KIẾP TRƯỚC TA GIỮ GIA PHONG, KIẾP NÀY TA DIỆT CẢ HẦU PHỦ! - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:54:01
GIỚI THIỆU:
Là chủ mẫu của Hầu phủ, vì danh dự gia tộc và tương lai của đích tử, nghiêm khắc quản lý gia đình, thậm chí còn dùng cả tiền hồi môn để duy trì vẻ vang cho Hầu phủ.
Thế nhưng Hầu gia ngầm ủng hộ Thái tử đoạt vị, cuối cùng thất bại, khiến phủ tịch thu gia sản, lưu đày biên cương.
Tại vùng đất băng giá khắc nghiệt, lời cuối cùng nhận là:
"Trong nhà còn phần cơm của ngươi nữa."
Đói khát đến mức thoi thóp, ném chuồng bò, chếc trong giá lạnh và đói khát.
Trùng sinh trở , giúp các ngươi phá tan cái Hầu phủ !
Thiếu gia cưới thôn nữ ư?
Cưới ! Cưới thêm hai thông phòng nữa cho !
Lão phu nhân lóc đòi về quê?
Về! Người , chuẩn xe ngựa, tiễn bà ngay cho !
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Hầu gia uống hoa tửu?
Được! Mỹ nhân cứ rước về nhà mà uống!
tại thuận theo ý các ngươi, giúp cả Hầu phủ sụp đổ đến mức còn bức tường nào, mà từng kẻ đồng loạt tỏ ấm ức thế ?
01
Ta tên Lâm Uyển Quân, mười sáu tuổi gả Hầu phủ, chủ mẫu suốt hai mươi năm.
Ta từng nghĩ, sẽ chếc thảm như thế .
Gió lạnh cắt da cắt thịt luồn chuồng bò, tê cóng đến mức mất hết cảm giác.
Bụng trống rỗng, đến một hạt cơm cũng còn.
Ta gắng sức mấp máy môi, giọng yếu ớt cầu xin:
"Xin các ... cho một miếng cơm..."
Trước mắt là đứa con trai yêu thương hết lòng, mà khi chếc, gọi kẻ khác là mẫu :
"Mẹ, chắc Lâm thị qua nổi đêm nay nhỉ?"
"Sống cũng chỉ phí lương thực mà thôi.
Mẹ đây mới là cưu mang con mười tháng, còn ả chỉ sinh một đứa con gái, mà chiếm vị trí chủ mẫu, hưởng vinh hoa phú quý hai mươi năm trời!
Bây giờ, để ả chếc đói, cũng xem như trả món nợ năm xưa cho Lục gia chúng ."
Thì ... con ruột của !
Thì con đánh tráo từ lâu!
Cả một đời , sai lầm quá thảm hại !
02
Ông trời mắt, sống !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/kiep-truoc-ta-giu-gia-phong-kiep-nay-ta-diet-ca-hau-phu/1.html.]
Lần nữa mở mắt, Hầu phủ đèn hoa rực rỡ, khách khứa tấp nập, cảnh tượng náo nhiệt vô cùng.
Ta nhớ hôm nay là lễ đội mũ của con trai – Lục Viễn Châu.
Kiếp , xuất là nữ nhi của phú hộ giàu nhất Giang Nam, nhờ nhà đẻ hậu thuẫn mà những năm đầu gả Hầu phủ cũng xem là suôn sẻ.
… kể từ ngày hôm nay, thứ đều đổi.
Ngay tại lễ trưởng thành, mặt bao nhiêu quan khách, đứa con ngoan của dắt đến một thôn nữ tên Tống Nhu Nhi, khăng khăng đòi cưới.
Ta phản đối, vì xuất của nàng , mà vì con đường tiền đồ của .
Ai ngờ dùng cái chếc ép , thấy nhượng bộ, liền bỏ nhà .
Tiệc mừng biến thành trò .
Tất cả khách khứa đều chỉ trích , bảo chia rẽ uyên ương, độc đoán, ép con khuôn khổ.
Ta trở thành một cay nghiệt trong mắt thiên hạ.
Năm tháng , đỡ bụng bầu của Tống Nhu Nhi, quỳ xuống cổng Hầu phủ, cầu xin tác thành.
Lòng tự tôn của giẫm đạp thương tiếc, đành cắn răng chấp nhận, nghẹn đắng rước nàng dâu phủ.
Từ đó, Tống Nhu Nhi, di nương, lão phu nhân kết thành một phe, chèn ép đủ đường.
Ta đường đường là chủ mẫu Hầu phủ, mà chẳng khác nào một kẻ cô độc, đẩy ngoài lề, bất lực, đơn độc.
Chỉ vì một lòng một vì Hầu phủ, cuối cùng bỏ đói đến chếc trong chuồng bò.
Ta cam tâm!
Giờ đây, sống , vẫn là ngày , vẫn là thời khắc .
Tiếng tiểu tư vọng đến:
"Phu nhân, khách khứa đến đông đủ, Hầu gia mời đến tiền sảnh."
Ta hít sâu một , nâng váy bước ngoài.
Kiếp chếc đói trong nhục nhã, kiếp , sẽ sống theo cách khác!
02
Tiền sảnh chật kín khách khứa.
Tô di nương búi tóc theo kiểu lẳng lơ, phía Hầu gia, dù ngoài ba mươi nhưng vẫn cố tình vẻ yêu kiều. Hầu gia cưng chiều bà , đến mức ngay cả một dịp trang trọng thế cũng cho phép một di nương mặt, nể nang thể diện của .
Ta phớt lờ sự tồn tại của bà , bước thẳng đến ghế chủ vị và xuống.
Sau khi hành lễ xong, chuyện gì đến cũng đến.
Lục Viễn Châu nắm tay Tống Nhu Nhi quỳ xuống mặt , thao thao bất tuyệt một bài diễn văn cảm động:
"Nhu Nhi tuy tiểu thư danh môn, nhưng tính cách dịu dàng, hiểu lễ nghĩa, mong mẫu tác thành cho chúng con..."
Hiểu lễ nghĩa ư? Thật buồn ! Viết nổi cái tên của gọi là chữ ?
Hầu gia xong, lập tức đập vỡ một chén , lớn tiếng quát:
"Hoang đường!"