Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

KIẾP TRƯỚC TA GIỮ GIA PHONG, KIẾP NÀY TA DIỆT CẢ HẦU PHỦ! - 8

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:54:10

Nhận tin tức về nữ nhi, mừng rỡ đến mức chỉ lập tức chạy đến gặp con bé. bây giờ lúc.  

 

Không ngoài dự đoán, đứa con ngoan Lục Viễn Châu của bắt đầu giở trò.  

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Thầy dạy của ở học đường đích đến xin từ chức. Vị lão sư bỏ bạc lớn mời từ quê nhà Giang Nam đến, hôm nay chắp tay thi lễ, than thở:  

"Lệnh lang ngày ngày mơ mơ màng màng, chẳng khác nào gỗ mục thể khắc, lão thật sự thể dạy nổi, nay xin từ chức, về quê dưỡng già."

 

Nghe tin danh sư rời , Tô di nương vội vã kéo Lục Viễn Châu đến nhận . Mới mấy ngày gặp, gầy trông thấy, đen thui như con khỉ nhỏ. Hai nha đầu thông phòng thật học hỏi, cứ tiếp tục thế , e rằng sớm muộn cũng vắt kiệt sinh lực của mất.  

 

Lục Viễn Châu bắt chước bộ dạng ương bướng của phụ , vươn cổ :  

"Mẫu , nhi tử thiên phú sách, học hành cũng chỉ phí sức, chẳng bằng tìm hướng khác."  

 

Ta gật đầu:  

"Châu nhi đúng, ba trăm sáu mươi nghề, nghề nào cũng thể thành công. Lão sư, ngài cứ ở dùng bữa trưa , sẽ sai chuẩn xe ngựa đưa ngài về."  

 

Lục Viễn Châu thể tin nổi mà trừng trừng:  

"Mẫu , thật ?"  

 

Kiếp , lo lắng cho việc học hành của nhất. Hắn chỉ cần viện cớ tâm tình , đến trường, liền cố hết sức đáp ứng yêu cầu để thể tiếp tục đèn sách.  

 

"Thật, còn thật hơn vàng nữa. Con thể sách, mẫu cũng ép buộc."  

 

Ta sai quản gia đem bộ ngân phiếu còn của Hầu phủ đến, nhét thẳng tay :  

"Châu nhi, tiên cầm bạc , ngày mai mẫu sẽ gom góp thêm hai vạn lượng nữa cho con, xem xem thể ăn gì , tìm một con đường sinh nhai ."  

 

Lời dứt, Lục Viễn Châu *phịch* một tiếng quỳ rạp xuống đất:  

"Mẫu , vẫn là thương con nhất!"  

 

Vừa dập đầu, cảm tạ ngừng:  

"Tạ mẫu ! Tạ mẫu !"  

 

Thầy dạy của tức đến mức đập mạnh tách xuống đất, phất tay áo bỏ :  

"Thô lỗ chịu nổi! Cả nhà đều điên hết !"  

 

"Quản gia, chuẩn xe tiễn lão sư một đoạn đường." Ta vội vã sai .  

 

Tô di nương cuối cùng cũng nhịn , bật kêu gào:  

"Lâm Uyển Quân, ngươi điên ! Ngươi hại chếc Châu nhi ? Hắn ở độ tuổi sách thì thể gì? Ngoài phá gia chi tử , còn cái gì khác?"  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/kiep-truoc-ta-giu-gia-phong-kiep-nay-ta-diet-ca-hau-phu/8.html.]

 

Ta chậm rãi , khóe môi nhếch lên:  

"Tô thị, bớt gây xui xẻo . Ta tin tưởng Châu nhi của ngươi."  

 

Lục Viễn Châu mặc kệ bà , hớn hở cầm ngân phiếu rời . Tô di nương bệt xuống đất, đ.ấ.m , tựa như đang than trời trách đất.  

 

Nhìn bộ dạng của bà , nhịn bật . Quả nhiên, *con ai nấy lo*!  

 

Thật , Tô di nương cũng hiểu rõ tầm quan trọng của chuyện học hành. Kiếp , để lấy lòng Lục Viễn Châu, bà thường xuyên bao che cho trốn học, còn khuyến khích chống đối , tâng bốc là *kỳ tài kinh thương*. bây giờ thật sự để buôn bán, bà đến ngất trời, đúng là xui xẻo!  

 

Dù cho bà đến chếc sống , Hầu gia và lão phu nhân cũng đoái hoài đến. Phòng của bọn họ còn bận náo nhiệt, rảnh lo những chuyện vụn vặt .  

 

Còn , cũng bận rộn giúp Châu nhi gom góp thêm hai vạn lượng bạc.  

 

Ta gọi quản gia đến, phân phó:  

"Cầm khế đất của Hầu phủ cầm cố ở Kim Mãn Đường, xem thể đổi bao nhiêu. Hầu phủ đất rộng nhà to, chúng cũng cần thời gian để dọn , thể hạ giá một chút."  

 

Quản gia thì giật b.ắ.n , vội vàng lắp bắp:  

"Phu nhân! Đây là tổ trạch! Nếu tổ tiên suối vàng , chắc chắn sẽ tức giận!"  

 

Ta mỉm , giọng điệu nhẹ bẫng:  

"Chớ để lộ chuyện ngoài. Đưa nhi tử của ngươi học trong Bạch Lộc Thư Viện, chuyện lo liệu."  

 

Nghe thấy , quản gia lập tức đổi thái độ, gật đầu lia lịa:  

"Phu nhân quản lý gia sản, tất cả đều theo phu nhân!"  

 

Hầu phủ tổ trạch cuối cùng đổi mười vạn lượng bạc. Ta lập tức sai mang hai vạn lượng đến cho Lục Viễn Châu.  

 

Hầu phủ cũng chẳng còn gì đáng để lưu luyến nữa !

 

19

 

Viện của lúc nào yên tĩnh, chỉ mấy ngày gia đinh đến báo tin:  

 

"Phu nhân, lão phu nhân thể khỏe, bụng trướng to, thường xuyên buồn nôn."  

 

Ta nhấp một ngụm , thản nhiên :  

"Lão phu nhân khỏe thì tìm đại phu chứ, báo gì?"  

Loading...