Lá Bùa Đen Vào Trận - Nguyên Anh 4 - Chương 8 - Hết
Cập nhật lúc: 2025-07-23 21:46:51
Đuổi nãy giờ, hóa chuyện nhờ .
"Anh nhờ thì thái độ nhờ chứ. Anh đuổi theo khắp phố, xem bộ dạng đó giống xin xỏ hả?"
Chướng ma , do dự lên tiếng:
" sợ cô bản lĩnh gì, lừa Tiểu Nhu đó ~ Thực cô đoán là ai , đúng ?"
lấy bức ảnh chụp chung của Nhậm Tiểu Nhu và bạn học mặc đồng phục ở cổng trường trong túi, cổ tay khẽ lắc.
"Tự hạ loại chú , là vì Nhậm Tiểu Nhu ?"
Hắn nhận lấy bức ảnh, vuốt ve hình ảnh Nhậm Tiểu Nhu trong ảnh.
"Hồi học, đ.â.m c.h.ế.t thằng khốn nạn bắt nạt Tiểu Nhu trong lớp, 30 tuổi mới tù.
"Ngày hôm cô còn sẽ đến đón , kết quả đến, chỉ còn thiếu một ngày."
liếc vẻ mặt uất ức của , chút tức giận.
"Vậy nên giam cô ở đây, lặp lặp 24 giờ khi cô c.h.ế.t ? Cô đau ư?"
"Ít nhất! Ít nhất chúng cũng sớm tối bên ."
Ánh mắt chập chờn, khí thế rõ ràng đủ.
" chướng khí dùng m.á.u để nuôi dưỡng, bao nhiêu năm qua, tin trong phó bản, từng một vô tội nào kéo ."
"Với , mấy chơi khi phó bản, thì hóa trị, thì đòi nợ, sống mấy năm nữa . Anh cần gì màu thêm?"
Hắn nghẹn lời, gì.
"Tập hợp đủ mấy , dễ . cô tự tay báo thù."
lúc thở dốc, đột nhiên phố Hoa Hồng bắt đầu nhấp nháy như màn hình tivi nhiễu hạt, phát tiếng rít.
Rừng cây ẩn trong màn sương máu, ẩn ẩn hiện hiện.
20
"Chúc mừng vượt qua phó bản."
Tiếng nhắc nhở của hệ thống truyền từ miệng chướng ma.
Ba Nhậm Tiểu Nhu hiện mặt , đồng thời lên tiếng:
"Cô chứ?"
" vẫn , vẫn còn chút sức để siêu độ."
liếc chướng ma, đầu tiên thấy sống sót rời khỏi phó bản, thậm chí còn chút vui vẻ.
Chiếc xe buýt nhỏ đậu sườn đồi nhỏ ngoài chướng khí.
lấy ba lô , từ trong túi lấy cờ chiêu hồn và ba nén hương, tại chỗ lập đàn, tay cầm phù vàng.
"Thái Thượng Sắc Lệnh, siêu độ nhữ cô hồn, minh tử ám tử, oan khuất uổng vong, quỳ đài , siêu sinh phương khác."
Phù vàng cháy, vãng sinh chú hạ xuống Địa Phủ, chẳng mấy chốc, một đám sương mù xám xịt từ mặt đất bay lên.
hài lòng lắm.
"Đưa ngục uổng tử , , đổi chỗ khác ."
Trong làn sương xám, một giọng trống rỗng truyền đến.
"Đi theo quy trình, lấy lệ chút thôi. Không thì sẽ quỷ đấy."
với Tiểu Nhu cần sợ, vì là tự sát, trực tiếp đầu thai , là vi phạm quy định.
"Trước chó mèo, ."
Tiểu Nhu vui vẻ chạy đến bên cạnh chướng ma.
"Tuyệt quá, chúng thể đầu thai ."
" , nhưng chúng thể cùng , nam đạo nam, nữ đạo nữ. ?"
Để chứng minh lời của , chướng ma , vội vàng gật đầu.
Nhậm Tiểu Nhu .
"Vậy nhanh lên đó, tớ đợi nhé, đến lúc đó cùng uống canh Mạnh Bà."
Nhìn Nhậm Tiểu Nhu Âm dẫn , và chướng ma im lặng lâu.
Chướng ma tựa lưng cây già, làn sương xám dần biến mất, trong mắt ngấn lệ.
"Thật là, nãy sợ lộ tẩy, còn kịp cô cuối."
Người bán linh hồn thì gì cơ hội chuyển thế đầu thai? Hắn lừa Tiểu Nhu .
Lúc , những hạt m.á.u chướng ma bắt đầu run rẩy, cơ bắp bắt đầu phình to.
Giờ đây trong chướng khí còn âm tướng, chướng ma cũng sẽ tiêu vong theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/la-bua-den-vao-tran-nguyen-anh-4/chuong-8-het.html.]
chợt nhớ đến những lá phù đen hút linh hồn, vội vàng hỏi :
"Phù đen ? Anh lấy phù đen gì?"
" lấy, là..."
Đột nhiên chướng ma đau đớn bóp lấy cổ .
Vật lộn một hồi, m.á.u thịt tung tóe, hóa thành một đám sương m.á.u mặt , tràn ngập núi rừng.
Có lẽ mùi sương m.á.u quá nồng, chỉ kịp thở một lịm .
Khi tỉnh dậy, Ôn Chiêu ở bên cạnh , như mưa.
" cứ tưởng cô c.h.ế.t ."
"Phi phi phi, là phương sĩ Đại Tần đấy, ai mà g.i.ế.c chứ."
21
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Ôn Chiêu , mấy ngày Trịnh Phán Nhi gặp một vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng, dẫn đến mù lòa.
Cô đều là báo ứng, vì năm đó thấy c.h.ế.t cứu, mắt trơ một chị kéo ngõ .
Lúc xuống núi, chiếc xe buýt nhỏ của chúng và chiếc xe buýt 507 lướt qua .
Trên chiếc xe buýt 507, lờ mờ thấy một khuôn mặt quen thuộc.
dán mắt cửa sổ xe, dõi theo chiếc xe buýt đó.
Đáng tiếc sương núi quá dày, rõ.
"Gần đây ít đều nhận phù đen, vẻ như là một vụ án trả thù liên ."
Ôn Chiêu tưởng tò mò về sự xuất hiện của xe 507, cũng giải thích nhiều.
liên tục tìm kiếm trong ký ức khuôn mặt quen thuộc đó, là ai nhỉ?
Vòng giao tiếp của bấy nhiêu thôi.
Và phù đen, chướng ma lấy, là ai lấy?
Xã hội thật phức tạp, cảm giác đầu óc đủ dùng .
22
Về đến "Nhất Lô Hương", mỗi ngày đều đốt vàng mã cho chiếc móc khóa Kitty đeo phỉ thúy.
Cho đến khi khói trắng còn bay xuống đất nữa, cô bé đầu thai .
Ôn Tông Niên giữ chữ tín, 200 vạn tiền còn nhanh chóng đến tài khoản, định nghỉ ngơi một thời gian.
Khoảng thời gian đó, và Tử Trĩ sắp xếp nhà cửa một cách tử tế.
" một thắc mắc lớn, những sơn tinh dã quái , đều tu luyện với ai ?"
"Nếu mà trong núi trăm năm ngàn năm, thể thành tinh, thì còn tạm tin. là mà."
"Dù chú lời nguyền gia trì, cũng thể dễ dàng luyện thành chướng ma như . Chẳng lẽ là xương cốt thanh kỳ?"
ghế bập bênh trong sân, ôm mèo. Tử Trĩ cũng đáp lời, chỉ chăm chú cúi đầu tưới hoa.
Có hàng xóm ngang qua, ngạc nhiên chỉ chiếc bình tưới nước đang lơ lửng cây hoa hồng.
"Ơ, cái , cái bình như thế ?"
"À, treo bằng dây câu, dây câu trong suốt."
Người hàng xóm dứt khoát nữa, tò mò ngoài cổng sân, chằm chằm chiếc bình tưới nước.
Tử Trĩ lắc ghế, nhịn .
"Hàng xóm bên cạnh chuyển đến, gây rắc rối gì cho cô chứ?"
"...Không , mấy ngày khỏi nhà."
"Ôi chao, bà đanh đá lắm, cô cẩn thận đấy."
Cái m.á.u hóng chuyện của bùng lên, phấn khởi hàng xóm nhiều chuyện .
"Chuyện gì ? Đanh đá như thế nào?"
"Đánh chó độc mèo đó, bà một đứa con trai, thì sắp... Dây câu của cô ở ?"
sợ lộ, liền nhà. Lúc đóng cửa, thoáng thấy một bé gốc cây.
Mặc đồng phục học sinh cấp ba, đeo kính gọng đen, đầy vẻ thư sinh.
Kỳ lạ là, tam hồn lục phách của bé, thuộc về cơ thể .
Xem , chuyện để chơi .
- HẾT PHẦN 4 -