Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

KIẾP TRƯỚC TA GIỮ GIA PHONG, KIẾP NÀY TA DIỆT CẢ HẦU PHỦ! - 5

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:54:06

Các chưởng quầy mồ hôi lạnh túa .  

 

Ta cầm danh sách nợ thẳng đến thư phòng, nơi Hầu gia đang luyện chữ.  

 

Nhìn thấy sổ nợ, Hầu gia lập tức quát lớn: "Lâm thị, nàng quản lý nội vụ kiểu gì mà để thâm hụt lớn như ?!"  

 

Ta mỉm nhắc nhở: "Hầu gia hãy xem kỹ, tiền đều là theo ý của ngài và lão phu nhân—dùng để tổ chức hôn lễ cho Châu ca nhi, mua quần áo trang sức cho tân thiếu phu nhân, sắm sửa đồ cưới cho . Thiếp hề tiêu một đồng nào."  

 

Hầu gia vô lý, mặt đỏ tía tai, bèn quát lên: "Quản lý gia đình là trách nhiệm của nàng, tự nàng giải quyết !"  

 

Tốt! một câu "tự nàng giải quyết", chẳng là ngầm ép bỏ tiền hồi môn ?  

 

Lúc xuất giá, sính lễ kéo dài mười dặm, danh sách của hồi môn dài đến mấy mét, ruộng đất, cửa hàng, vàng bạc châu báu nhiều kể xiết. Ta tinh thông kinh thương, của hồi môn năm đó kinh doanh sinh lời gấp bội.  

 

Ta tất nhiên đủ khả năng giải quyết món nợ .  

 

"Được thôi, Hầu gia, sẽ tự xử lý."  

 

Nghe , Hầu gia hài lòng gật đầu.

 

11

 

Ta bảo các chưởng quầy cho hai ngày, nhất định sẽ trả đầy đủ bạc nợ.  

 

Sau đó, gọi quản gia đến kiểm kê sản nghiệp của Hầu phủ.  

 

Sổ sách cho thấy, bạc trong phủ cạn sạch, nhưng bên ngoài vẫn còn bảy cửa hàng, hơn một nghìn mẫu ruộng , hai trang viên, một biệt viện suối nước nóng—tất cả đều là tổ nghiệp của Hầu phủ.  

 

Ta dặn tiết lộ tin tức, lập tức mang bộ địa khế, nhà khế đến cầm cố ở Kim Mãn Đường, đổi lấy chút bạc.  

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Quản gia kinh hãi, lắp bắp :  

"Kim Mãn Đường là chỗ cho vay nặng lãi, đồn chủ nhân thực sự là Thái tử! Sau chuộc e là dễ..."  

 

Ta thản nhiên đáp:  

"Tiền gấp, cứ theo lời , mặc kệ ép giá bao nhiêu, chỉ cần bạc là ."  

 

Ngày hôm , quản gia bán sạch tổ nghiệp của Hầu phủ, đổi về hai mươi vạn lượng bạc. Trả hết nợ xong vẫn còn dư gần mười bốn vạn lượng.  

 

Bạc dùng chỗ đáng giá!  

 

Ta gọi hai thị của Lục Viễn Châu đến hỏi han việc học hành.  

 

Cả hai trông ngày càng yêu kiều, vòng eo uyển chuyển, cử chỉ phong tình vô cùng quyến rũ.  

 

Họ vui vẻ báo cáo rằng thầy dạy tận tình, nhưng bài vở phần lặp , còn mới mẻ nữa.  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/kiep-truoc-ta-giu-gia-phong-kiep-nay-ta-diet-ca-hau-phu/5.html.]

 

Học bao giờ là đủ! Học bao giờ giới hạn!  

 

Ta phất tay hào phóng, cấp ngay mười ngàn lượng bạc, để họ tự tìm danh sư, chuẩn đầy đủ tài liệu học tập!

 

12

 

Con trai ăn sung mặc sướng thế , lý do gì để Hầu gia cứ mãi khư khư giữ vì Tô di nương.  

 

Ta sai nhắn tin cho Thượng thư Bộ Lại, Vương đại nhân, rủ Hầu gia đến Xuân Vũ Lâu hưởng lạc, cũng gửi một món quà hậu hĩnh. Vị đại nhân tham tiền háo sắc, nhưng là bạn nối khố của Hầu gia.  

 

Quả nhiên, đến mấy ngày chạy tới báo tin:  

"Phu nhân, ! Hầu gia giữ ở Xuân Vũ Lâu !"  

 

Hóa , Hầu gia ở Xuân Vũ Lâu hai ngày liền, đánh bạc thua mấy nghìn lượng, lòng một tiểu mỹ nhân. Vì nàng , Hầu gia xảy xô xát với bảo tiêu của Xuân Vũ Lâu, đánh một trận trò, còn ngang nhiên tuyên bố chuộc cho .  

 

Giờ thì cũng ngủ qua , Xuân Vũ Lâu thấy Hầu phủ giàu , thể bỏ qua cơ hội c.h.é.m một khoản lớn? Nếu chịu bỏ tiền, đám bảo tiêu thương chừng sẽ lăn lộn một năm, kéo cả Hầu gia quan phủ xét xử.  

 

Lão phu nhân lòng xót con, một cước đá văng Tô di nương, sang hạ lệnh cho

"Lâm thị! Ta mặc kệ con dùng cách gì, lập tức đưa Hầu gia về cho !"  

 

Cách gì ư? Có tiền là tất cả!  

 

Ta vội vã đến Xuân Vũ Lâu, cửa thấy Hầu gia mặt đỏ bừng, đang giường mỹ nhân, còn tỉnh rượu. Tiểu mỹ nhân y phục lả lơi, dáng vẻ yêu kiều, thấy liền uể oải dậy, khẽ nghiêng hành lễ.  

 

là một mỹ nhân hiếm . Ta phất tay hiệu cho Lục Liễu lấy ngân phiếu chuộc .  

 

Tiểu mỹ nhân chuộc , nhưng hai cô nương đồng lứa với nàng lưu luyến rời, dựa khung cửa, lặng lẽ lau nước mắt.  

 

Ôi trời, vốn là mềm lòng, chịu nổi cảnh mỹ nhân rơi lệ.  

 

"Bà chủ, hai bao nhiêu?"  

 

"Phu nhân chỉ cần thêm mười nghìn lượng, thể mang cả ba ."  

 

"Lục Liễu, trả tiền! Đưa hết về! Hầu phủ rộng rãi, nuôi ."  

 

Tô di nương từ lúc nào lén theo, quỳ sụp xuống đất, ôm mặt lóc:  

"Phu nhân! Không thể thế ! Thể diện Hầu phủ sắp mất sạch !"  

 

Ta đá nàng văng xa:  

"Bớt mất hứng của Hầu gia! Người vất vả mấy chục năm , hồng nhan tri kỷ bầu bạn thì gì to tát ?"  

 

Thế là, hùng hổ dẫn theo ba cỗ xe ngựa, chở Hầu gia cùng ba mỹ nhân thẳng về phủ.

 

Loading...