KIẾP NÀY CỦA CHÚNG TA - HẾT
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:13:58
Thấy hề tỏ ngạc nhiên mà còn hỏi ngược .
Ánh mắt do dự của cô trở nên chắc chắn:
「Đương nhiên ! Kiếp với em như , tại kiếp thể với em như thế nữa?」
Lời quá nực , chẳng buồn .
Sở Vân níu lấy vạt áo :
「Kiếp , nhà Hạ Quân Kiệt phá sản, em ly hôn với , định tìm giàu khác để cưới, kết quả xe tông gãy chân.」
「Em nghĩ thông suốt , chỉ , bao nhiêu năm nay, chỉ là thật lòng thật với em.」
quan tâm những chuyện , chỉ hỏi :
「Kiếp cô bắt nạt Lâm Thư Lan, đó thì ? Cô lẽ cũng cô…」
Tần Sở Vân tức đến nghiến răng nghiến lợi:
「 tưởng nó trụ nổi ở trường, ai ngờ nó gia thế chống lưng, còn du học nữa chứ.」
「Sau khi về nước, vượt mặt trở thành cựu sinh viên danh dự, còn mở công ty, cạnh tranh với công ty của Hạ Quân Kiệt. Không tại nó thì Hạ Quân Kiệt cũng chẳng phá sản!」
Nghe , mới thở phào nhẹ nhõm.
May quá, Lâm Thư Lan vẫn sống .
Thế là đủ .
Tần Sở Vân thêm, giọng hằn học:
「 mà, nó đen, trầm cảm, còn trẻ mà tự tử .」
cúi xuống ả, nheo mắt:
「Tần Sở Vân, may mà cô trọng sinh đấy.」
「Hãy chuộc tội cho tất cả những gì cô .」
đầu , Lâm Thư Lan đang ở cửa.
Cô gật đầu với .
Như thể tất cả tình cảm thể thành lời của cả kiếp và kiếp , giờ đây đều hội tụ trong ánh mắt .
26
Ngày cưới Lâm Thư Lan, nhiều bạn học đến.
Chúc mừng, chung vui, tấp nập.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/kiep-nay-cua-chung-ta/het.html.]
Anh bạn cùng phòng cũ uống say, vỗ vai :
「Hồi đó ở buổi họp đồng hương hai đứa bây là thể nào cũng chuyện mà!」
Lâm Thư Lan khoác tay , hai đứa .
Giữa tiệc, kéo , lải nhải:
「Mày , con Tần Sở Vân bám lấy mày gặp chuyện .」
「Nghe khi đuổi học, nó bỏ về quê tìm mày, mày thẳng: 'Xin , dám trèo cao.'」
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
「Sau đó giả sinh viên bám đại gia, gì dễ thế, vợ đại gia phát hiện, đánh tạt axit, tao thấy đúng là ác giả ác báo.」
xua tay, chỉ cảm thấy chuyện nhẹ nhàng như mây khói.
27
và Lâm Thư Lan xây dựng một nền tảng mạng, giá trị thị trường vượt quá trăm triệu.
Năm mới đến.
Tuyết rơi trắng xóa ngoài cửa sổ sát đất, chợt nhớ về đêm tuyết rơi trong tâm trí .
Lâm Thư Lan đột nhiên luồn tay cổ áo .
Trời tuyết lạnh như , mà tay cô ấm áp.
, ôm chặt lấy cô .
「Anh yêu em.」
Cô bật khe khẽ:
「Em vẫn luôn yêu .」
「Dù là kiếp , kiếp .」
siết chặt vòng tay.
Hóa , là .
Trong tiếng pháo hoa mừng năm mới, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô .
Đáy mắt chợt ẩm ướt, nhưng ngẩng đầu lên, thật tươi, thật phóng khoáng.
Hết