Không vui thì đến bờ biển tìm anh - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:47:24
Lời dứt, giơ tay lên, gạt phăng tách tay .
Lồng chim bên cạnh, chim chóc đều sợ hãi vỗ cánh, dám hót.
Tách vỡ tan, nước b.ắ.n tung tóe, tay bỏng đỏ một mảng.
chút đau đó, sánh bằng cú đánh mạnh lồng ngực. Giống như chiếc dùi nhọn, búa tạ đóng sâu da thịt.
Tiếng vốn náo nhiệt lưng, cũng ngừng .
Bố mặt mày kinh hoàng.
Họ hàng vẻ mặt khác .
Các chị em gái ngày thường ghen tị, vì một chiếc váy cũng tranh cãi… từng mặt trắng bệch, luống cuống lo lắng .
Lưng nóng ran như lửa đốt.
Răng cắm phần thịt mềm của môi, gần như cắn rách chảy máu.
Nước ướt vạt váy của và ống quần của .
Trong cuộc điện thoại cúp, vang lên tiếng phụ nữ ngừng gọi tên . Chu Duật Sâm lúc mới hồn.
Lại nhíu mày .
Một lát , mặt lộ vẻ bực bội.
“Xin Hàm Chi, nên nổi nóng với em......”
“Không bỏng chứ?”
Anh cất điện thoại, kéo tay .
theo phản xạ điều kiện lùi một bước.
Chu Duật Sâm lập tức sa sầm mặt.
14
Bố từ lúc nào.
Thấy vội vàng đẩy : “Hàm Chi, Duật Sâm cũng cố ý.”
“Vợ chồng son, cãi vã nhỏ là chuyện bình thường, con đừng hiểu chuyện.”
Nói lành với Chu Duật Sâm.
Lo liệu cho giúp việc qua lau vết ống quần cho .
Chu Duật Sâm dường như một cách chế nhạo.
Tuy nhẹ, cũng chỉ thoáng qua.
rõ ràng bắt nụ .
Khoảnh khắc đó, dường như mới tỉnh ngộ.
Thật trong mắt Chu Duật Sâm.
cũng chẳng khác gì con chim trong lồng .
Anh vui thì cho gương mặt tươi , dịu dàng mấy câu.
Lúc tâm trạng , tùy tiện đánh mắng đều là chuyện thường tình.
Dù cho bố của ở ngay bên cạnh.
Anh cũng từng một chút kiêng dè để ý.
Nếu gả cho …
Đây sẽ là cảnh tượng diễn trong vô những ngày bình thường .
Mà đây, lẽ cũng chỉ là khởi đầu nhỏ bé đáng kể nhất mà thôi.
“Được , đừng bận rộn nữa.”
Chu Duật Sâm xua tay, bảo giúp việc rời .
Bố một bên, vẫn còn cẩn thận và thấp thỏm.
Chu Duật Sâm họ, đưa tay kéo qua:
“Đi bộ đồ khác, tối buổi tụ tập, chúng ngoài ăn.”
Anh hòa nhã vui vẻ, vẻ mặt đầy dịu dàng chu đáo.
Bố dường như thở phào nhẹ nhõm, cũng phụ họa theo.
hất tay .
Muốn xé toạc chiếc mặt nạ giả tạo đáng ghê tởm mặt .
cuối cùng vẫn .
chỉ giống như Trương Hàm Chi tính khí, cảm xúc như đây.
Ít , dịu dàng gật đầu, xoay lên lầu quần áo.
Thay chiếc váy mới, gương sửa tóc.
Trong gương phản chiếu một khuôn mặt trắng bệch như đèn sợi đốt.
hai má đỏ bừng.
Vẫn là mày mắt nhàn nhạt, nhưng trong con ngươi đen láy đó, ẩn chứa một đốm lửa le lói.
. Ánh sáng le lói , sắp sửa bùng cháy như lửa lan thảo nguyên.
cầm điện thoại lên.
Trong WeChat, những tin nhắn Lục Đình Kiêu gửi đến, vẫn yên lặng trong khung hội thoại. Tin cuối cùng, là hỏi : “Trương Hàm Chi, một món quà tân hôn tặng em, em dám nhận ?”
15
vẫn trả lời .
Cách lúc gửi tin nhắn, hơn hai tuần trôi qua.
chằm chằm màn hình, lâu.
Gửi cho Lục Đình Kiêu một tin nhắn: “Tối nay tụ tập, ?”
Bên một lúc mới trả lời: “Em bảo thì ?”
sững một chút, bật .
“Không thì thôi.”
Mấy phút , Lục Đình Kiêu trả lời: “Trương Hàm Chi, em thể hỏi thêm một ?” khỏi mỉm : “Vậy tối nay đến ?”
Anh giữ giá mấy giây: “Em đến thì đến.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khong-vui-thi-den-bo-bien-tim-anh/chuong-4.html.]
Ý bên môi càng sâu hơn: “Vậy chúng lát nữa gặp.”
Trong khung hội thoại liên tục hiển thị đang nhập...
lâu , cũng chỉ trả lời một chữ: “Được.”
Lúc và Chu Duật Sâm đến.
Bạn bè đến hơn nửa.
thấy bóng dáng Lục Đình Kiêu .
bên cạnh Chu Duật Sâm.
Giống như một cái bóng đáng chú ý của .
Mà , rõ ràng hài lòng với sự ngoan ngoãn và điều của hôm nay.
Đích rót cho một tách .
Lúc đưa qua, khuôn mặt tuấn đó, hiếm khi mang theo nụ chân thật.
Anh hạ thấp giọng, : “Vợ , tách coi như chuộc .”
Dạ dày một trận cuộn trào mãnh liệt.
Trên mặt vẫn thể nặn một nụ nhạt.
Đưa tay nhận lấy, nhấp một ngụm nhỏ.
Chu Duật Sâm liền chút kiêu căng tự mãn. Anh nhàn nhã dựa , một tay đặt lên lưng ghế lưng .
Lại cố tỏ mật ôm lấy .
Mà đúng lúc , Lục Đình Kiêu đẩy cửa bước .
16
bất giác ngẩng đầu.
Ánh mắt cũng đang rơi mặt .
chỉ một khoảnh khắc ngắn, liền dời .
cũng từ từ cúi đầu.
Anh hình như cắt tóc.
Kiểu tóc mới ngắn, nhưng cắt tỉa sắc sảo, phong cách.
Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý
Càng nổi bật ngũ quan ưu việt lập thể.
Người cũng hình như gầy một chút.
Anh mặc áo khoác chống gió màu đen và quần túi hộp, càng nổi bật vóc dáng cao ráo thon dài.
Khí thế càng sắc bén và ngang tàng.
Ngược giống như đến tham gia tụ tập bạn bè.
Mà giống như đánh hội đồng .
đưa tay lên, dùng mu bàn tay chườm lạnh đôi tai đang nóng ran. Chu Duật Sâm mở miệng hỏi: “Mấy ngày nay chơi bời , nửa tháng thấy bóng dáng .”
Lục Đình Kiêu tìm một chiếc sofa đơn, xuống một cách oai vệ tự nhiên.
Hai chân dài phần ngông cuồng dang rộng duỗi dài.
Nghe , nhướng mí mắt liếc Chu Duật Sâm một cái:
“Có việc.”
“Lại hẹn hò ?” Chu Duật Sâm mở miệng trêu chọc.
Mọi lập tức hứng thú: ”Hẹn hò gì, hẹn hò với ai, hai vị đang chơi trò úp mở đấy ?”
“Các để tự .”
Lục Đình Kiêu nhếch môi, ánh mắt lướt qua , dừng mặt Chu Duật Sâm.
“Hay là cùng với ?”
Sắc mặt Chu Duật Sâm đổi, bất giác liếc một cái, lập tức chuyển chủ đề.
Đàn ông tụ tập với là c.h.é.m gió uống rượu.
Những công tử bột cũng ngoại lệ.
cúi đầu vô cùng nhàm chán khuấy canh trong bát.
Điện thoại rung lên.
liếc Chu Duật Sâm đang uống rượu, lặng lẽ mở điện thoại.
Lục Đình Kiêu: “Tay em ?”
mảng đỏ mu bàn tay. Không nổi mụn nước, cũng bong da.
Cho nên nhà và Chu Duật Sâm căn bản đều hỏi một câu.
ngờ Lục Đình Kiêu sẽ chú ý đến.
Trong lòng khỏi chua xót.
“Không cẩn thận bỏng .”
“Bôi thuốc ? Còn đau ?”
“Không , còn đau lắm nữa.”
Lục Đình Kiêu một lúc lâu mới trả lời: “Trương Hàm Chi, những năm nay em vẫn luôn quen chịu ấm ức ?”
nhịn ngẩng đầu, về phía Lục Đình Kiêu.
Dưới đôi mày mắt sắc bén của , ẩn chứa một nét dịu dàng tương phản.
Tim , đột nhiên lỡ một nhịp.
17
Trước đó, và Lục Đình Kiêu về cơ bản nhiều tiếp xúc.
Lần đầu tiên chúng gặp mặt, là ở tiệc đính hôn của và Chu Duật Sâm.
Bây giờ mới muộn màng nhận mà nhớ .
Thật hôm đó và Chu Duật Sâm cũng chút vui nho nhỏ.
Lúc đó chỉ nghĩ là của . Khiến phiền lòng.
Thật , lý do phiền lòng, vẫn là vì phụ nữ yêu khắc cốt ghi tâm nhỉ.
Chỉ là lúc đó che mắt bịt tai nên gì cả.
Cho nên Chu Duật Sâm chỉ dỗ dành một chút, liền nhanh vui vẻ trở .