Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

LÀ ĐỨA TRẺ BỊ CHA MẸ BỎ LẠI, NHƯNG TÔI SẼ KHÔNG TỪ BỎ CHÍNH MÌNH - 1

Cập nhật lúc: 2025-09-04 22:15:41

Năm thứ mười sống cảnh “trẻ bỏ quê”, bố cuối cùng cũng trở về làng thăm , trong bộ dạng “áo gấm về làng”, còn hứa sẽ đón về thành phố sống cùng.

 

thu dọn hành lý, xách theo chiếc túi vải bước cửa, nhưng thứ nhận chỉ là một ngụm đầy khói bụi từ ống xả xe.

 

chạy theo xe gần một cây , thế mà một ai ngoảnh đầu .

 

Bà nội nghẹn ngào dỗ dành:

 

“Bố con đang lụng vất vả ngoài , giờ nhà nhỏ quá, đủ chỗ. Khi nào kinh tế định , sẽ đón con qua.”

 

chỉ lắc đầu thật mạnh.

 

Người trong làng thì thầm với rằng, bố mua một căn hộ ba phòng ở Bắc Kinh, trong đó hai phòng phụ dành riêng cho em gái và đứa em trai sắp chào đời — phần của .

 

Nếu họ cần , thì cũng sẽ cần họ nữa.

 

Về , trong ba đứa con, chỉ thi đỗ đại học trọng điểm. Đến khi họ cuối cùng cũng nhớ tới ...

 

nhấn ga, phóng ngoảnh .

 

1.

 

Mẹ từng , bà từng hận — vì sinh thời điểm đúng.

 

Vì mang thai , cơ quan chuyển suất phân công công việc vốn dành cho cho một cô trung cấp khác trong làng.

 

Sau đó, phụ nữ thăng tiến nhanh chóng, đến năm 2000 trở thành phó giám đốc xưởng.

 

Mẹ luôn cho rằng, nếu , chức phó giám đốc đó là của bà, và bà cũng theo bố long đong kiếm sống khắp nơi.

 

Còn bố — ông bao giờ thích .

 

Khi mang thai , ông tìm thầy bói xem quẻ. Thầy đứa bé là “ngốc nghếch”, sinh sẽ khổ cả nhà. Nếu bỏ, hậu họa khó lường.

 

Mẹ tin thật, còn : “Hay là bỏ , nhà cũng đủ điều kiện nuôi con.”

 

Chỉ bà nội là kiên quyết phản đối. Bà theo đạo Cơ đốc, tuyệt đối cho phép chuyện phá thai xảy trong gia đình.

 

, sinh . Bố gào lên một tiếng thê lương:

 

“Thầy đúng thật, quả nhiên là con gái!”

 

Mãi mới hiểu, thì ông sợ ngốc, mà đơn giản vì ông con trai.

 

Nhiều năm , mỗi gặp , ông vẫn cảm thán:

 

“Cái ông thầy đó, chuẩn thật đấy…”

 

sinh trong một thế giới nơi mà bố chẳng hề mong đợi sự mặt của .

 

2.

 

Ba tháng khi sinh , lấy cớ viêm tuyến sữa để dứt sữa sớm, theo bố lên Bắc Kinh công.

 

Mười năm đầu đời của là những ngày dài sống cùng ông bà nội ở nông thôn.

 

Họ bụng, nhưng cách họ nuôi trẻ chỉ dừng ở việc cho ăn no mặc ấm, còn những điều khác thì thể kỳ vọng nhiều.

 

Trẻ bỏ ở làng đông. Mỗi đứa đều mong ngóng Tết đến, để bố mang quà bánh, đồ chơi và quần áo mới về.

 

cũng thế.

 

Mỗi nghịch ngợm, ông nội dọa:

 

“Nếu con ngoan, bố sẽ về đón con ăn Tết .”

 

Khi thấy sợ thật, ông càng dùng chiêu đó nhiều hơn:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/la-dua-tre-bi-cha-me-bo-lai-nhung-toi-se-khong-tu-bo-chinh-minh/1.html.]

 

“Bố con đang ăn ở ngoài, nhà bên đó còn nhỏ lắm. Khi nào khá giả sẽ đón con sang. nếu con ngoan, chỉ Tết họ cũng về nữa .”

 

Lâu dần, lớn trong làng cũng bắt chước dọa nạt mỗi cư xử nghịch ngợm:

 

“Con mà lời, bố sẽ đưa con lên Bắc Kinh .”

 

Lúc đó, với , đó chính là hình phạt khủng khiếp nhất đời.

 

3.

 

Suốt 10 năm, sống trong nỗi lo sợ bố bỏ rơi.

 

dám chạy nhảy, dám đòi hỏi gì, đến năm 10 tuổi vẫn từng lấy một xu tiền tiêu vặt.

 

sợ chỉ cần ngoan, sẽ loại khỏi cuộc sống của họ.

 

Ký ức rõ nhất là khi học lớp 2. Lớp đổi giáo viên dạy Toán mới.

 

Cô giáo xinh, nhưng tính tình cay nghiệt. Cô chỉ cưng mấy bạn nam trong lớp.

 

Đây dường như là “bệnh chung” của các cô giáo ở quê — họ luôn cho rằng con trai mới học môn tự nhiên.

 

Tiếc rằng đúng kiểu “ví dụ minh chứng”.

 

hiểu bài giảng. Hỏi bài thì cô mỉa mai:

 

“Đến cái cũng hiểu mà còn dám hỏi ?”

 

“Mới lớp 2 thế thì học gì nữa?”

 

“Nghe bố mày công ở Bắc Kinh ? Thế thì kêu họ đón mày lên đó học . Sách đó dễ hơn đấy, hợp với mày.”

 

nhỏ tuổi, cam lòng nên liền cãi :

 

“Bạn Vương Quân cứ lấy tẩy ném con nên con mới mất tập trung…”

 

“Con hiểu bài mà! Bình thường con hết!”

 

“Bố con bảo khi nào điều kiện khá hơn sẽ đón con.”

 

lạnh:

 

“Mày giỏi thì tự học nhé. Cô tin mày . Hoặc bảo bố mày từ tận Bắc Kinh về dạy mày luôn , chứ cô thì bó tay !”

 

Từ đó, cô giáo bao giờ gọi tên trong lớp nữa. Điểm Toán của từ đó cũng bao giờ lên nổi con 9.

 

Ở thập niên 90, học sinh tiểu học vẫn đặt mục tiêu “ba điểm 10”. , từ lớp 2 trở , Toán bao giờ 8 điểm.

 

Người càng tin rằng: “Con gái học Toán là thua.”

 

gặp nhiều thầy cô , tận tâm dạy dỗ, nhưng phận “dốt Toán” vẫn đổi.

 

Đó là “ lầm” duy nhất của trong tuổi thơ.

 

luôn lo sợ vì chuyện đó mà bố ghét bỏ.

 

Cho đến một ngày, bố say rượu, bâng quơ:

 

“Cô giáo chủ nhiệm của con bé cứ gọi điện than nó học lệch, phiền c.h.ế.t . thẳng: đừng mong nó giỏi giang gì, học xong cấp hai với .”

 

Mẹ bên phụ họa.

 

Thì , chẳng ai quan tâm học thế nào.

 

Vậy mà vẫn đau lòng đến thế?

 

Loading...