Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Kinh Hoa Tuyết Mãn Đình - Phần 1

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:09:44

01

Ta tên là Tống Vũ, hàng thứ năm trong nhà.

Phụ thường : "Lão tử trung quân ái quốc!"

Rồi ông lên biên ải, biệt tích nhiều năm.

Mẫu mất sớm, còn điểm tựa.

Người duy nhất còn cũng chẳng đáng tin.

Đại phu nhân qua đời khi sinh lục Tống Lưu, chẳng bao lâu , mẫu cũng nối gót bà.

Bà từng than thở rằng phúc hưởng vinh hoa, đến khi bệnh nặng, ngay cả một chút an ủi cuối cùng cũng chẳng .

Trong Tống gia, chỉ sáu tỷ chúng quản lý chuyện.

Và một con chó.

Lẽ , trong tiệc đính hôn mấy ngày , và trúc mã Lục Thiên Chu sẽ trao đổi canh * sinh thần, cùng bàn định hôn kỳ.

*Canh (庚帖) là một tấm ghi thông tin về ngày, tháng, năm sinh theo Can Chi của một . Trong hôn nhân truyền thống ở Trung Quốc và Việt Nam, khi hai gia đình định hôn ước, họ sẽ trao đổi canh của đôi nam nữ để nhờ thầy bói hoặc kinh nghiệm xem tuổi, xác định xem họ hợp .

đại tỷ Tống Nghi kéo Lục Thiên Chu tiểu viện, thẳng thắn rằng nàng thầm mến y từ lâu.

"Tiểu Ngũ, dù ngươi và là thanh mai trúc mã, nhưng nếu thật sự để lựa chọn, tất nhiên xứng đôi với – trưởng nữ của Tống gia."

Ta tìm Lục Thiên Chu, hỏi y một câu trả lời rõ ràng.

Trong bữa tiệc ở hoa viên, tam tỷ Tống Sam bỗng lấy mấy tờ giấy, lướt qua đỏ mặt đầy hổ.

A… nét chữ … đúng là thơ tình !

"Phong bì , gửi cho ngươi."

Ta thể nào thứ thơ tình trơ trẽn như .

Rõ ràng là tam tỷ, giỏi văn chương nhất trong nhà, bắt chước nét chữ của để cố ý hãm hại.

Giữa những tiếng trêu chọc, Lục Thiên Chu chỉ im lặng bên hồ, ánh mắt đầy phức tạp xen lẫn thất vọng.

Ta đuổi theo , nhưng Tiểu Lục bất ngờ lao đến, cả đ.â.m thẳng .

Nước mắt, nước mũi dính đầy bộ váy dày công chuẩn cho bữa tiệc.

Mọi vang.

Lục Thiên Chu rời .

Ta đẩy Tiểu Lục , định chạy theo, nhưng nhị ca Tống Nhĩ – thống lĩnh Hộ thành quân – ngăn .

_Bản dịch thuộc về Hân Nghiên Lâu - MonkeyD. Vui lòng không ăn cắp dưới mọi hình thức.
Dtruyen, Truyenfull, Truyenplus, Wattpad, Cáo Truyện

là ĐỒ ĂN CẮP CHƯA ĐƯỢC CHO PHÉP!!!!!~_

"Tiểu Ngũ, ngươi thể bớt gây họa một ?"

"Nhị ca! Đây là tiệc đính hôn của ! Là bọn họ bắt nạt !"

"Ngụy biện! Mang xuống cấm túc!"

Vừa đưa khỏi viện, con ch.ó từng xích trong nhà bỗng lao tới, giật mạnh chiếc khăn khỏi tay .

Đó là quà Lục Thiên Chu tặng bữa tiệc.

Y từng : "Thật , cuối cùng chúng cũng sắp đính hôn."

Giờ đây, cùng với những cánh hoa rơi xuống bùn, còn nước mắt .

Từ trong tường vọng giọng của đại tỷ:

"Người liên quan , chúng tiếp tục ngắm hoa thưởng nhạc thôi."

Người liên quan?

Rõ ràng, mới là nhân vật chính của bữa tiệc.

Tứ tỷ Tống Tư trở về lạnh lùng cắt đứt tiền hàng tháng của mà chẳng một lời.

Nàng rõ dạo gần đây sức khỏe , tiền thuốc men hề ít.

Như chẳng khác nào chờ c.h.ế.t ?

Trong căn phòng tối đen, co giường.

Mấy năm qua, từng cãi vã, thậm chí còn động thủ.

luôn nghĩ, đó chỉ là những va chạm bình thường giữa tỷ với .

Ta chỉ sống những ngày yên .

Lục Thiên Chu và cùng lớn lên bên . Nhà y việc tại Thái y viện, những năm gần đây càng bệ hạ tín trọng.

nắm giữ thực quyền, nhưng xuất Thanh Lưu thế gia*, ngay cả Thái tử và của bệ hạ – Tề Vương – cũng nể y ba phần.

*Thanh Lưu thế gia (清流世家) là thuật ngữ dùng để chỉ những gia tộc danh giá, nền tảng học vấn cao, thanh danh trong sạch và thường ảnh hưởng lớn trong triều đình.

Trong bối cảnh lịch sử phong kiến, "Thanh Lưu" (清流) dùng để chỉ tầng lớp quan thanh liêm, học vấn uyên thâm, thường về phe chính nghĩa, đối lập với nhóm quan tham nhũng hoặc xuất từ thế gia võ tướng.

Huynh tỷ từng , chỉ cần gả thể hưởng phúc.

Vậy vì bây giờ, họ đột nhiên phá hủy tất cả?

Sau khi lệnh cấm túc kết thúc, quyết định hỏi cho rõ ràng.

khi đẩy cửa bước , vô tình một cuộc trò chuyện đầy chấn động.

Nhị ca: "Diệt đường sống của nàng, nhất định thể để nàng giống kiếp náo động!"

Đại tỷ: " , Tiểu Ngũ quá thông minh, dễ dàng thu hút sự chú ý. Tam , khi nhã tập, hãy vài câu bóng gió, lan truyền rằng Tiểu Ngũ tính tình kỳ quái, thô lỗ chịu nổi."

Tam tỷ: "Nhìn dáng vẻ của Lục Thiên Chu cũng chẳng còn giống . Khi còn nhỏ thì sóng gió, nhưng bây giờ thể đề phòng."

Tứ tỷ: "Ta chịu uất ức như kiếp . Cắt đứt tiền bạc của nàng, để xem nàng thể ngoài kết giao với ai!"

Lục : "Vậy còn ?"

Nhị ca: "Ngươi cứ bám theo nàng cũng . Ngươi còn nhỏ, nàng sẽ nỡ gì ngươi. nhớ báo động tĩnh của nàng!"

Gâu!

Gió thu se lạnh, sương đọng những cọng cỏ lay động theo cơn gió.

Họ… tất cả bọn họ… đều là những tái sinh.

rốt cuộc kiếp xảy chuyện gì, khiến họ tìm cách đè ép đến mức ?

Ta lặng lẽ rút tay , còn ý định đẩy cửa bước nữa.

02

Đại tỷ giờ đây mỗi ngày đến thỉnh an, thực chất là tìm cách giữ bên , cho cơ hội hành động.

Phụ rời khỏi Trung Kinh từ khi đại phu nhân mang thai Tiểu Lục, đến nay sáu năm đóng quân ở Tây Cảnh.

Đại tỷ và nhị ca năm nay hai mươi hai tuổi, tam tỷ hai mươi, tứ tỷ mười tám, còn đến tuổi cập kê.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/kinh-hoa-tuyet-man-dinh/phan-1.html.]

Nếu vì phụ thể trở về, bọn họ lẽ lập gia đình từ lâu.

Trong viện, đại tỷ ngay ngắn, ánh mắt mang theo chút mơ mộng.

"Lý lang quân tặng một bức tranh, nên hồi lễ gì đây?"

"Nhân tài bậc nhất, cực kỳ giỏi vẽ tranh, tặng gì mới thể hiện sự đặc biệt của ?"

Đại tỷ luôn là dễ rung động, gặp ai cũng thể sinh lòng ái mộ.

Ta rót đưa đến, nàng vẫn rời mắt khỏi bức tranh, lẩm bẩm:

"Lý lang quân đôi mắt hoa đào, cái gì cũng thâm tình… thật ngắm lâu hơn một chút…"

Ta nhướng mày, giọng thản nhiên:

"Đại tỷ, chẳng lẽ tỷ quên bảy ngày còn đang bộc lộ tấm lòng với Lục công tử, mà giờ say mê Lý lang quân?"

Đại tỷ lập tức thẳng lưng, nghiêm trang .

"Khụ, đối với Lục công tử cũng tình ý. Muội là vãn bối, đừng tranh với tỷ tỷ."

Ta chẳng buồn đôi co với nàng, chỉ khẽ , dậy rời .

Con chó đen trắng chòi nghỉ mát, dáng vẻ vô cùng thảnh thơi.

"Ha Ha, đây."

Con chó lập tức há miệng, lắc m.ô.n.g chạy tới, thở hổn hển liên tục, đúng như cái tên "Ha ha" đặt cho nó.

Ta xoa nhẹ đôi tai nó, nó híp mắt hưởng thụ, cái đuôi ve vẩy đầy mãn nguyện.

"Ngươi chỉ là một con chó, mà cũng sống . Chẳng lẽ kiếp còn cản đường ngươi ?"

Tam tỷ cầm quạt bước đến, con ch.ó tao nhã lên tiếng:

"Đã nó gọi là 'Ngọc Trần', nghĩa là 'Bạch Tuyết'."

"Mạc mạc phục hồi, đông phong tán ngọc trần…"

"Dừng!"

Ta nhíu mày, cắt ngang bài thơ đầy văn vẻ của nàng.

"Tên ngươi đặt lắm. Cả Trung Kinh đều , trong Hầu phủ, chỉ con ch.ó là cái tên phong nhã nhất."

"Ta gọi nó là 'Ha Ha', cái tên quê mùa nhưng dễ nuôi."

Tam tỷ xổm xuống, nhẹ nhàng bịt tai con chó.

"Vô lễ, Ngọc Trần đừng , nàng đang ngươi đấy."

Ta nhạt, nàng:

"Tam tỷ, tỷ thể thơ tình để hủy hoại thanh danh , nhưng sợ liên lụy đến cả tỷ Tống gia, để giễu cợt ?"

Nàng chỉ mỉm , ánh mắt vẫn dừng con chó, chẳng buồn đáp .

"Ngươi phận gì, còn chúng phận gì?"

Tam tỷ nho nhã thanh cao từng với như .

Nàng là tài nữ nổi danh Bắc Triều, giỏi thơ họa, tinh thông văn lý. Kiếp rốt cuộc gây trở ngại gì cho nàng, để giờ đây nàng lạnh lùng với đến thế?

Ta hạn chế hành động vì nhị ca phái mấy tên thủ hạ cao lớn, thể cường tráng giám sát chặt chẽ.

Tiền bạc Tứ tỷ cắt xén, thuốc uống gần đây cũng do nàng định lượng, dư nổi một viên bã thuốc.

Dưới ánh trăng mờ, nhân lúc đêm khuya gió lặng, lặng lẽ men theo lỗ chó nhỏ giấu riêng mà trốn khỏi phủ.

Cả Tống phủ đều là của bọn họ.

Ta cần của chính .

03

Nửa đêm, đến chợ đen, che kín , chỉ lộ đôi mắt.

"Tiểu nương tử, nam sủng ?"

Kẻ thần bí mặt cợt, phía gã là hơn mười nam nhân quỳ xuống, đầu cúi thấp.

Dưới ánh đèn lờ mờ, thể rõ diện mạo từng - mỗi kẻ đều chọn lọc kỹ lưỡng, dung mạo hơn .

"Không cần loại , kẻ nào bán mạng ?"

Gã buôn nheo mắt, chỉ về một kẻ trói .

"Tên thiếu niên thủ , khí lực tệ, chỉ là cho uống dược hao mòn võ công. dưỡng một thời gian là thể chơi tùy thích!"

Thiếu niên ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lẽo đầy sát ý.

Không giống những kẻ khác lập tức quỳ mọp lấy lòng khi thấy mua, vẫn giữ chút cốt khí.

Một kẻ như , cho dù trung thành với , ít nhất cũng sẽ dễ dàng kẻ khác mua chuộc.

"Ta ."

Sau khi trả tiền, tháo tấm vải bịt miệng , nắm dây thừng, kéo thiếu niên rời .

Khi khỏi nơi đó, thấp giọng lạnh:

"Ra khỏi đây, thể g.i.ế.c ngươi."

Ta bận tâm, chỉ thản nhiên đáp:

"Ta mua thể ngươi, chỉ cần năng lực của ngươi."

Ánh mắt lóe lên vẻ mờ mịt, trong con ngươi còn chán ghét như .

"Ta cần ngươi bảo vệ , mỗi tháng còn thể cho ngươi tiền bạc."

Trước mặt , giơ lên lọ Nhuyễn Cốt Tán, chậm rãi đến gần.

Ta cởi dây thừng, giọng điệu nhẹ nhàng:

"Ngươi cũng đừng chạy a."

Thiếu niên , sát khí dần lắng xuống.

đúng khoảnh khắc dây tháo , lập tức đầu bỏ .

Ta lập tức quỳ xuống, nắm chặt vạt áo , giọng nghẹn ngào:

"Đừng , đại ca! Ta tiêu hết tiền mua thuốc !"

Cảm nhận bước chân khựng , vội vã tiếp tục nức nở:

"Ta chẳng qua chỉ tìm bảo vệ . Hiện tại tài cạn kiệt, đến tiền mua thuốc cũng còn, chỉ thể chờ chết!"

Hắn đầu , trong mắt lóe lên một tia thỏa hiệp.

May mà đầu - bởi vì chỉ cần bước thêm một bước nữa, ám khí trong tay áo xuyên thẳng qua .

 

Loading...