Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

LÀM LẠI TỪ ĐẦU - CHƯƠNG 9

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:04:30

xuống chiếc ghế mặt , phấn khích chút ngượng ngùng.

"Anh Tôn, Tết , quán chia hoa hồng, đoán xem năm nay em chia bao nhiêu tiền?"

Tôn Kiến Nghiệp mở nắp hộp cơm, xem xét đồ ăn mang đến, hề ngẩng đầu.

"Bao nhiêu tiền?"

"Trừ tiền viện phí chữa bệnh cho em, em còn 1000 tệ."

"Choang" một tiếng, nắp hộp cơm trong tay Tôn Kiến Nghiệp rơi xuống đất.

1000 tệ, bằng ba năm tiền lương của công nhân bình thường.

Tôn Kiến Nghiệp chút dám tin.

"Em bao nhiêu tiền?"

giấu ý .

"1000 tệ! Hơn nữa đây còn là tin nhất, em còn một tin hơn nữa!"

Anh mất hứng thú với đồ ăn trong hộp, đặt đồ ăn sang một bên thèm nữa, vẻ mặt tươi dịu dàng .

"Tin gì?"

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

như sợ khác thấy, hạ thấp giọng khẽ.

"Có một khách hàng của em nghề buôn quần áo, chị nhập hàng từ Dương Thành về huyện bán, lợi nhuận cao, em định theo chị buôn đây! Chị em lấy 1000 tệ nhập hàng, về thể kiếm 1500 tệ."

thấy niềm vui giả tạo trong mắt dần dần biến thành sự tham lam.

Anh luôn tỏ vẻ thanh cao coi tiền như rác.

Bây giờ mới , khi một tỏ thái độ coi thường tiền bạc, chỉ thể chứng tỏ rằng, tiền đủ nhiều.

kiếm 100 tệ mỗi tháng, sẽ cảm thấy thua kém mà lòng tự trọng tổn thương.

Khi 100 biến thành 1000, 1000 biến thành 1 vạn, sẽ hận tại tiền của , ai thể kiềm chế sự khao khát tiền bạc chứ?

cúi đầu vẻ e thẹn.

"Đợi em kiếm tiền , cũng cần lo lắng chăm sóc bác gái nữa, thể yên tâm học hành. Thi đỗ một trường đại học , trường phân công một công việc ."

Nghe xong, ánh mắt thoáng chốc ngỡ ngàng.

, còn lòng nào để học hành nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lam-lai-tu-dau/chuong-9.html.]

Mất việc ở nhà máy, còn cách nào khác mới học. Nếu ăn buôn bán kiếm nhiều tiền hơn cả , thì học gì?

nhiều nữa, nhét hộp cơm bàn tay .

"Mải chuyện quá, mau mang đồ ăn hâm nóng cùng bác gái ăn bữa cơm tất niên !"

dỗ khỏi nhà, lúc , cần bình tĩnh, suy nghĩ thật kỹ xem, rốt cuộc là nên học hành, là nên buôn.

Tôn Kiến Nghiệp , bước đến giường của Lưu Phượng Hà .

vẫn như , mắt thấy , khinh thường mặt.

và Tôn Kiến Nghiệp cũng coi như xác định quan hệ yêu đương, cũng từng đưa về nhà mắt bà .

khi bà nhà quê, còn bệnh, thái độ liền đổi ngay lập tức.

"Mẹ cô chữa bệnh tốn ít tiền nhỉ, nhà Kiến Nghiệp của tiền chữa bệnh cho ."

"Cô là đàn bà con gái mà đầu đường xó chợ buôn bán, mặt mũi Kiến Nghiệp nhà để ?"

"Chuyện của hai đứa, đồng ý!"

Đây là những lời bà với khi đến thăm.

Khiến khỏi nhớ kiếp .

Kiếp , khi lo liệu xong tang lễ cho , nhân lúc bà nội để ý, chạy đến tỉnh thành, tìm Tôn Kiến Nghiệp.

Lúc đó còn nơi nào để , Tôn Kiến Nghiệp cưu mang .

Từ đó về , sống cùng hai con họ trong căn phòng nhỏ mười mấy mét vuông .

Ban ngày bán đồ ăn vặt, còn chăm sóc của Tôn Kiến Nghiệp, mà Tôn Kiến Nghiệp thì một lòng học hành, cuối cùng cũng thi đỗ trường sư phạm.

Anh học đại học, cũng cứ thế danh phận theo .

Năm năm đó chịu nhiều khổ cực, sự gây khó dễ của Lưu Phượng Hà còn là gì, học phí và sinh hoạt phí đắt đỏ của , khiến hao tâm tổn trí.

Mãi đến khi nghiệp phân công về giáo viên, mới , những khổ cực của đều là uổng phí.

Anh trở về hề nhắc đến chuyện cưới xin , luôn tìm cách trì hoãn, thoái thác.

Mãi đến khi trường việc cần điều tra hồ sơ, chuyện sống ở nhà năm năm ai ai cũng , sợ bỏ rơi sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng, mới miễn cưỡng kết hôn với .

Anh giáo viên, chức vụ khó mà thăng tiến, dò la tin tức chị họ việc ở phòng giáo dục.

 

Loading...