Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Là Bạn Gái Chứ Không Phải Máy Rút Tiền! - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:15:51

6

đợi lâu ở trạm dừng, cuối cùng mới thấy một bóng đen nhỏ từ xa chậm rãi tiến .

vội chạy về phía Cố Thời, đến gần thấy sắp đông cứng!

Thời tiết lạnh thế , bình thường ngoài trời mười phút chịu nổi.

Anh thế nào mà bộ từ trạm dừng đến đây chứ?!

vội nhét hai lon đồ uống nóng và bánh bao nóng áo , hỏi thăm: "Xe của ?"

Mắt đỏ hoe: "Bạn gái đuổi xuống xe ."

nắm lấy tay Cố Thời, tay lạnh như băng.

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

"Lên xe em ."

bật điều hòa xe hết mức, rót nốt chút nước nóng trong bình giữ nhiệt đưa cho .

Cố Thời thật lâu, cuối cùng cũng hồi phục một chút.

Anh run rẩy lấy điện thoại từ túi quần, bắt đầu gửi tin nhắn thoại cho Trương Mộc Điềm.

Cố Thời:

"Em đừng giận nữa, em dừng ."

"Trời đang tuyết, em lái xe một an ."

"Chờ , lái xe đưa em về."

im lặng Cố Thời.

Anh thực sự bình tĩnh.

bạn gái bỏ giữa trời tuyết, phản ứng đầu tiên của vẫn là lo lắng cho sự an của cô .

Thực sự khác xa một trời một vực với Lữ Thanh.

Trương Mộc Điềm hề trả lời tin nhắn, Cố Thời gọi hàng trăm cuộc, cuối cùng cũng bắt máy.

Anh vẫn bình tĩnh: "Mấy chuyện khác để hẵng ."

"Tuyết đang rơi, em lái xe an ."

"Chờ , đưa em về."

Giọng Trương Mộc Điềm lạnh như băng: "Không cần, rẽ khỏi cao tốc để về nhà ."

"Anh cứ việc đông cứng ngoài đó ."

một câu "Anh cứ đông cứng " sát thương lớn đến mức nào.

Chỉ thấy Cố Thời siết chặt điện thoại, im lặng cửa sổ.

liếc kính chiếu hậu, dường như thấy mắt ươn ướt.

cố pha trò để bầu khí nhẹ nhàng hơn một chút: "Này, thảm nhất ."

"Em cũng bạn trai đá xuống cao tốc đây ."

7

Cố Thời ngạc nhiên:

"Trời đổ tuyết lớn thế , thể yên tâm để em một lái xe về ?!"

giả vờ mạnh mẽ: "Chứ còn gì nữa? Chỉ vì em chịu bỏ 50 vạn để mua xe hồi môn, liền đá em xuống xe."

Cố Thời khẽ một tiếng: "Trùng hợp thật, cũng đuổi xuống xe vì chịu mua thêm hai căn nhà cho nhà bạn gái."

sững : "Một căn là đủ ở mà? Sao đòi tận hai căn? Hơn nữa, bây giờ cũng thời điểm để mua nhà."

Sắc mặt Cố Thời chút khó coi: "Nhà cô một em trai, cô bắt mua hai căn, một căn là biệt thự, để cho em trai cô ."

suýt nữa đập bàn: "Cái kiểu một đắc đạo, cả nhà lên hương là đây ?!"

Cố Thời khổ, bất đắc dĩ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/la-ban-gai-chu-khong-phai-may-rut-tien/chuong-3.html.]

hỏi: "Vậy đồng ý ?"

Cố Thời biểu cảm khó tả, hỏi ngược : "Em nghĩ ?"

đồng ý, thì nhà họ Cố cũng tuyệt đối chấp nhận.

8

Chúng tấp xe trạm dừng chân, quyết định nghỉ một đêm.

Thời tiết quá lạnh, cả hai lôi hết áo khoác trong vali đắp, nhưng vẫn ngủ .

Sáng hôm , tỉnh dậy, phát hiện đắp thêm áo khoác của Cố Thời.

ngẩng đầu, thấy đang bên ngoài xe, một tay cầm điếu thuốc, một tay điện thoại.

mở hé cửa kính để hít thở, tiếng trong điện thoại theo gió bay tai .

Đầu dây bên là một phụ nữ, giọng điệu chính nghĩa nghiêm khắc:

"Kết hôn là một nhà, Tiểu Điềm hiếu thuận. Nó vì tiền của , chỉ là gia đình cuộc sống hơn thôi.

*"Nếu thương nó, thì nên tính toán với nó như thế!"

Giọng Cố Thời lạnh như băng: " thương cô ? Cô vứt cao tốc, hỏi lấy một câu xem về kiểu gì ?!"

Người phụ nữ tức giận: "Cậu là đàn ông, tay chân, tìm đại một chiếc xe nhờ là về thôi!

" Tiểu Điềm thì ? Một cô gái lái xe về một trong trời tuyết lớn, hỏi xem cô an ?!"

nhướng mày.

Rõ ràng hôm qua tận mắt thấy Cố Thời gọi điện cho Trương Mộc Điềm, bảo cô dừng , sẽ lái xe đưa cô về.

Cố Thời lạnh: "Chị tự mà hỏi Trương Mộc Điềm xem, rằng gọi cho cô ?"

Người phụ nữ tiếp tục : "Tùy quyết định. thiệp cưới nhà gửi , nếu dỗ Tiểu Điềm, xem đến lúc đó tính ."

Cố Thời gì, trực tiếp cúp máy.

đợi hút xong điếu thuốc mới hỏi: "Anh trạm ăn chút gì ?"

Cố Thời trông vô cùng mệt mỏi, cúi đầu, đang nghĩ gì.

bộ chuyện, nên cũng tiện hỏi nhiều.

Chúng mua ít đồ ăn, tiếp tục lên đường.

9

Hai phiên lái xe, nhẹ nhàng hơn nhiều so với việc một lái, chịu đựng cảm xúc của Lữ Thanh.

Mặc dù giao thông tắc nghẽn, nhưng bầu khí trong xe thoải mái.

Cố Thời đang bàn bạc với , rằng trạm dừng tiếp theo nhất định tìm thứ gì đó nóng để ăn.

Bất ngờ...

Xe của chúng trượt bánh, lao thẳng về phía theo phương ngang!

Ngay bên cạnh chính là cầu vượt!

Nếu lật ngoài, chắc chắn mất mạng!

siết c.h.ặ.t t.a.y cầm, hét lớn:

"Đạp nhấp phanh! Đạp nhấp phanh!"

Cố Thời bình tĩnh nhấp phanh, căng thẳng siết chặt vô lăng, cuối cùng cũng kiểm soát xe.

Chúng đỗ xe làn khẩn cấp, khi hồn, cả hai đều im lặng hồi lâu.

Cố Thời khẽ lời xin : "Xin , xe trượt đột ngột."

vội xua tay: "Không ! Kỹ năng lái xe của giỏi hơn em nhiều.

"Nếu , chắc cả hai ."

Cố Thời sững thật lâu, đó bâng quơ: "Bạn trai em đánh mất một đáng trân trọng ."

Loading...