LÂM HỌA - 3
Cập nhật lúc: 2025-07-26 21:44:23
Ta quả thực thể học vẻ kiều mị của mới.
Ta càng ngờ, năm đó cùng kề vai chiến đấu, cùng g.i.ế.c chóc sa mạc.
Cùng đuổi Bắc Yết khỏi Gia Dục Quan, cái nam nhi m.á.u lửa dốc sức cuối cùng cõng từ biển m.á.u lửa thi thể.
Cái nam nhân nhét miếng bánh hồ cuối cùng miệng khi chúng địch quân vây khốn núi tuyết ba ngày ba đêm.
Lúc dám chê chinh chiến sa trường nhiều năm, còn giống nữ nhân.
Ta rõ ràng cũng là thê tử mà quỳ gối thư phòng của phụ cầu xin suốt một ngày một đêm mới cưới về.
Ta khẽ thở dài, với Tiêu Thần:
"Nếu thật sự thích Tiết tiểu nương, thì nạp về phủ ."
Tiêu Thần đầu tiên là sững sờ, đó liền nheo cặp mắt hồ ly , giọng điệu bất đắc dĩ:
"Quả nhiên là ghen , lời hồ đồ như .
Năm đó bản tướng quỳ cửa nhà nàng, lập lời thề cả đời chỉ cưới một Họa Họa, tuyệt nạp ."
Không nạp , nuôi ngoại thất.
Tiểu tư ngoài cửa bẩm báo:
"Tướng quân, Tiết tiểu nương khi cửa hông cẩn thận trật chân..."
Lời còn dứt, Tiêu Thần như một cơn gió xông khỏi thư phòng.
Bạch Đào bất bình , phẫn nộ :
Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi. Follows để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!
"Nô tỳ đời đầu tiên té ngã đất bằng đấy, nam nhân thì nam nhân , vô cớ dùng mấy thủ đoạn hạ đẳng gì.
Phu nhân, chuyện nên bẩm báo lão phu nhân ?"
Ta phẩy tay:
"Có còn sốt ruột hơn chúng mà mách với lão phu nhân, chúng cứ việc xem kịch là ."
Ta thì thầm vài câu tai Bạch Đào.
Bạch Đào mắt sáng lên, dậm chân :
" Phu nhân, lẽ nên sớm , Tiêu Thần bất trung bất nghĩa, hà cớ gì chịu cái tội vớ vẩn trong phủ tướng quân, nô tỳ ngay đây."
......
Đến đêm, ánh nến lung lay, màn lụa ấm hương.
"Kẽo kẹt" một tiếng, một bóng đen từ cửa sổ lẻn , trong chớp mắt chui màn trướng của .
Nam nhân liền dùng râu cằm cọ mặt .
Ta vung tay tát mặt :
"Đừng nghịch."
Dương Phái Chi tủi :
"Tiểu Kiều nhi thật là nhẫn tâm, cô phòng trống vắng ba ngày , hôm nay là rằm tháng Tám, tiểu Kiều nhi cùng đoàn viên ?"
Ta khẽ :
"Điện hạ rằm tháng Tám đoàn tụ cùng Bệ hạ, Hoàng hậu nương nương, chạy đến phủ tướng quân gì?"
Dương Phái Chi tức giận cắn một cái thật mạnh cổ .
Ta cù lét, rụt lòng , duyên một tiếng.
Ngoài phòng ngủ, giọng nha lớn của Thanh Ảnh vang lên:
"Tướng quân!"
"Phu nhân ngủ , tướng quân là trở về !"
Giọng Tiêu Thần vui vang lên:
"Hỗn xược! Chỉ là một nô tỳ, dám cản bản tướng quân!
Lâm Họa, nàng đem chuyện Tiết tiểu nương ầm ĩ đến mặt lão thái thái ?"
Chỗ mềm mại Dương Phái Chi bất ngờ bóp một cái, khẽ rên lên, vội vàng bịt miệng .
"Tiếng gì ? Họa Họa, trong phòng nàng còn khác?"
Vẻ mặt kinh ngạc, vội vàng đè chặt bàn tay đang quậy phá của Dương Phái Chi, hạ giọng:
"Còn mau !"
Dương Phái Chi mềm oặt như xương gối lên bụng của .
Ngũ quan của sinh diễm lệ nhưng nữ tính, lông mày sắc sảo, mắt phượng, môi son mũi thẳng, đúng là một vẻ ung dung hoa quý, nhưng một cái miệng độc .
"Sợ gì chứ, đều tiểu Kiều nhi lén lút nuôi dưỡng lâu như , bổn cung cũng đến lúc nên lộ diện thôi."
Vừa dứt lời, "Bùm!" một tiếng, cửa phòng đạp tung.
"Ưm..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lam-hoa/3.html.]
Ta gì đó, nhưng Dương Phái Chi cắn môi.
Hành động của hung hăng, như thể xé xác mà nuốt chửng.
Ta dám động đậy, đè chặt mặc sức loạn.
Tiếng bước chân của Tiêu Thần ngày càng gần.
Môi chặn, thể gì , chỉ thể căng thẳng ngoài màn trướng.
Ấy mà Dương Phái Chi khi hôn môi xong, cắn dái tai , thở ấm như lan:
"Tiểu Kiều nhi thật là mẫn cảm."
Ngoài màn trướng, Tiêu Thần đưa tay định vén màn.
"Bụp" một tiếng, một viên đá vỡ vụn đánh trúng cổ tay Tiêu Thần.
Tiêu Thần đau đớn kêu lên một tiếng, nhanh chóng rụt tay .
lúc , bên ngoài vang lên tiếng ồn ào:
"Tướng quân, , thư phòng cháy ."
Chuyện xảy trùng hợp như , Tiêu Thần kẻ ngốc, ánh mắt về phía màn trướng lóe lên hàn quang.
Ta vén màn trướng, chỉ lộ nửa cái đầu, khẽ với Tiêu Thần:
"Tướng quân, nếu còn chậm trễ một lát nữa, thư phòng của e rằng sẽ cháy rụi đấy."
Tiêu Thần do dự bước lên vén màn trướng, để tìm hiểu sự thật, nhưng cuối cùng chịu thua ánh mắt khiêu khích của .
Hắn ngọc bội bàn, ánh mắt cuộn trào, vung áo bỏ trong tức giận.
Ngọc bội bàn là của Thái tử.
Tiêu Thần , Dương Phái Chi mới lười nhác dậy từ giường, ôm lấy eo từ phía , một tay cù mũi , mắng:
"Đồ nhát gan."
Ta nên lời đẩy , xuống giường tự rót cho một ly nước, ném miếng ngọc bội cố ý để bàn cho .
"Sau đừng dùng những thủ đoạn nhỏ mọn nữa."
Dương Phái Chi hài lòng, xuống giường, nắm lấy tay , đưa chén còn uống dở trong tay miệng , đổ hết miệng :
"Nàng sẽ là còn luyến tiếc chứ?"
Hắn xong câu , đột nhiên ôm ngang eo lên, đè trở giường, tàn bạo giày vò:
"Nàng mà dám thừa nhận, bổn cung lập tức sẽ cắt đứt rễ con cháu của !"
Cái tên tiểu tử đúng là khó chiều, bình thường chỉ thể thuận theo ý , thở dài, nhẹ giọng an ủi:
"Toàn Tiêu Thần, nào nửa phần của Điện hạ, huống hồ, kể từ khi ngoài tìm hoa vấn liễu, từng thẳng thắn gặp mặt nữa, thể luyến tiếc ?
Chẳng qua là bây giờ chúng danh bất chính ngôn bất thuận, hôm nay nếu thật sự xuất hiện mặt , e rằng sẽ tổn hại đến danh tiếng của Điện hạ."
Dương Phái Chi lạnh một tiếng :
"Nàng còn bổn cung bây giờ là danh bất chính ngôn bất thuận?"
Hắn từ đầu giường mò một tờ giấy đưa đến mặt .
Ta cầm lấy xem kỹ, hóa là một tờ hòa ly thư.
Đương kim Thái tử điện hạ đích hòa ly thư cho và phu quân .
Thấy hồi lâu động đậy, Dương Phái Chi tưởng giận , ôm lòng, dịu giọng:
"Nếu tiểu Kiều nhi cứ chịu nhắc đến chuyện , cũng sẽ vội vàng như , thực sự là phụ hoàng mẫu hậu đang thúc giục chuyện hôn sự của quá, chỉ thể tự ý giúp tiểu Kiều nhi xuống bản hòa ly thư .
Ta là Thái tử, chẳng lẽ cả đời ngoại thất của nàng ?
Ta thì ý kiến gì, chỉ cần thể ở bên tiểu Kiều nhi, dù thế nào cũng bằng lòng, chỉ là tiện giải thích với phụ hoàng mẫu hậu.
Còn về chuyện , Tiêu Thần nếu thật sự gặp bổn cung, bổn cung tự nhiên vạn cách để câm miệng, nhưng tuyệt đối là để tiểu Kiều nhi chịu ủy khuất."
Ta vò tờ hòa ly thư thành một cục, ném lên bụng sáu múi trần trụi của .
Dương Phái Chi lập tức mắt đỏ hoe, như thể một kẻ phụ bạc:
"Nàng quả nhiên chỉ thèm thể , chịu hòa ly với ."
Ta ngẩng đầu dùng nụ hôn chặn miệng .
Sau một trận hoan ái thỏa mãn, sờ lên bụng sáu múi của Thái tử điện hạ, khi chìm giấc ngủ sâu khẽ :
"Chữ của Thái tử điện hạ quá mức mạnh mẽ cứng cáp, giống nét chữ thanh tú của nữ nhi, hòa ly thư tự nhiên là do đích mới giá trị."
Trong giấc mơ, cảm thấy hôn nhẹ lên môi từng chút một, khẽ :
"Vì nàng tối nay hài lòng, sẽ đợi nàng thêm ít thời gian nữa ."
Haizz, đúng là một kẻ ngốc.
Dù hòa ly, Bệ hạ và Hoàng hậu thể để cưới một nữ tử tái giá của thần tử chứ?