Lật Ngược Ván Cờ - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:40:18
4.
Không ảo giác …
Hình như thấy khóe môi cong lên?
Không, thể nào! Chắc chắn nhầm!
Giang Yển trời sinh thích !
"Dì bánh nhỏ!"
khẳng định chắc nịch.
Mũi thính, cực kỳ mê đồ ngọt.
Vừa bước nhà, ngửi thấy mùi thơm của đồ ăn.
"Còn là tiramisu mà em thích nhất!"
Chân tự chủ mà chạy thẳng bếp.
Tay còn nhanh hơn cả não, vèo một cái quẳng cặp sách sang bên.
Rồi chộp lấy một cái thìa.
Múc ngay một miếng to đùng.
Vừa ăn thỏa mãn nheo mắt: "Ưm~ ngon quá !"
Đợi đến khi giải quyết xong chiếc bánh nhỏ, mới chợt nhớ đến bài tập về nhà.
Nghĩ đến đống đề cương, đầu bắt đầu đau.
"Mới nghỉ một kỳ hè thôi mà, cả năm trời!"
Vừa lầm bầm, mở cặp sách .
khi lôi hết sách vở ngoài—
mới phát hiện...
Tấm thiệp tỏ tình của Hà Đồ...
Biến mất ?!
5.
đảo mắt một vòng, nheo nheo gõ cửa phòng trai kế.
“Có chuyện gì?”
Anh mở cửa, bộ dạng lười biếng, rõ ràng còn tỉnh ngủ hẳn.
Mũi thính lắm, cần gió thổi cũng ngửi thấy mùi cháy khét trong phòng.
“Anh đốt gì đấy?”
Anh nghiêng để bên trong, buồn giải thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lat-nguoc-van-co/chuong-2.html.]
liếc qua: Đống sách vở cháy nham nhở.
Tốt nghiệp xong đốt sách xả stress?
“Anh cũng thể chuyện ?”
buột miệng hỏi luôn suy nghĩ trong đầu.
Giang Yển chậm rãi ngước lên, ánh mắt như con báo săn khóa chặt con mồi: “Sao? Trông giống quái vật lắm ?”
vội vã xua tay, đẩy đẩy gọng kính: “Không… .”
lúc , tinh mắt phát hiện sàn còn sót một mẩu giấy cháy dở màu xanh nhạt.
🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗
Chất giấy cứng hơn hẳn so với sách vở thông thường.
Là… là bức thư tình của Hà Đồ?!
Giang Yển lấy nó …
Rồi còn đốt sạch để dấu vết?!
… tại chứ?!
6.
bằng chứng cụ thể, mà cũng sợ .
Thế là lặng lẽ rút lui.
Dù thì, cũng chẳng còn hứng thú gì với bức thư tình nữa.
Giờ chỉ Hà Đồ biến mất khỏi thế giới !
theo dòng thời gian kiếp , chẳng bao lâu nữa sẽ đến tìm .
nhớ rõ, là khi tỏ tình, mới quyết định quen .
“Cộc cộc cộc.”
Tiếng gõ cửa vang lên.
mở cửa phòng, thấy Giang Yển cũng mở cửa phòng .
Anh : “ gọi đồ ăn ngoài.”
gật đầu, trong lòng thì chẳng tin lấy một chữ.
Thế nên cũng chẳng phòng ngay.
Sắc mặt dần từ bình tĩnh chuyển sang khó chịu, thậm chí là bực bội.
Cuối cùng, chịu nổi nữa, mới đến cửa chính, chuẩn mở cửa.
Dáng cao lớn, chắn hết cửa , khiến ai đang bên ngoài.
hiểu , sống lưng dường như cứng ngắc hơn bình thường.
Là vì dối còn ẩn tình gì khác?