Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

LẠI VỀ BÊN NHAU - 8 - Hết

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:54:36

12.

và Chu Cẩn hẹn gặp tại một nhà hàng Trung Hoa.

Không gian , yên tĩnh.

Mặc dù trong lòng vô vàn câu hỏi, nhưng khi đối diện với , bắt đầu từ . hít một thật sâu, chăm chú đàn ông đối diện: " vài câu hỏi hỏi , dối."

Chu Cẩn khẽ : "Có vấn đề gì cứ hỏi ."

Lòng bất chợt run lên. Chết tiệt, đây nhận nụ của Chu Cẩn đến mức ?

khẽ ho khan một tiếng, bắt đầu hỏi: "Thư tình trong hộc bàn hồi lớp 10, là ?"

"Phải." Chu Cẩn bình tĩnh uống một ngụm nước, nhưng ngón tay tự chủ co một chút. Hành động nhỏ thoát khỏi ánh mắt tinh tường của , , đối phương căng thẳng.

"Vậy Tống Huy ?"

"Hơn nữa, tại đánh bọn họ?" cho thời gian phản ứng, tiếp tục truy hỏi, cố gắng tạo áp lực tâm lý lên .

"Thư mà thấy là , còn thư của Tống Huy…" Chu Cẩn dừng một chút tiếp tục: " vứt nó ."

Chưa để kịp phản ứng , Chu Cẩn lên tiếng.

"Tại vứt? Vì thấy thư tình khác cho , ghen tị. Còn tại đánh bọn họ, là vì bọn họ tức giận, cho nên vui."

Chu Cẩn hề tránh né, thở đều đặn, chút rối loạn nào. Đáy lòng kinh ngạc, đang thật.

"Câu hỏi tiếp theo, năm lớp 12, mỗi tối khi tan học, đều lén lút theo ?"

cố tình chuyển sang chủ đề khác, tự cho là ai nhận .

"Phải." Chu Cẩn ngạc nhiên, nhưng giọng vẫn bình thản.

"Tại ?" chịu buông tha.

"Bởi vì sợ tối." Chu Cẩn . "Nếu hỏi sợ tối, thì là vì trường mất điện, cả lớp chỉ la to nhất nhưng đổ cho bạn bên cạnh. Sau đó buổi tối tự học, mỗi tan học luôn hỏi xem ai cùng đường , nếu nhận thì chẳng là đồ ngốc ."

lớp học bao nhiêu , chỉ mỗi nhận ?

Bởi vì… chỉ quan tâm đến .

ngẩn , suy nghĩ rõ ràng, logic mạch lạc, một chút sơ hở.

Chu Cẩn nghiêng về phía , khẽ: "Nếu hỏi tại theo , thì là bởi vì… thích ."

thậm chí cảm thấy cơ thể chao đảo, tự chủ mà ngả phía cả và ghế đều bổ nhào.. Dựa thể lực mạnh mẽ của một cảnh sát, bật dậy một cái, lao ngoài như bay.

Cuối cùng, cuộc đối đầu về mặt tinh thần kết thúc trong sự rối loạn của , vội vàng chạy trốn, Chu Cẩn thắng trận.

……

Chu Cẩn bóng dáng chạy xa, khỏi bật một tiếng.

Bề ngoài thì thản nhiên chẳng thèm để ý, nhưng lòng bàn tay chảy đầy mồ hôi.

Có Trời mới căng thẳng đến mức nào. Dù chuẩn kỹ lưỡng, ngụy trang hảo, nhưng khi đối diện với Tần Thư Dao, vẫn trở thành thiếu niên nóng vội và vụng về của ngày xưa .

Bởi vì một câu của Tần Thư Dao năm đó "Chu Cẩn, như sẽ chẳng ai thích…" mà nhút nhát suốt bao năm qua.

càng lo sợ, càng cảm thấy hối hận.

Có lẽ, nên dũng cảm hơn một chút.

Chỉ hy vọng, bây giờ vẫn quá muộn.

13.

Sau vội vã bỏ chạy trối c.h.ế.t mặt Chu Cẩn, vẫn luôn vô tình cố ý mà tránh mặt . Cho đến khi một bức thư gửi đến cục cảnh sát.

"Ôi! Tiểu Tần, một lá thư dành cho đây!"

Là một trong ít nữ nhân viên độc trong tổ chức, chuyện tình cảm của luôn là chủ đề mà các đồng nghiệp lôi để trò chuyện say sưa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lai-ve-ben-nhau/8-het.html.]

Sau khi đưa bức thư cho , cả nhóm đồng nghiệp đều lén lút , ánh mắt đầy vẻ tò mò, luôn lén lút quan sát phản ứng của .

khống chế, nhưng khống chế . Ngay khi thấy chiếc phong bì tinh xảo , lập tức nhận đây chính là phong thư vứt năm . Trên đó còn nhiều nếp nhăn do vò nát, đó chính là tác phẩm của .

Tuy nhiên, màu sắc của phong bì vẫn đổi, các nếp nhăn xoa phẳng, thể thấy rõ là ai đó đối xử với nó cẩn thận và nhẹ nhàng bao..

cảm thấy trong lòng chút chua xót, tay run rẩy mở phong bì , bên trong những lời lẽ hoa mỹ sâu sắc. Chỉ một câu ngắn gọn, nhưng chất chứa cả tấm lòng của một thiếu niên.

"Tần Thư Dao, thích ."

Chữ ký là, Chu Cẩn.

Một bức thư tình bỏ lỡ suốt nhiều năm, cuối cùng vẫn về tay , thành sứ mệnh vốn của nó.

Mặt tự chủ mà đỏ lên. Các đồng nghiệp trêu ghẹo mặt quỷ, khúc khích .

Đại tỷ trong nhóm khẩu hình như thể đang : "Nhành hoa của đội cảnh sát sắp hớt !"

lúc , Tiểu Lâm cầm ly nước trở về, chẳng điều gì.

"Chị Tần, chị còn tan ."

" lúc, em chuyện hỏi chị."

bừng tỉnh: "À?"

"Anh bạn học cấp ba của chị , yêu ?" Tiểu Lâm ha ha: "Em định giới thiệu cho chị gái em..."

Chưa kịp xong, ngắt lời: "Có , bạn gái ."

"Á?"

Ngay lúc chăm chú , một tiếng "bụp" vang lên, thấy cô bất ngờ quỳ sụp xuống.

"Thật—"

Nhân viên của công ty mới nhận , hôm nay tâm trạng của Chu tổng bọn họ hình như lạ thường.

Bọn họ túm tụm một chỗ, thì thầm tai .

"Chu tổng chuyện vui gì ?"

"Không , hôm nay đối với ai cũng là vẻ mặt ôn hoà.”

"Trúng xổ ?"

"Chắc , nhân lúc hôm nay tâm trạng , tranh thủ để ký thêm mấy văn kiện."

Mọi tản , chỉ còn Tần Tu Viễn ở theo bóng lưng vui vẻ của Chu Cẩn, tâm trạng khỏi lâm trầm tư.

Khi nó tan về nhà, đang ườn sofa xem ti vi.

Nó thuận miệng một câu: "Không hôm nay tâm trạng của Chu Cẩn thế."

" mà hôm nay mí mắt bên của em cứ giật giật mãi."

"Chậc." nó: "Đừng suốt ngày một tiếng hai tiếng đều gọi Chu Cẩn, lớn hơn em đấy.”

Tần Tu Viễn sửng sốt: "Vậy em gọi là gì? Bình thường chẳng chị vẫn gọi Chu Cẩn là đồ chó ? Em cũng gọi như mà? Không thích hợp .”

"Phụt—"

suýt chút nữa thì sặc nước.

Quay đầu , Tần Tu Viễn vẫn với vẻ mặt đương nhiên là .

.

"Sau , em thể gọi Chu Cẩn là rể."

Tần Tu Viễn: "...?!"

"Vậy là cho tới bây giờ, em cũng chỉ là một phần trong trò chơi của các ?" 

Loading...