Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Kiếp Này Không Cần Anh - 13

Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:55:19

Tim Hoắc Trường Đình chao đảo.  

"Chiếc khăn cô lấy từ ?"  

Anh nhớ rõ, hôm sinh nhật Hứa Tri Vi, đặc biệt đến trung tâm mua sắm mua một chiếc váy đỏ cho cô.  

giữa chừng, Kỳ Mộ Tuyết gọi việc, mang theo chiếc váy đến chỗ cô .  

Chỉ rời vài phút, Kỳ Mộ Tuyết mặc chiếc váy , mặt ửng đỏ cảm ơn : "Trường Đình, chiếc váy em thích, cảm ơn ."  

Anh điều gì đó, nhưng thể mở miệng.  

Sau đó, trung tâm mua sắm, chọn một chiếc khăn lụa duy nhất thị trường.  

Vậy mà bây giờ, chiếc khăn đang quấn cổ khác.  

Hứa Tri Vi, rốt cuộc em đang gì?  

Hoắc Trường Đình giận dữ, giật luôn chiếc khăn lụa .  

Hai nữ nhân viên tức đến đỏ cả mắt.  

"Đường đường là một quân nhân, còn cướp khăn lụa của ? Đây là Tri Vi tặng cho mà!"

Lúc , cuối cùng cũng phản ứng .  

"Anh là gì của Tri Vi?"  

Hứa Tri Vi việc ở đây hơn nửa năm.  

Anh đến đây hàng chục .  

Vậy mà ai là gì của cô.  

Buồn bao!

" là chồng của cô !"  

Mọi : ……  

"Gọi Hứa Tri Vi đây!"  

Hoắc Trường Đình thật sự nổi giận .  

Món quà cẩn thận chọn lựa cho cô, thể tùy tiện tặng khác!  

Cơn giận vô danh suýt chút nữa thiêu rụi lý trí của .  

Hai cô gái đối diện .  

"Tri Vi xin nghỉ việc !"  

"Anh là chồng cô ? Sao ngay cả chuyện cũng ?"  

"À, nhớ , chắc bận với bác sĩ Kỳ nhỉ, gì còn thời gian quan tâm đến chuyện của Tri Vi…"  

"Chả trách Tri Vi ở hợp tác xã thèm nhận . Ai mà một ông chồng lăng nhăng với phụ nữ khác chứ!"  

Hoắc Trường Đình sững sờ.  

Là… ?  

Lần đầu tiên đến hợp tác xã là cùng Kỳ Mộ Tuyết.  

đồ ở đây rẻ hơn trong cửa hàng bách hóa, nên bọn họ tới.  

Hôm đó, Hứa Tri Vi đang trực ban.  

thấy bọn họ, thẳng trong.  

Anh luôn cho rằng cô thừa nhận là vì cô tự ti.  

Hóa …là vì chuyện ?  

20

Hoắc Trường Đình cầm cây bút máy và chiếc khăn lụa rời khỏi hợp tác xã.  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/kiep-nay-khong-can-anh/13.html.]

Đột nhiên, dám về nữa.  

Không dám đối diện với phụ nữ nhỏ bé , dám đối mặt với sự thờ ơ mà đây đối với cô.  

Anh nhớ tới nụ khẽ mang vẻ chế giễu khóe môi cô, như một nhát d.a.o đ.â.m tim .  

Anh càng sợ cô sẽ đề nghị ly hôn.  

Nếu cô thêm một nữa, thậm chí cảm thấy còn tư cách để từ chối.  

Cứ thế lòng vòng mãi phố, lang thang lâu, đến tận khi trời tối, mới bước cánh cửa .  

"Tri Vi, về ."  

Anh đẩy cửa , bên trong tối om, lạnh lẽo.  

Không ánh đèn luôn chờ đợi , mùi cơm thơm quen thuộc, cũng bóng dáng phụ nữ nhỏ bé mà mong gặp.  

"Tri Vi?"  

Không ai đáp .  

Sự lạnh lẽo kỳ lạ bao trùm lấy .  

Hoắc Trường Đình lúc mới nhận căn nhà thiếu thứ gì đó.  

Trên bàn, những quyển sách chất cao như núi của cô còn nữa.  

Trong tủ quần áo, đồ của cô cũng biến mất.  

Trên giường, chăn gối và ga trải giường gấp gọn gàng, như thể từng ai ở đó.  

Cả căn phòng, còn chút dấu vết nào của cô.  

Cứ như cô từng hiện diện ở đây.  

Một nỗi sợ hãi mạnh mẽ nghiền nát .  

"Cha!"  

Hoắc Trường Đình lao về nhà họ Hoắc.  

Lâm Lâm và Kỳ Mộ Tuyết lập tức tiến đến, nhưng màng để ý, thẳng lên lầu.  

"Cha!"  

Ông Hoắc đang trong thư phòng, thong thả lật xem một tờ báo. Nhìn thấy con trai xông gõ cửa, ông thậm chí thèm ngước mắt.  

"Cha, Tri Vi ? Cha nhất định , đúng ?"  

Phải đợi đến khi xem xong một trang, ông mới gấp tờ báo , ngước mắt lên.  

"Năm ngày."  

"Gì cơ?"  

"Con bé năm ngày , giờ con mới nhớ tới nó."  

Ông Hoắc tức đến mức bật .  

"Ban đầu nếu con lòng, cha còn khuyên bảo một chút, nhưng giờ xem , cần nữa."  

Ông ném một tờ đơn ly hôn: "Ký ."  

Nhìn rõ đó là gì, đầu óc Hoắc Trường Đình ong ong rối loạn.  

"Hai ngày nay, cha suy nghĩ kỹ về cách con cư xử với hai con đó, cha mới hiểu những năm qua, đứa nhỏ chịu bao nhiêu ấm ức."  

"Là nhà họ Hoắc chúng với con bé, là con phụ bạc nó!"  

"Ký , để con bé một cuộc sống yên bình hơn!"  

21

Hoắc Trường Đình rời khỏi thư phòng thế nào.  

Anh sững ở đầu cầu thang, đầu óc trống rỗng.  

"Mẹ ơi, cái con đàn bà ngu ngốc đó thật sự con đuổi ? Oh yeah, từ giờ thể ở bên cha Hoắc !"  

Loading...