Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Kịch Âm - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:33:06

Trụ hàng quỷ ngày càng áp sát, khiến khỏi run lên bần bật.

 

Lý Phương Niên đưa tay ngăn cản: "Cuối cùng… cuối cùng vẫn là chúng nợ Lan Anh …"

 

Cố Xuân Sơn hất tay bà , tức giận quát: "Câm miệng! Cũng bởi vì cô sinh với cốt quỷ trời sinh, mới tự chuốc lấy tai họa !"

 

Ông giơ cao trụ hàng quỷ, đ.â.m thẳng về phía n.g.ự.c !

 

11

 

Cơn đau ập đến.

 

Gió âm lạnh buốt quét qua, cúi xuống n.g.ự.c , một lỗ thủng rỗng hoác.

 

hề m.á.u chảy .

 

Cố Xuân Sơn gầm lên giận dữ: " ! Nó là yêu nghiệt! Nó chính là Bạch Lan Anh!"

 

… thật sự là yêu nghiệt như lời ông ?

 

Một tràng lanh lảnh vang lên, mang theo điệu xướng kịch: "Hóa sắc hương thắm nở khắp nơi, cuối cùng cũng thành phế tích tàn tro…"

 

Sắc mặt Cố Xuân Sơn tái mét, cộng thêm lớp hóa trang, gương mặt của ông , càng càng trở nên quái dị.

 

"Cô … cô đến …"

 

"Cố Xuân Sơn , giọng hát của ông vẫn như năm nào, bao nhiêu năm dám cất giọng hát nữa thế?" 

 

Cố Xuân Sơn kinh hoàng, hét lên thất thanh:  "Lan Anh! Bạch Lan Anh! Bao nhiêu năm , tại cô vẫn chịu buông tha cho chúng ?!"

 

chỉ cảm thấy một luồng lạnh lướt qua tai, luồn thẳng tận xương tủy: "Lan Anh, Lan Anh, mau g.i.ế.c bọn họ !"

 

lạnh đến mức hai hàm răng va : "…"

 

Giọng chợt trở nên sắc nhọn: "Còn ngây đó gì! Bọn họ g.i.ế.c cô! Bọn họ g.i.ế.c cô đó!"

 

Lý Phương Niên cứng đờ, thể cử động. Bà , đôi mắt đẫm lệ, gần trong gang tấc. Chỉ cần đưa tay chạm nhẹ, mạng sống mong manh của bà sẽ lập tức tiêu tan.

 

mơ hồ thấy gương mặt đó, thấp thoáng bóng dáng của tình con mà từng ngày nhớ đêm mong.

 

từng ý định g.i.ế.c

 

Mười mấy năm , Cố Xuân Sơn cũng

 

“Aaaaaa! Bạch Lan Anh! Giết c.h.ế.t bọn họ! Cô và vốn là một! Cô cũng nên hận bọn họ như ! Giết! Giết! Giết!"

 

Giọng như một lời nguyền.

 

cầm chặt trụ hàng quỷ trong tay.

 

Đầu trụ sắc nhọn chẳng cần là quỷ , ai dính cũng sống nổi.

 

thể khống chế chính , giơ cao trụ hàng quỷ… Vậy nên, tại vẫn còn sống?

 

12

 

Giọng vui sướng đến tột độ, ngân vang phấn khích: " ! Chính là như ! Mạnh tay lên, đ.â.m xuống! Đâm thủng lồng n.g.ự.c chúng, giống như chúng với cô! Để chúng nếm trải nỗi đau của cô!"

 

Càng lúc càng gần… Trụ hàng quỷ từng chút, từng chút rơi xuống… Bạch Lan Anh thậm chí còn cất giọng xướng kịch nữa: "Hóa sắc hương thắm nở khắp nơi, cuối cùng cũng thành phế tích tàn tro."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/kich-am/chuong-7.html.]

 

xoay cổ tay, đ.â.m thẳng về phía bóng quỷ mờ ảo!

 

Tiếng cháy xém vang lên, kèm theo một làn khói đen và tiếng hét thảm thiết: "Bạch Lan Anh! Cô điên ! chính là cô! Cô chính là !"

 

chậm rãi lắc đầu: "Không. Chúng đều là Bạch Lan Anh, nhưng cô."

 

Giọng trở nên ai oán, chợt bật thê lương: "Cô nhớ … Ha ha ha ha ha…"

 

bi thảm, nghẹn ngào chất vấn : "Cô tự cho lòng từ bi, từ bi với ?!"

 

Tay run lên, tâm trí d.a.o động.

 

Bạch Lan Anh vẫn tiếp tục, giọng dần yếu ớt, như đang tiêu hao nốt chút hồn phách cuối cùng: " sai! là ở chỗ, cô đầu thai xác của ! là ở chỗ, thế gian bao kẻ si tình, bao kẻ oán hận! là ở chỗ, quá tin cô, khiến nhân quả hủy hoại! là ở chỗ, cứ nghĩ rằng cô sẽ từ bi với hơn một chút!"

 

thể thêm nữa, cả lảo đảo. 

 

đau khổ nhắm mắt : "Trên gánh quá nhiều tội nghiệt … Cô gánh hơn trăm mạng , đây là nghiệt chướng mà ngay cả Địa Tạng Vương cũng thể hóa giải!"

 

Bạch Lan Anh thét lên, tiếng kêu bi ai đến tột cùng: "Vậy là ai thể độ … Nửa đời hành thiện tích đức, chỉ mong công đức viên mãn… cùng cô đồng sinh, đời vu cho tội nghiệt bẩm sinh! Thế gian ghét bỏ , độ thế gian… nhưng ai độ ! Không ai độ hết!"

 

Làn khói đen dần tan biến. Chỉ còn một câu hát bi ai kéo dài dứt: "Hóa sắc hương thắm nở khắp nơi, cuối cùng cũng thành phế tích tàn tro." 

 

Âm điệu đầy thương hận, chất chứa nỗi bi thương ngút trời.

 

Bạch Lan Anh… tiêu tán.

 

Mất quỷ khí ràng buộc, Lý Phương Niên và Cố Xuân Sơn đều ngã quỵ xuống đất, thở dốc từng .

 

cúi đầu lỗ thủng n.g.ự.c .

 

Bên trong lỗ thủng , những đốt xương lờ mờ tỏa ánh vàng nhàn nhạt.

 

nhớ tất cả.

 

với bất kỳ ai, duy chỉ với một Bạch Lan Anh.

 

Những kẻ đáng hổ thẹn, cũng mà là bọn họ.

 

Lan Anh . Những đáng hổ thẹn, cũng chỉ còn bọn họ.

 

Lý Phương Niên run rẩy gọi : "Lan Thu… Bé Lan Thu?"

 

sực tỉnh, , nhẹ nhàng lắc đầu: "Bà nghiệp của bà. cũng nghiệp của . Nhân quả luân hồi, Cố Lan Thu?"

 

Lý Phương Niên đột nhiên bật , đau đớn gào lên: "Lan Thu! Con đang ?! Bạch Lan Anh c.h.ế.t ! con vẫn sống! Con chính là Lan Thu của !"

 

lặng lẽ , ánh mắt chỉ còn nỗi bi thương.

 

cùng bà tranh cãi xem ai đúng ai sai nữa.

 

Thế nên, vẫn lắc đầu: " … Tất cả… đều sai cả ."

 

kể cho họ một câu chuyện. 

 

Một câu chuyện lẽ thế nhân truyền tụng… 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

biến thành một câu chuyện ma quái đẫm máu.

 

 

Loading...