Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Khương Dao

Chương 2



4.

Sau khi về mẹ, bố mẹ lại lần nữa cân nhắc về hôn sự của Khương Thiên Thiên và Tống Thành Phong, Khương Thiên Thiên vì tình yêu vĩ đại của mình, lập tức chống đối.

Tay trái tay phải đều là thịt, huống hồ đây còn là đứa nhỏ mình đã nuôi hai mươi năm.

Mẹ Khương mềm lòng, bà do dự thương lượng với bố Khương: “Dù sao chúng ta cũng coi như nhìn Thành Phong trưởng thành, chắc thằng bé không đến nỗi tệ như lời Dao Dao nói đâu?”

Lông mày bố Khương cũng hơi giãn ra, tôi xuất hiện rất đúng lúc, trong mắt còn có lấp lánh ánh nước, đó là thuốc nhỏ mắt tôi vừa nhỏ.

“Bố mẹ, nếu như hai người nghi ngờ lời của con thì đi tìm thám tử tư điều tra thêm về Tống Thành Phong là được.”

Tôi dám đưa ra đề nghị này, vì tôi đã có dự đoán từ trước.

Tôi đã sớm thuê một người điều tra Tống Thành Phong, mặc dù không tra được bao nhiêu nhưng tốt xấu gì cũng tra được oanh oanh yến yến gì đó của anh ta, như vậy cũng đủ chứng minh Tống Thành Phong không phải là người đáng để phó thác.

Mà bây giờ tôi lại đưa ra một giải pháp rất hợp lý trong trường hợp này, đương nhiên bố mẹ Khương sẽ đồng ý.

Tôi cổ vũ họ tự mình điều tra chân tướng, như vậy sẽ càng khiến họ cảm thấy sốc hơn.

Bố Khương bỏ ra một số tiền rất lớn để thuê người đi điều tra, cuối cùng thu được không ít tin tức.

Gọi gái ở quán bar còn chưa đủ, càng khiến người ta kinh ngạc hơn là trong lúc qua lại với Khương Thiên Thiên, Tống Thành Phong còn từng khiến một cô gái khác nạo thai vì mình.

Anh ta còn mua một căn biệt thự để nuôi cô gái kia, rất có khả năng sẽ nuôi cô ta cả đời.

Lần này chúng tôi không cần nói gì, Khương Thiên Thiên đã tự mình bùng nổ trước.

Cô ta chạy đến nhà họ Tống làm loạn một trận, thấy thứ gì là đập thứ đó, ồn ào đến mức cả giới thượng lưu đều xôn xao.

Mặc dù bố Khương tức giận với nhà họ Tống nhưng cũng cảm thấy Khương Thiên Thiên quá xúc động khiến mọi chuyện càng ngày càng rối.

Dù sao sau này hai nhà Khương Tống vẫn còn qua lại trên phương diện làm ăn, cho dù không thể làm thông gia thì cũng phải biết điều gì là quan trọng, không thể làm chuyện quá căng thẳng dẫn đến hai bên đều cảm thấy lúng túng.

Khương Thiên Thiên lại cảm thấy bố Khương chỉ quan tâm đến lợi ích, không quan tâm đến cô ta, ông căn bản không thật sự yêu thương đứa con gái này.

Hai bố con ầm ĩ rất nhiều lần, mẹ Khương đứng ở giữa khuyên giải đến sứt đầu mẻ trán, cuối cùng bà dứt khoát vứt mớ hỗn độn này ra sau đầu, ra ngoài đi mua sắm không ngừng với tôi.

Khương Thiên Thiên bình tĩnh lại, lúc này cô ta mới cảm nhận được sự lạnh nhạt của người nhà đối với mình.

Cô ta luống cuống.

Đúng lúc này hệ thống công bố nhiệm vụ thứ ba:

【Nhiệm vụ vả mặt thứ 3: Khương Dao phá hỏng hạng mục hợp tác của Khương thị và tập đoàn Đồ Lực, bố Khương hoàn toàn thất vọng về Khương Dao.】

Ánh mắt Khương Dao lập tức sáng lên.

Gần đây Khương thị có một hợp đồng lớn hơn trăm triệu muốn hợp tác với tập đoàn Đồ Lực, bố Khương tự mình đến nói chuyện bàn bạc với tổng giám đốc tập đoàn Đồ Lực mới kí kết hợp đồng.

Nếu như tôi phá hỏng mối làm ăn này thì chính là con sâu ảnh hưởng đến toàn bộ Khương thị, đến lúc đó bố Khương cũng không bảo vệ được tôi.

Tôi bình tĩnh uống sữa bò, trong lòng tính toán nên làm gì.

Lần này liên lụy đến việc hợp tác của hai tập đoàn, không thể tùy tiện nói láo vài câu là có thể thoát như hai lần trước được.

Khương Thiên Thiên không nhìn tôi lấy một lần, cô ta đi qua đi lại như con bướm hoa, tự mình làm bữa sáng mang đến thư phòng tìm bố Khương để nịnh nọt.

Chỉ một lát sau bố Khương cũng gọi tôi vào.

Tôi vừa đi đến cửa phòng đã nghe thấy giọng nói tán dương của bố Khương dành cho Khương Thiên Thiên:

“Thiên Thiên thật hiểu chuyện, con gái nhà họ Khương chúng ta nên sớm biết nhìn xa trông rộng như vậy!”

Thấy tôi vào, Khương Thiên Thiên làm ra vẻ ngoan ngoãn nói: “Chị, trước đó là em không đúng, chị đừng để trong lòng nhé, em đã nghĩ thông rồi, chúng ta là người một nhà, sau này vẫn nên giúp đỡ lẫn nhau.”

“Con chính là bị bố mẹ chiều hư rồi, con sớm nghĩ vậy có phải tốt hơn không!”

Đối diện với cảnh cha hiền con thảo của bố Khương và Khương Thiên Thiên tôi cũng lười làm vai phụ, tôi bình tĩnh đứng ở một bên đợi sắp xếp dành cho mình.

Bố Khương lại dặn dò Khương Thiên Thiên mấy câu nữa rồi mới nhìn về phía tôi:

“Dao Dao, mấy hôm nữa bố sẽ ăn cơm với tổng giám đốc Trương của Đồ Lực, ngày trước đều là Thiên Thiên đi cùng bố, nhưng Thiên Thiên nói con vừa về, vẫn chưa quen thuộc với chuyện làm ăn nên nói bố đưa con đi cùng.”

“Con thấy thế nào?”

Tôi mỉm cười: “Đều nghe bố ạ.”

Là phúc thì không phải họa, là họa thì tránh không thoát.

Không có gì phải sợ.

Dù sao tôi cũng còn có thứ chưa từng dùng đến.

5.

Bố Khương cực kỳ coi trọng bữa tiệc này, trước khi đi ông ấy còn dặn dò tôi và Khương Thiên Thiên không được nói lung tung.

Khương Thiên Thiên nhẹ nhàng liếc qua tôi một cái rồi lập tức che miệng cười: “Bố, bố yên tâm, chị luôn thận trọng, lễ nghi thương vụ của con lại là do mẹ tự mình dạy, sẽ không sao.”

Bố Khương nghiêm nghị gật đầu.

Xe dừng lại trước cửa nhà hàng, tôi và Khương Thiên Thiên đi theo sau bố Khương vào phòng đã đặt trước.

Tổng giám đốc Trương của tập đoàn Đồ Lực đã đến, là một người đàn ông trung niên.

Bụng bia, đầu hơi hói, khuôn mặt bóng dầu, ba tiêu chí chuẩn chỉnh của một ông chủ lớn.

Trong bữa cơm, chủ yếu là phó giám đốc hai bên cùng nhau lên tiếng bàn bạc việc hợp tác, tổng giám đốc Trương và bố Khương nhìn như đang cụng ly nói chuyện phiếm trong nhà nhưng thật ra lại đang âm thầm thăm dò ý của đối phương.

Hết lần này đến lần khác, mọi việc đều diễn ra thuận lợi.

Thư ký của tổng giám đốc Trương lấy bản hợp đồng đã được chuẩn bị từ trước ra.

Đúng lúc này nụ cười trên mặt Khương Thiên Thiên trở nên quái gở, còn tôi cũng lập tức mất đi khống chế.

Tôi thấy mình đột ngột đứng lên, hai tay không ngừng gạt đồ vật trên bàn xuống…

Đồ ăn và rượu bắn tung tóe lên người mọi người, ánh mắt mọi người nhìn “tôi” vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ.

“Tổng giám đốc Trương?”

“Tôi” loạng choạng đi lên chỉ vào thái dương tổng giám đốc Trương: “Ông là cái thá gì mà dám tự tung tự tác trước mặt Khương thị chúng tôi?”

“Chị, chị uống nhiều…”

Khương Thiên Thiên làm ra vẻ khó xử nhìn qua bố Khương đang đen mặt, cô ta giả vờ hiểu chuyện đứng lên kéo “tôi” xuống nhưng lại bị “tôi” hất tay ra.

“Cái hợp đồng này Khương thị chúng tôi không thèm!”

“Tôi” cướp lấy hợp đồng trong tay thư ký của tổng giám đốc Trương rồi xé tan nát.

“Tổng giám đốc Khương, nếu mấy người đã không coi trọng Đồ Lực chúng tôi thì chúng ta không cần làm hai bên tốn thời gian nữa.”

Tổng giám đốc Trương hung hăng trừng mắt với tôi, sau khi lau sạch vết bẩn trên mặt thì tức tối đứng dậy nói một câu rồi rời đi.

Sau khi xác định tình hình đã bị phá tan nát, hệ thống vả mặt hài lòng rời khỏi cơ thể tôi.

Tôi vừa khôi phục quyền kiểm soát cơ thể đã nghe thấy tiếng gào thét của bố Khương: “Khương Dao!”

Khương Thiên Thiên hợp tình hợp lí chen miệng vào: “Bố, chị không cố ý, chị chỉ uống hơi nhiều mà thôi, hơn nữa chị cũng không được dạy dỗ cẩn thận, đương nhiên không biết cách hành xử.”

Sắc mặt bố Khương hết xanh lại xám: “Con không cần phải nói chuyện thay nó, lúc trước bố không nên đón nó về mới đúng!”

Bố Khương là người đứng đầu gia đình, lời nói ra rất có trọng lượng, những người còn lại lập tức không dám thở mạnh.

Khương Thiên Thiên không nói thêm gì, vẻ mặt đắc ý cười trên nỗi đau của người khác.

Tôi nhắm mắt bình ổn tâm trạng, sau đó lại từ từ mở mắt ra tỉnh táo gọi một tiếng bố.

Dáng vẻ cẩn trọng này của tôi với dáng vẻ điên điên khùng khùng ban nãy như hai người hoàn toàn khác.

Trong sự kinh ngạc của mọi người, bố Khương chất vấn: “Vừa rồi con giả vờ trước mặt tổng giám đốc Trương sao? Con cố ý làm hỏng?”

Tôi gật đầu, trước khi bố Khương bộc phát cơn giận thì lấy ra một tập tài liệu:

“Bố, con biết bố rất xem trọng lần hợp tác này nên con đã cố ý điều tra nghiên cứu từ trước.”

“Hiện tại ban giám đốc của Đồ Lực đã thay đổi, đoàn đội làm hạng mục này đã rời Đồ Lực với tổng giám đốc cũ, đoàn đội trong tay tổng giám đốc Trương đều là góp nhặt ở khắp nơi, kỹ thuật và tài năng không bằng đoàn đội cũ, lần đầu tư này chỉ sợ sẽ đổ sông đổ biển.”

“Cho nên con cố ý khiến tổng giám đốc Trương tức giận bỏ đi?” Bố Khương nói tiếp.

“Đúng vậy, hơn nữa con đã liên lạc với đoàn đội ban đầu, bọn họ đồng ý đến Khương thị.”

Ánh mắt mọi người sáng lên.

Nếu có thể thật sự đưa họ đến Khương thị thì Khương thị có thể độc chiếm toàn bộ lợi ích của hạng mục, đạt được nhiều lợi ích hơn lúc trước hợp tác với Đồ Lực.

Quan trọng hơn là đoàn đội kỹ thuật này đều là tinh anh nhân tài mà nhiều tập đoàn tranh giành, có bọn họ thì Khương thị không khác nào hổ mọc thêm cánh.

Lông mày đang nhíu chặt của bố Khương lập tức giãn ra, ông không ngừng lật tài liệu, miệng liên tục nói “tốt”.

Nhìn chữ ký bên B đã ký ở trang cuối hợp đồng, ông không nhịn được mà cười to:

“Dao Dao, con đúng là con gái ngoan của bố, thủ đoạn làm việc mạnh mẽ giống hệt bố!”

Khóe miệng đang nâng lên của Khương Thiên Thiên dần dần hạ xuống theo từng câu nói của tôi, cô ta không cam lòng hỏi một câu: “Bố, bố thử nhìn kỹ lại xem hợp đồng này có thật không?”

Ai có lòng dạ Tư Mã Chiêu chỉ cần nhìn là biết.

Khương Thiên Thiên quá nóng lòng muốn hạ gục tôi, câu nói này đã làm lộ tâm tư của cô ta.

Bố Khương nghiêng người nhìn cô ta, giọng nói lạnh đi: “Bố thấy không giống giả.”

Người có vị trí cao ghét nhất là bị nghi ngờ.

Tôi bình tĩnh gọi điện cho bên B để bọn họ cùng bố Khương bàn bạc cho rõ ràng.

Bố Khương ở bên cạnh càng nói càng vui, lập tức ký tên mình vào vị trí bên A.

Hợp đồng hoàn thành!

Đột nhiên hệ thống vả mặt lên tiếng: 【Nhiệm vụ thứ 3 thất bại, giá trị chán ghét Khương Dao hiện tại: -70.】

Khương Thiên Thiên tức đến muốn điên rồi.

Cô ta không biết rằng tất cả những thủ đoạn mà cô ta nhằm vào tôi đều không khác gì mấy con tôm tép đang làm trò.

Chương trước Chương tiếp
Loading...