Kiếp Sau trẫm Nhất Định Sẽ “Lên” Được!
Chương 6
51.
Từ đó về sau trẫm vẫn tránh hoàng hậu đi.
Mấy ngày liền, trẫm đều không đi gặp hoàng hậu.
Tâm tư trẫm rất loạn, mỗi ngày đều nghĩ, ngày mai hãy nói, vận khí tốt thì ngày mai sẽ chết.
52.
( vì nu9 đã nhận ra na9 giả gái , nên từ phần này mình sẽ thay đổi cách xưng hô.)
Nửa đêm trẫm đang ngủ say, bỗng nhiên cảm giác có người ở bên cạnh trẫm.
Trẫm sợ tới mức không dám hô hấp, hơi hơi mở mắt, thích khách thật cao lớn!!
Nhìn kỹ lại, wow, nữ sát thủ.
Trẫm cân nhắc thừa dịp hắn chưa chuẩn bị cho hắn một kích, không ngờ hắn lại nói trước.
“Bệ hạ tỉnh rồi?”
Trẫm: “……”
Âm thanh này có một loại cảm giác quen thuộc xa lạ.
Trẫm chần chờ nói: “Hoàng hậu?”
Hoàng hậu: “Ừ”
Trẫm oán giận:
“Ngươi hơn nửa đêm đứng đầu giường trẫm, trẫm có tám trái tim cũng bị ngươi doạ sợ”
“….”
Hoàng hậu không nói gì.
Lạnh quá, lạnh đến mức gấu Bắc Cực cũng không chịu được, lạnh đến mức không khí xung quanh trẫm cũng sắp đông lại.
Trẫm phát hiện ra một chuyện, thanh âm cứng ngắc:
“Không phải trẫm đang cùng ngươi chiến tranh lạnh sao…?”
Trẫm thua!!
Trẫm làm sao có thể nói chuyện với hắn trước!
Hoàng hậu: “Tại sao lại chiến tranh lạnh?”
Tối quá, trẫm không thấy rõ thần sắc của hắn, trẫm không hiểu sao rùng mình một cái.
Trẫm không biết nói cái gì, nghẹn nửa ngày, chỉ nói:
“Ngươi không biết sao.”
Hoàng hậu ngồi bên giường trẫm, nắm tay trẫm: “Cố Từ nói?”
Trẫm rút tay ra:
“Nam nam thụ thụ bất thân.”
Hoàng hậu: “……”
Hoàng hậu nhẹ giọng nói:
“Bệ hạ, người cũng lừa thần thiếp.”
Trẫm:
“… Ngươi… một đại nam nhân có thể đừng tự xưng thần thiếp hay không!! Như thế nào đã thành trẫm lừa gạt ngươi rồi!”
Không tin, trẫm giấu tốt như vậy, hắn làm sao biết trẫm không phải – –
Hoàng hậu: “Bệ hạ, rất lộ.”
Trẫm: “……”
Trẫm: “……”
Trẫm: “……”
Trẫm xấu hổ cười:
“Kỳ thật trẫm vốn là sinh viên thể dục da đen cao 1m88, bởi vì một lần bệnh nặng để lại di chứng, biến thành chó con da trắng 1m75.”
Hoàng hậu: “……”
Hoàng hậu trộm lời thoại của trẫm, lạnh nhạt nói:
“Không tin.”
53.
Trẫm chỉ trích hắn:
“Ngươi bắt chước!”
Hoàng hậu rất tự nhiên nói:
” Phu thê nhất thể, của nàng chính là của ta.”
Trẫm: “……”
Hoàng hậu lại hỏi:
“Bây giờ có thể nắm tay không?”
Trẫm hung dữ:
“Không thể! Nam nữ thụ thụ bất thân!”
Trẫm ghét đàn ông!! Đàn ông không có thứ gì tốt!
54.
Hoàng hậu không được trẫm đồng ý đã ôm trẫm.
Tử hình! Tử hình!
Trẫm liều mạng hô:
“Trẫm không thích nam nhân!”
Hoàng hậu dừng một chút:
“Bệ hạ nói cái gì vậy?”
“Lão tử nói: “Ta là nữ nhân!””
Chết tiệt! Lỡ lời!!!!
55.
“…… Bệ hạ.”
Hoàng hậu buông trẫm ra, rất bất đắc dĩ hỏi: “Bệ hạ đối với thần thiếp không có cảm giác gì sao.”
Trẫm: “… Ngươi, ngươi để trẫm suy nghĩ kĩ lại.”
Trẫm cảm thấy rất đau đầu, trẫm không biết mình đối với hoàng hậu rốt cuộc là cảm giác gì, cũng nhất thời không tiếp nhận được giới tính của hoàng hậu thay đổi.
Hoàng hậu đắp lại chăn cho trẫm: “Được.”
56.
Trẫm tìm Cố quý phi tố khổ.
“Hắn thích trẫm! Trẫm nên làm cái gì bây giờ?”
Cố quý phi:
“Ngươi cách ta gần một chút.”
Trẫm: “…?”
Trẫm làm theo lời hắn, xê dịch lại.
Cố quý phi: “Ta thích ngươi.”
Tay trẫm run lên, thiếu chút nữa bóp nghẹn Kẹo sữa:
“Ngươi phát bệnh gì vậy?”
Cố quý phi cười nói:
“Nhìn kìa, không giống nhau.”
Hắn chậm rãi nhấp một ngụm trà, rũ mắt cười cười: “Không giống.”
Trẫm còn chưa hiểu hắn có ý gì, hắn liền ngẩng đầu lên nói với trẫm:
“Thích? Thích thì theo đuổi.”
Vành tai trẫm nóng lên:
“Ngươi nói bậy bạ gì vậy.”
Lần đầu tiên Cố quý phi nghiêm túc nhìn trẫm như vậy, tựa như muốn nhìn trẫm từ trong ra ngoài cho đủ, trẫm bị hắn nhìn đến tê dại, cũng sắp không nhịn được muốn mắng hắn, hắn lại mở miệng nói:
“Đừng để cho mình hối hận, cứ thử xem sao.”
Trẫm có chút do dự:
“Ngươi…… Ngươi thật sự cảm thấy trẫm thích hắn sao?”
Cố quý phi thoải mái:
“Ngươi ngốc, ta không ngốc.”
Trẫm: “……”
Trẫm: “…..”
Trẫm muốn nổi loạn! Thật sự muốn nỗi loạn!
57.
Cố quý phi luôn cười.
Vốn dĩ trẫm không cảm thấy có gì không đúng, hắn cười rất đẹp, phong lưu lại dụ người.
Ở chung lâu, trẫm mới suy nghĩ ra không đúng ở đâu.
Trẫm chưa từng thấy qua cảm xúc tiêu cực trên mặt hắn.
Hắn giống như vĩnh viễn đang cười, nhưng trẫm không thấy rõ dưới nụ cười của hắn là cái gì.
Hắn đang cười, nhưng dường như lại không vui vẻ như vậy.
58.
Cố Từ đang ngẩn người nhìn lá trà.
Bỗng nhiên, trong lòng hắn có thêm một vật nhỏ mềm mại ấm áp.
Đó là một con mèo con.
Hắn ngẩng đầu, nhìn thấy hắn không vui, tiểu cô nương kia nhăn nhó nói:
” Không thì, cho ngươi mượn Kẹo sữa chơi, ngươi vui vẻ lên đi.”
Giống như mười năm trước, nàng cho kẻ bẩn thỉu như hắn một ít ngân lượng, còn có một cái kẹo mạch nha.
Nàng lúc ấy cong mắt mỉm cười: “Cho ngươi kẹo mạch nha, ngươi đừng khổ sở.”
Bây giờ nàng không được tự nhiên vặn vẹo: “Cho ngươi Kẹo sữa, ngươi vui vẻ lên đi.”
Thoáng giật mình, hắn chợt không biết mình đang ở năm nào.
Hắn nghe thấy mình có chút hoảng hốt đáp lại:
“Được.”
59.
Ít nhất còn có Kẹo sữa, Cố Từ nghĩ.
Hắn không phải là không có gì.
Hắn có hai viên kẹo nàng tặng, một viên kẹo sữa, một viên kẹo mạch nha.
60.
Trẫm quyết định để cho Kẹo sữa đi dỗ nam nhân khó hiểu này!
Bản thân trẫm thì lén lút mò đến cung hoàng hậu, chuẩn bị giống đêm qua hắn dọa trẫm dọa lại hắn!
Chẳng qua còn chưa thành công, đã bị hắn bắt được:
“Bệ hạ, cửa chính có thể đi.”
Trẫm giương cổ:
“Trẫm thích trèo tường! Bớt quản đi!”
Hoàng hậu: “……”
Trẫm nhớ tới lời Cố quý phi vừa nói, càng nghĩ càng có lý.
Vì thế trẫm dựa theo logic của mình suy nghĩ một chút:
“Ừm…… Kỳ thật trẫm đối với ngươi cũng không phải không có cảm giác.”
“Đã như vậy, vậy chúng ta hợp táng đi!”
Hoàng hậu: “…?”
Hoàng hậu: “… Cái gì?”
Trẫm phân tích cho hắn:
“Ngươi xem, hai ta cùng một chỗ, khẳng định phải cãi nhau, chia tay, làm hoà rồi lại cãi nhau… Mãi cho đến chết, vậy còn không bằng trực tiếp chết đi!”
Trẫm vui vẻ nói với hoàng hậu:
“Hợp táng đi, hợp táng đi!”
Hoàng hậu: “……”
Hoàng hậu rất phối hợp nói:
“Được.”
61.
Cố Từ đi rồi.
Sau khi biết, trẫm đã khóc hai ngày.
Hoàng hậu: “Không nỡ?”
Trẫm nức nở:
“Đương nhiên không nỡ!! Hắn dám mang theo Kẹo sữa đi, trẫm nhớ hắn cả đời!!”
Trẫm chỉ nói đem kẹo sữa cho hắn mượn, không phải cho hắn luôn!!
Lòng trẫm đau quá,
“Hu hu hu hu Kẹo sữa trẫm, Kẹo sữa mềm mại đang yêu nhu thuận thiện lương hiểu chuyện nghe lời của trẫm hu hu hu.”
Hoàng hậu: “……”
Hoàng hậu: “Tặng nàng một con nữa.”
Trẫm khàn cả giọng:
“Không giống! Căn bản không giống!Sữa của trẫm là độc nhất vô nhị! Trẫm hận.”
Trẫm nhìn hầu kết của hoàng hậu càng tức giận:
“Nam nhân các ngươi không ai tốt cả!”
Hoàng hậu: “…… Ừ, cũng đúng.”
Trẫm: “……”
A a a càng tức giận!
62.
Sau đó Cố Từ luôn gửi cho trẫm đủ loại kẹo.
Còn luôn kèm theo một nắm lông mèo của Kẹo sữa.
Trẫm sợ hãi: “…!”
Đừng nhổ nữa!! Lại nhổ nữa Kẹo sữa hói mất!
63.
Hoàng hậu cuối cùng cũng nói cho trẫm biết từ lúc nào thì hắn biết trẫm nữ cải nam trang.
“Đêm thành thân, nàng đến nguyệt sự.”
Trẫm: “……”
Trẫm: “Như thế nào, nam nhân không thể đến nguyệt sự sao? Thật sự khiến người ta lạnh lòng.”
Hoàng hậu: “……”
Trẫm tò mò hỏi: “Ngươi thì sao? Ngươi vì sao nam giả nữ?”
Hoàng hậu im lặng một lát.
Trẫm mở to mắt:
“Làm sao vậy, làm sao vậy, còn có chuyện gì không thể nói với trẫm?”
Hoàng hậu có chút khó khăn mở miệng: “Trong tộc không có một cô nương nào cả.”
Trẫm: “……”
Hoàng hậu ho một tiếng:
“Phụ thân ta…… muốn leo long phụ phượng. Nhưng tiên hoàng không có một vị công chúa nào, chỉ có năm hoàng tử. Trùng hợp trong tộc cũng đều sinh ra nam hài. Ta có ba ca ca.”
Trẫm nhìn hoàng hậu hơi đỏ mặt, có chút ngạc nhiên:
“Ngươi còn có thể đỏ mặt?”
Ưm!!
Miệng trẫm bị che lại, hoàng hậu nhìn trời:
“Bệ hạ, trời tối rồi. Làm chút chuyện nên làm đi.”
-Hoàn toàn văn-