Lấy Người Mình Thương - Một Đời Hạnh Phúc - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:33:37
Người mặc một chiếc áo khoác da, mái tóc xoăn gợn sóng bồng bềnh, đôi môi đỏ rực chiếc kính râm và lúc cô đang tháo kính xuống một cách đầy phong thái.
Cảm giác quen thuộc chỉ thể khiến nghĩ đến một , sự phóng khoáng và tự do của cô chính là điều luôn ngưỡng mộ.
"Dì Trình!" kinh ngạc thốt lên.
"Dì Trình, cô ở đây?"
Giang Kỳ từ tốn ho khan hai tiếng, chợt hiểu điều gì đó.
"Anh... là Cẩu Đản*?" thử thăm dò hỏi Giang Kỳ, dù trong lòng câu trả lời.
thực sự khó để liên hệ trai tuấn tú mặt với nhóc thấp béo, da ngăm đen ngày xưa, ngoại trừ chiếc răng khểnh ...
Những ký ức xa xưa dường như đánh thức.
Đó là ở một ngôi làng nhỏ trong ngày hè nóng bức, gần nhà chuyển đến một đôi con.
Người phụ nữ mạnh mẽ và quyến rũ dẫn theo một nhóc nghịch ngợm, một cái là lộ chiếc răng khểnh, mà nhóc đó cứ thích bám theo , cùng bắt cá, bắt ếch...
Khi hỏi tên nhóc, dì luôn và , "Cẩu Đản." Thật là một cái tên đáng kinh ngạc...
*Cẩu Đản: nghĩa là "Trứng Chó," thường dùng tên gọi hài hước ở vùng quê Trung Quốc.
Sau khi họ rời , nhóc ngốc nghếch vẫy tay chào , : "Chị ơi, đợi em nhé."
Không ngờ, biệt ly đó kéo dài đến tận nhiều năm .
"Vậy là nhận em từ lâu ?"
Thì thứ đều sự sắp đặt , thứ đều dấu vết để theo...
Giang Kỳ nắm lấy tay , "Chẳng em từng hỏi tại thích em ? Thật từ khi còn nhỏ, bám theo em. Sau đó khi nhà em chuyển , cũng nữa. Anh cố tìm kiếm khắp nơi nhưng chút tin tức nào...
Khi đó, tự nhủ, nếu cơ hội, nhất định sẽ để mất em nữa."
"Không ngờ ông trời thật sự cho một cơ hội. Anh trường đại học của em, thế là đến tìm em."
"Lần , sẽ buông tay em nữa."
Anh quỳ một chân xuống, lấy một chiếc hộp đựng nhẫn tinh xảo.
"Hôm nay, sự chứng kiến của tất cả và bạn bè, hứa rằng, sẽ em trở thành phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới!"
"Thời Niệm, em đồng ý chứ?" Anh bằng ánh mắt chân thành, tay cầm hộp nhẫn ngừng run rẩy.
Đây chính là món quà bất ngờ mà Giang Kỳ đó ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lay-nguoi-minh-thuong-mot-doi-hanh-phuc/chuong-6.html.]
"Em đồng ý." đưa tay , mãi một lúc mới nhận nước mắt tràn đầy mặt.
Sau khi cẩn thận đeo nhẫn cho , bế lên xoay vài vòng tại chỗ.
Nghe những lời chúc phúc xung quanh, nghĩ, thật sự hạnh phúc...
Sau mới , hóa lúc đó dì Trình vì quá giận bố của Giang Kỳ - luôn bận rộn, thời gian quan tâm đến bà - nên cãi một trận lớn và bỏ nhà , tình cờ chuyển đến gần nhà .
Còn vì nghĩ bố của Giang Kỳ quá "cẩu thả," nên mới gọi là "Cẩu Đản" (Trứng Chó)...
Giang Kỳ cũng nhận từ sớm, thế nên lúc theo đuổi mới thuận lợi đến .
cứ nghĩ là thợ săn, ngờ bản là con mồi...
Hóa "Sơn hải tự hữu quy kỳ, phong vũ tự hữu tương phùng" (Núi biển ngày hội ngộ, mưa gió lúc tương phùng).
Tình yêu thời niên thiếu dường như xuyên qua bao năm tháng để đến hiện tại.
Cuối cùng cũng nở hoa, kết trái.
Tiểu kịch trường
Đến sinh nhật Giang Kỳ, nghĩ mãi mà nên tặng món quà gì.
Không còn cách nào khác, bèn bàn bạc với cô bạn . Cô tự tin vỗ n.g.ự.c bảo, "Cứ giao hết cho tớ."
Nhìn vẻ mặt đầy gian xảo của cô , khỏi nghi ngờ.
Rất nhanh đến ngày sinh nhật của Giang Kỳ.
Cô giật lấy điện thoại của , lách cách một hồi trả , đó đưa một chiếc hộp và dặn dặn rằng tối mới mở. Lý do là: "Phải chọn giờ lành, mới mang may mắn, hehe..."
qua điện thoại, cũng may cô chỉ gửi một tin nhắn.
"Nay là sinh nhật , em món quà đặc biệt tặng . Về sớm nhé ~ mèo mèo ngửa.jpg."
Giang Kỳ cũng nhanh chóng trả lời, "Được , ngoan ngoãn chờ về. Mèo mèo xoa đầu.jpg."
Đến tối, mở hộp, trong hộp, cả như sét đánh một phát.
Đó là một bộ đồ "qing quái", một đôi tai mèo màu hồng, một đôi tất đen, bộ đồ ren chỉ đủ che những phần quan trọng, thậm chí còn một cái đuôi lông mềm phía ...
Tin nhắn của Lâm Nguyệt Nguyệt vặn bật lên, "Thế nào, thích ?", kèm theo một biểu cảm "rùng rợn."
Mặt đỏ bừng, vội vàng cầm điện thoại gửi tin nhắn, "Lâm Nguyệt Nguyệt! Cậu gì !"
"Không thích , chọn lâu lắm đấy. Tội nghiệp.jpg."
"Không , ai tặng quà kiểu chứ..."