Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Lần Sau, Đừng Lỡ Hẹn Nữa Nhé! - Chương 24

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:15:19

định chạy ngoài, nhưng giữ chặt lấy cô . Muốn gì đó, nhưng kịp thốt , nước mắt trào dâng cách nào kiềm chế.

“Cậu ? Đừng sợ…” Thấy , cô càng hoảng loạn, nước mắt cũng rơi nhiều hơn.

nghẹn ngào hồi lâu mới lên tiếng: “Cậu thể cho mượn điện thoại gọi một cuộc ?”

Có lẽ giọng điệu của quá khách sáo, Âm Tử sững , nhưng vẫn đưa điện thoại cho .

Dãy tờ thông báo tìm , nhớ rõ như in. Đó vẫn là điện thoại cũ của nhà Trình Ký Thanh.

Bao nhiêu năm trôi qua, Trình Ký Thanh vẫn từng đổi .

Tay run rẩy nhập từng con khắc sâu trong tâm trí, tiếng đường dây kết nối vang lên, tim như treo lơ lửng.

Rất nhanh, bắt máy.

Nước mắt rơi lã chã: “Trình Ký Thanh.”

Bên đầu dây im lặng trong thoáng chốc, một giọng khàn đặc, đau thương cất lên: “Phu nhân, đúng… cô thực sự sẽ trở về.”

“Khương Niên?” gần như buột miệng gọi tên .

Đầu dây bên lập tức bật : “Phu nhân, là đây.”

“Tiên sinh ?”

Khương Niên giờ cũng tuổi, giọng mang theo sự già nua và tang thương: “Tiên sinh nhận cuộc gọi của cô sáu năm , ngay rạng sáng hôm , ngài qua đời .”

Cậu , đến cuối cùng, trong ống chỉ còn tiếng nức nở kìm nén.

Chiếc điện thoại rơi xuống đất, phía bên dường như vẫn còn gì đó, nhưng còn rõ nữa.

Trong lồng n.g.ự.c như thứ gì nổ tung, m.á.u thịt tứa đau đớn đến tột cùng.

Sáu năm , đó là đầu tiên thấy tờ thông báo tìm và gọi cho .

chẳng một câu tử tế, chỉ giận dữ mắng cúp máy ngay lập tức.

Hóa , đó là cuối cùng thể gặp .

Đối với , rời xa chỉ như cách biệt nửa ngày. với , từ năm 1999 đến 2022, hai mươi mấy năm , sống như thế nào?

Nghĩ đến đây, tim như vỡ vụn.

Bầu trời vẫn xanh, mặt trời ngoài cửa sổ rực rỡ sáng ngời, nhưng thế giới của phút chốc sụp đổ, bóng tối trùm xuống.

Nỗi đau thấu tận tâm can, đau đến mức thể thành tiếng, chỉ nước mắt ngừng tuôn rơi.

Âm Tử chuyện gì xảy với , chỉ dám lặng lẽ ở bên, ngày đêm trông chừng.

Sau những ngày đau đớn tột cùng, mà cũng dần bình tĩnh .

Ở bên Trình Ký Thanh lâu như , cũng vô thức chút dáng vẻ của .

Học cách tự chữa lành trong bóng tối, mò mẫm tìm đường bước tiếp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lan-sau-dung-lo-hen-nua-nhe/chuong-24.html.]

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

“Âm Tử, đồ, mặc sườn xám.” lên trần nhà, thì thào, “Mình về nhà.”

Muốn về nhà, gặp .

Âm Tử liên tục gật đầu đồng ý.

Ngày về nhà, mùa hạ đến.

Trời đổ cơn mưa lớn, xe dừng bên đường.

Con đường rợp bóng ngô đồng trong ký ức giờ mở rộng gấp nhiều , trở nên rộng rãi, khang trang hơn. xa đến , hai bên đường vẫn xanh tươi um tùm, tràn đầy sức sống.

Căn biệt thự ba tầng nhuốm màu thời gian, lớp sơn bên ngoài loang lổ những dấu vết cũ kỹ.

Nó vẫn lặng lẽ ở đó, chứng kiến bao cuộc vui buồn, hợp tan của con .

cũng từng ở đây, gặp tình yêu duy nhất trong đời, trải qua sáu năm rực rỡ nhất.

bây giờ trở về, chỉ thấy một khung cảnh hoang vắng, lạnh lẽo.

cổng thật lâu, tiếng mưa gõ xuống mặt ô đen, từng giọt nước đọng chảy thành dòng, mờ nhòe cả tầm .

Từ trong nhà, một đàn ông bước nhanh .

Khương Niên qua tuổi bốn mươi, gầy gò hơn , mái tóc điểm bạc ít.

Chúng cách một cánh cổng sắt chạm hoa, ánh mắt giao , đôi mắt nhanh đỏ hoe.

Cậu cúi đầu mở cửa, giọng lẩm bẩm: “Phu nhân, cô vẫn giống hệt như lúc rời .”

Mắt đỏ lên, còn bật : “Ừ, nhưng thì già .”

Cậu thiếu niên năm nào theo Trình Ký Thanh, trưởng thành, chín chắn, cũng dần già theo năm tháng.

Mà Trình Ký Thanh của , khi , chắc cũng già .

Nghĩ như , lòng bỗng vơi đôi chút đau thương.

Con đường đá xanh trong sân vẫn như , ngôi nhà cũng thế, chẳng hề đổi.

Tựa như một lính trung thành vững giữa mưa gió, chờ đợi chủ nhân xa nhà trở về.

mái hiên, thu ô , chỉ một góc nhỏ hiên bật : “Khi đó đúng chỗ , thấy . Một nhóc con co ro vì lạnh, trông đến là tội nghiệp.”

Khương Niên cúi đầu im lặng lắng .

“Giờ thì cũng già như căn nhà .”

Khương Niên cũng mỉm : “Chỉ phu nhân là vẫn trẻ như .”

Càng gần đến nhà, lòng càng dâng lên cảm giác hoang mang, bối rối.

Đứng cửa, chẳng đủ dũng khí để bước .

Lặng lẽ màn mưa giăng kín mặt, lâu , khẽ hỏi: “Sau , vẫn sống một ?”

câu trả lời từ lâu, nhưng vẫn kìm mà hỏi .

Loading...