.]

 

: [Vừa nãy đụng trúng ? Xin , tại em căng thẳng quá.]

 

Thẩm Độ: [Cún con ấm ức.jpg.]

 

Thẩm Độ là kiểu kiềm chế và nguyên tắc,  cho nên, khi giở trò đáng yêu thế , mức sát thương thật sự quá mạnh.

 

Thẩm Độ: [Muốn bù đắp.]

 

: [OK, sẽ bù cho .]

 

"Ninh Ninh…" Thẩm Lan San đột nhiên dừng , nghi hoặc : "Cậu đang nhắn tin với ai thế? Cứ ngốc màn hình suốt."

 

"À… Tớ xem video một chú cún con đáng yêu."

 

cố gắng đánh trống lảng, thậm chí ngại tự vạch trần bản : "Hôm nay tớ gặp Ninh Thu ."

 

Quả nhiên, cô lập tức bỏ qua chuyện của Thẩm Độ.

 

"Sao ? Anh nhận ?"

 

kể sơ qua tình hình, nhưng bỏ qua phần liên quan đến Thẩm Độ.

 

Thẩm Lan San bĩu môi: "Anh đ i ê n thật , đừng tát nữa, tớ sợ thích quá hóa rồ mất."

 

chẳng sai chút nào.

 

Bây giờ Ninh Thu đúng là đ i ê n thật .

 

Nửa đêm, khi sắp ngủ, nhóm chat ký túc xá bỗng bùng nổ.

 

[Có một cứ quỳ mãi tòa C! Chị em nào rơi 'cún con' ngoài đường ?]

 

15

chụp ảnh gửi nhóm.

Vừa thấy Ninh Thu, suýt thì ngất xỉu.

 

Bên ngoài trời vẫn đang mưa, quỳ giữa cơn mưa, trông tiều tụy và đáng thương.

Ký túc xá lệnh cấm, thể .

Không , chỉ thể quỳ ở đó, đợi xuống.

 

Thực , dù Ninh Thu c  h  ế  t bên vệ đường, cũng chẳng buồn liếc một cái.

vòng tròn du học sinh thì nhỏ lắm, nếu ngăn cản, khéo ngày mai chuyện sẽ lan từ London đến Scotland mất.

chỉ yên học, trở thành nữ chính trong những câu chuyện bàn tán.

 

tức giận xuống lầu.

"Ninh Thu, rốt cuộc loạn đến mức nào?"

 

Đôi mắt Ninh Thu sáng lên: "Ninh Ninh! Cuối cùng em cũng chịu gặp !"

 

lạnh: "Muốn gặp đến ?"

 

"Ừ!"

 

"Kiếp , khi b ệ n h đến c  h  ế  t, đến gặp ?"

 

Nụ của lập tức vụt tắt.

 

"Xin , xin ... Ninh Ninh, sai . Dù em tin , thực kiếp , yêu em từ lâu, nhưng vì dám đối mặt nên mới lạnh nhạt với em như ."

 

"Buồn nôn! Đừng nữa!"

Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi

 

Ninh Thu cố chấp giữ , tiếp tục : "Bởi vì trong lòng áy náy, cảm thấy với Thẩm Lan San!"

 

Nghe thấy tên Thẩm Lan San, khựng .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-trach-em/chuong-5.html.]

"Ninh Ninh, khi c  h  ế  t, Thẩm Lan San nhờ chăm sóc em. Chính vì lời mới kết hôn với em.

 

" vài năm khi kết hôn, nhận tình cảm với em."

 

Giọng Ninh Thu khàn đặc, giống như một chiếc bóng đèn cũ kỹ chập chờn ánh sáng.

 

"Khoảnh khắc đó, vô cùng hoảng hốt, cảm thấy với Thẩm Lan San."

 

"Anh cố tình xa lánh em, tự tẩy não , ép bản trở nên vô cảm... Sau đó, khi gặp Tiểu Thu, cô giống San San, để chứng minh rằng vẫn chung tình với cô , đối xử với Tiểu Thu hơn."

 

cảm thấy như một câu chuyện hoang đường.

Buồn quá!

 

"Nếu yêu đến , du thuyền ?"

 

"Anh sống muộn hơn em một chút, mở mắt thấy cảnh em đẩy Thẩm Lan San xuống nước!"

 

Anh đầy hối hận: "Chỉ cần sớm một chút, tuyệt đối sẽ để em ở !"

 

hỏi: "Vậy khi u não thì ?"

 

Anh im lặng.

Một lúc lâu mới cất tiếng đầy hối : "Xin , lúc đó còn tưởng đó là lời dối do em bịa ."

 

Thấy chẳng hề lay động, Ninh Thu đột nhiên quỳ sụp xuống mặt : "Ninh Ninh, cho một cơ hội nữa , sẽ bù đắp cho em."

 

mất kiên nhẫn lắc đầu.

 

"Ninh Thu, chúng chỉ thể xa lạ, sẽ yêu nữa, cũng hận …"

 

"Bởi vì, hận cũng là một loại cảm xúc mãnh liệt, mà thì xứng đáng nhận ."

 

Hơi thở của Ninh Thu cứng .

Anh vẫn cầu xin , nhưng phía hành lang bỗng vang lên một tiếng động.

 

mở cửa chống cháy, thấy Thẩm Lan San đang đó.

 

Có lẽ cô sợ Ninh Thu nên trốn ở đây để bảo vệ .

lúc , sắc mặt cô tái nhợt: "Xin , ... cố ý lén."

 

16

Sau khi , Thẩm Lan San gượng gạo nặn một nụ : "Tớ thể hỏi vài câu ?"

 

"Ừm, hỏi ."

 

"Những gì hai , đều là thật ?"

 

"Là thật."

 

"Kiếp , c  h   ế  t là tớ?"

 

"Ừm."

 

"Tớ nhờ chăm sóc ?"

 

"Ừm."

 

"Rồi, u não mà c  h ế  t? Trước khi c  h   ế t, ở bên... thế của tớ?"

 

"Ừm."

 

Thẩm Lan San run rẩy.

 

Giây tiếp theo, cô lao lên, tát mạnh mặt Ninh Thu: "Anh cmn tư cách gì mà đối xử với Ninh Ninh như !"

 

Một cái tát vẫn nguôi giận, cô túm lấy cổ áo Ninh Thu, gần như phát đ  i  ê  n, từng câu từng chữ như rỉ m á u: "Tại thế với cô ? Nói ! Sao dám nhân danh tổn thương cô , dựa cái gì, dựa cái gì hả!!"

 

"Chỉ dựa cái thứ tình yêu rác rưởi của ?"

 

"Buồn quá! Ninh Thu, trong lòng , còn chẳng bằng một ngón tay của bạn !"

 

Ninh Thu phản kháng.

Anh tuyệt vọng .

Hình như vẫn mong thể thương hại một chút.

 

"Cuối cùng cũng hiểu vì Ninh Ninh chịu gặp ."

 

Thẩm Lan San đạp mạnh một cú, đẩy xa: "Ninh Thu, đúng là xứng đáng."

 

nắm lấy tay , dứt khoát kéo lên lầu.

 

Cú đá dường như rút cạn sức lực của Thẩm Lan San.

Về đến phòng, cô dựa , im lặng gì.

 

Không bao lâu , cô dè dặt hỏi: "Đau lắm ?"

 

"Cái gì?"

 

"Khối u não, chắc là đau lắm nhỉ?"

 

Thẩm Lan San đột nhiên bật : "Ninh Ninh, chịu nhiều khổ cực lắm đúng ?"

 

Nước mắt chợt trào .

 

Nói thật, từ đầu tiên c  h  ế  t , từng .

Bất cứ chuyện đau lòng nào cũng đáng để rơi nước mắt.

 

Thế nhưng, cũng chẳng tại

Nghe Thẩm Lan San như , nước mắt thể kìm nữa.

 

Bạn chính là như .

luôn thể thấu những ấm ức và đau khổ của .

ngụy trang thế nào, khi mặt cô , tất cả đều vô dụng.

 

trả lời, Thẩm Lan San cũng hỏi nữa.

nhẹ nhàng vỗ về , như một sự an ủi muộn màng: "Không còn đau nữa , Ninh Ninh, sẽ đau nữa..."

 

Loading...