Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Lá Ngọc Cành Vàng - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-07-11 03:32:00

Quay , phát hiện đều chạy về hướng khác. “Các ngươi thế?”

Ta vội chạy theo.

“Tiểu Thạch Thử!” Nhị Hoàng tử vạch bụi cây lao về phía : “Phía gấu đen, đưa ngươi về !”

con ngựa của Nhị Hoàng tử hoảng loạn hí vang, chạy sâu rừng. Hắn đuổi theo ngựa, mà kéo chạy ngược trở .

Ta chạy đến mức thở , nhưng dám dừng .

“Những khác ?” Ta hỏi.

Nhị Hoàng tử bỗng dưng khựng , đó kéo đổi hướng, tiếp tục chạy.

Ta chạy ngoái đầu , xa phía , một thứ gì đó đen thui, to lớn như con lợn, đang rình rập chúng bằng ánh mắt lạnh lẽo.

Ta thương.

Khi tỉnh , bên giường nhiều .

Đôi mắt Nhị Hoàng tử đỏ hoe, với vẻ áy náy.

Lúc đó, mới nhớ , khi con lợn rừng khổng lồ lao đến, ôm lấy Nhị Hoàng tử chắn .

Sau đó, ngất .

Các thị vệ kịp thời đến nơi, con lợn rừng b.ắ.n chết.

Ta khẽ cử động, nhưng lưng lập tức đau rát.

Đại phu xương phía lưng gãy, chỉ thể sấp mà ngủ.

, đường trở về, cũng úp xe ngựa. hề thấy buồn chán, vì bọn họ phiên lên xe chuyện với .

“Cứ thích vẻ hùng.” Thái tử chọc đầu , giọng điệu khó chịu: “Thân hình nhỏ xíu của ngươi, còn đủ cho lợn rừng ăn một bữa.”

Ta mím môi, nhỏ giọng cãi : “Không , giờ béo lắm .”

Thái tử cho tức đến mức , nhắm mắt dưỡng thần, thèm để ý đến nữa.

Ta rõ, càng lớn càng trở nên khó tính. Vì , dám thêm, chỉ sấp, đầu óc mơ màng.

Đột nhiên, lên tiếng hỏi: “Nếu đổi , ngươi chắn cho ?”

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

Ta cố gắng mở mắt, cần nghĩ ngợi liền gật đầu: “Dù là ai trong các ngươi, cũng sẽ bảo vệ.”

Thái tử nhếch môi, giọng điệu mấy dễ chịu: “Ngươi đúng là , chăng là đồng tử quỳ chân Phật chuyển thế, phổ độ chúng sinh ?”

“Hả?” Ta trả lời thế nào, cắn môi .

Hắn thở dài, giọng dịu xuống: “Hừ, chẳng cãi với ngươi gì, nha đầu ngốc, mau ngủ .”

Quả nhiên, ngay.

Khi tỉnh dậy, bên cạnh đổi thành Nhị Hoàng tử.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/la-ngoc-canh-vang/chuong-7.html.]

“A Thư, ngoài việc đầu bếp, ngươi từng nghĩ đến chuyện thành ?” Hắn hỏi.

Ta lắc đầu.

Ta từng nghĩ đến chuyện thành .

“Vậy A Thư thích ai nhất?” Nhị Hoàng tử rót cho .

Câu hỏi Lục Hoàng tử từng hỏi qua, và sớm đáp án: “Ai cũng thích.”

Nhị Hoàng tử mím môi, đó bất ngờ bật , bất lực xoa đầu : “Ta . A Thư mau chóng dưỡng thương, nhanh nhanh lớn lên nhé.”

Ta nghiêm túc gật đầu.

Vết thương của hồi phục nhanh, chỉ một tháng rưỡi thể chạy nhảy khắp nơi.

kinh thành bắt đầu tuyết rơi.

Ta sợ, sợ sẽ xảy thiên tai giống năm ngoái. Sau đó, nhận chỉ sợ, mà đều lo lắng.

Nhị Hoàng tử xin phép phương Bắc thị sát.

Hiền phi nương nương mặt Hoàng thượng: “Mới mười một tuổi, thật sự còn quá nhỏ.”

Nhị Hoàng tử vẫn quyết tâm . Trước khi , mang đến cho hạt dẻ nướng và bánh quế hoa từ Trường Xuân cung.

“A Thư, nhớ tự chăm sóc cho .” Hắn mỉm , .

Ta cùng Tam, Tứ, Ngũ và Lục Hoàng tử tiễn khỏi cung, tường thành vẫy tay, đồng thanh hét lớn: “Sớm trở về nhé!”

Hắn cưỡi ngựa, vẫy tay đáp .

Chưa đầy mấy ngày , Thái tử cũng xuất chinh. Hắn đến nơi xa hơn và nguy hiểm hơn.

Buổi tối khi , vội may một đôi đệm bảo vệ đầu gối, mang đến tặng .

Hắn vỗ nhẹ tay , trầm giọng : “Học hành cho , rảnh thì đến chỗ mẫu hậu , học cách bà xử lý công việc.”

“Ta quan , học nhiều như để gì?” Ta khẽ .

“Ai ngươi ?” Thái tử nghiêm mặt: “Những gì cần học đều học, đừng tin những lời vớ vẩn kiểu nữ tử vô tài mới là đức.”

Ta ậm ừ đáp, định dặn dò đường cẩn thận.

Hắn một mực căn dặn : “Khi trở về, sẽ kiểm tra bài tập của ngươi. Nếu để sót, nhất định phạt nặng.”

Ta chỉ gật đầu.

Thái tử rời sáng sớm hôm .

Tam Hoàng tử lo lắng : “Đây là đầu Thái tử chiến trường. Nghe đánh trận đáng sợ, đầu lăn lóc khắp nơi.”

“Nếu đánh trận, dân sẽ mất mạng.” Tứ Hoàng tử thở dài.

“Chờ lớn lên, nhất định sẽ dẫn quân g.i.ế.c sạch đám chó Bắc Mạc!” Ngũ Hoàng tử tức giận đ.ấ.m tường.

Loading...