Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Kịch Âm - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:33:03

Tựa hồ cũ kỹ hơn, trống trải hơn.

 

Không chút sinh khí nào.

 

thể nào, ngôi chùa vốn nhiều hòa thượng, dịp lễ tết cũng đông nghịt khách hành hương mà!

 

cố giữ bình tĩnh, cất bước trong, dò hỏi: “Sư phụ? Trong chùa ai ?”

 

Không ai trả lời. bước đến chính điện.

 

Trước mắt là một pho tượng Phật trang nghiêm, cúi mắt . Bụi bặm giăng đầy, kim cũ kỹ, trong đáy mắt ánh lên một tia từ bi quỷ dị.

 

cảm giác nó đang chằm chằm !

 

Không đúng, ánh mắt đang chằm chằm !

 

Ngay khoảnh khắc đó, lưng lạnh toát, chân như đổ chì, thể nhấc lên nổi. cứng đờ cổ, chậm rãi đầu sang hai bên…

 

Tất cả tượng Phật bệ thờ đều đang !

 

Họ… đều đang rơi lệ!

 

Tượng Phật rơi lệ, mang theo một nỗi cầu xin câm lặng.

 

Rõ ràng nét mặt hề biến đổi, nhưng phía những pho tượng như một nỗi đau đớn tột cùng đang bủa vây, trầm lặng đến ngột ngạt.

 

kiềm mà lùi hai bước.

 

Bên tai vang lên những tràng chói tai, âm thanh lanh lảnh rợn .

 

: "Ngươi vẫn nhớ ?"

 

kìm nữa, bật nức nở, ôm chặt lấy đầu, gào lên đầy tuyệt vọng: "Cô rốt cuộc là ai! Cô rốt cuộc là ai chứ?!"

 

Cảm giác lạnh lẽo trườn dọc bờ vai . Cô : " chính là cô, cô chính là . Lan Anh, Lan Anh ơi."

 

Ai là Lan Anh? là Lan Thu mà!

 

8

 

Từng pho tượng Phật đồng loạt nứt vỡ, dần dần vỡ vụn.

 

Mùi m.á.u tanh xộc thẳng mũi, khiến suýt nữa thì nôn mửa.

 

Những mảnh cà sa loang lổ m.á.u dần dần lộ hình dáng nguyên vẹn.

 

Bên trong từng pho tượng Phật là một t.h.i t.h.ể hòa thượng! thể rõ gương mặt!

 

Tựa hồ khi còn sống, họ chịu đựng nỗi thống khổ khôn cùng, ai là vùi mặt lòng bàn tay. Tất cả đều co rút trong pho tượng Phật chật chội bé nhỏ .

 

hoảng loạn gào thét, nên chạy .

 

lúc , thấy giọng của đàn chị Phương Hoa…

 

"Bé Lan Thu! Mau qua đây!"

 

hoảng hốt tìm kiếm nơi phát âm thanh, liền thấy chị từ ngoài chùa đang chạy nhanh về phía .

 

Khoảnh khắc , như tìm chỗ dựa, lập tức lao lòng chị , òa nức nở.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/kich-am/chuong-5.html.]

 

Chị nhẹ nhàng vỗ về lưng .

 

bỗng nhiên, nhớ một chuyện, cả khỏi run lên.

 

run rẩy cất giọng: "Phương Hoa… chị? Chị Khang Thành ?"

 

Bàn tay đang đặt lưng bỗng khựng .

 

Chị khẽ thở dài.

 

Mùi m.á.u tanh trong khí vẫn tan , nhưng hương phấn son chị chân thực vô cùng, khẳng định phận của chị.

 

Chị thực sự là chị Phương Hoa.

 

"Lan Thu, chị dẫn em cùng Khang Thành."

 

"Chị Phương Hoa…rốt cuộc xảy chuyện gì?"

 

Chị tháo xuống một chiếc trụ nhỏ hình dáng kỳ dị đeo cổ.

 

Kỳ lạ , mới lấy nó , mùi m.á.u tanh liền biến mất còn dấu vết.

 

Trước mắt bỗng chốc trở nên sáng rõ.

 

trong chùa, mà rõ ràng là đang ở giữa một bãi tha ma hoang vắng!

 

Chị cất vật , thản nhiên : "Quỷ che mắt. Khi nãy là quỷ giới do âm khí ngưng kết mà thành. Có thứ gì đó dẫn em đến đây."

 

Chả trách…Chả trách cha bỗng chốc như tỉnh táo , thì thứ đó cố tình lừa gạt!

 

vẫn còn hoang mang lo sợ: "Nó mạnh quá, em căn bản phân biệt nổi là thực là ảo. Ngôi chùa chân thực đến đáng sợ, cứ như là bản của ngôi chùa núi phía ."

 

Sắc mặt chị chút khó coi, tựa như thôi.

 

Thấy đang , chị rốt cuộc cũng lên tiếng: "Đó là ảo ảnh, mà là tái hiện cảnh tượng năm xưa. Là ngôi chùa núi phía mấy chục năm ."

 

kinh hãi đến mức mặt cắt còn giọt máu: "Vậy… những hòa thượng đó…"

 

Chị để ý đến nữa, kéo thẳng.

 

"Chị Phương Hoa… còn cha em thì …"

 

Lời còn dứt, chị cắt ngang: "Chúng đến Khang Thành ."

 

lập tức lắc đầu, hất tay chị : "Không ! Không thể bỏ mặc cha em!"

 

Chị đỏ hoe mắt, tát mạnh lên mặt một cái: "Em tưởng chị về đây là vì cái gì?!"

 

sững sờ: "Gì… gì cơ?"

 

Chị nắm chặt lấy bả vai , từng câu từng chữ đè nặng trong lòng : "Hai mươi năm , trong vở Mẫu Đơn Đình, chỉ Đỗ Lệ Nương còn sống. Em cần chị rõ hơn nữa ?"

 

mềm nhũn cả , lắc đầu thất thần: "Em… em hiểu."

 

Chị thê lương: "Thuyền ở Khang Thành vốn dĩ thể rời bến. Lần hiểu ?"

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

còn kịp mở miệng, đàn chị buông vai , tiếp: "Bé Lan Thu bỏ rơi em là cha em. Ông căn bản định để em trốn khỏi kiếp nạn ."

 

 

Loading...