LIÊN KHAI TỊNH ĐẾ - 13
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:48:45
29
Phụ lo lắng hôn sự với Bùi gia biến, nên quyết định tổ chức hôn lễ cho Tống Thanh Tuyết hai tháng.
Dù thì nàng cũng chẳng mấy của hồi môn, chuẩn tốn bao nhiêu công sức.
Bá phủ vẫn giữ nguyên lệ cũ, cấp cho nàng một nghìn lượng bạc sính lễ.
Mẫu hề bỏ thêm, chỉ tặng một bộ trang sức diêm dúa, coi như thêm chút thể diện.
Còn , hôn kỳ định năm .
Bởi vì mẫu nỡ xa , giữ thêm vài năm nữa.
*
Một ngày khi Tống Thanh Tuyết thành , Liên Kiều bước , vẻ mặt khó xử.
"Tiểu thư, Thanh Nghiễn đang chờ ngoài cửa. Hắn , Bùi công tử gặp , đôi lời."
*
là oan hồn tan!
Ta đảo mắt, suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn quyết định gặp một .
*
Khi thấy Bùi Cảnh Xuyên trong phòng riêng của lâu, bất giác giật .
Mới chỉ hai tháng gặp, gầy rộc trông thấy.
Trường bào thiên thanh rộng thùng thình khoác , gương mặt tái nhợt, mang theo nét bệnh tật yếu ớt.
*
"Gia Nguyệt, ..."
Hắn nở một nụ đầy cay đắng:
"Ta đến đây là để tặng một món quà."
"Chúc mừng , Cố tiểu tướng quân đúng là bậc nam nhi hiếm ."
*
Hắn lấy từ trong lòng một chiếc hộp gỗ, bên trong là một cây trâm cài bằng đá quý sắc hồng đào.
Bùi Cảnh Xuyên nhẹ nhàng vuốt ve cây trâm, trong đôi mắt đen láy đầy ắp hoài niệm:
"Đây là tích góp bạc suốt nửa năm mới mua ."
"Vốn dĩ, định đợi ngày đỗ Trạng nguyên, sẽ tặng nó cho , sính lễ định ."
"Ta với , dù trao hoa cài cho Tống Thanh Tuyết, nhưng đó chỉ là một bông hoa, đáng giá, cũng chẳng ý nghĩa gì."
"Hoa tươi chóng tàn, chỉ vàng ngọc mới trường tồn."
"Trước đây khuyên răn , chẳng qua chỉ sửa đổi tính tình, chứ vì thích ."
"Chính vì thích , nên mới đổi ."
"Chỉ tiếc, ông trời trêu ngươi..."
*
Ta đẩy cây trâm trở , Bùi Cảnh Xuyên, cảm xúc khó diễn tả thành lời.
"Không phận trêu ngươi, mà là chính ngươi tự lừa dối ."
"Miệng thì tình ý với Tống Thanh Tuyết, nhưng chẳng hề giữ cách."
"Ngươi thật sự trong sạch như ngươi ?"
"Hôm đó, và Cố Bắc Thần đều tận mắt chứng kiến—
Tống Thanh Tuyết chính là cố tình đẩy ngươi xuống nước."
"Vị thứ xuất của , dốc hết tâm cơ, chỉ mong gả cho ngươi thê tử."
*
Toàn bộ chút huyết sắc còn sót mặt Bùi Cảnh Xuyên, trong khoảnh khắc biến mất.
Nói xong, buồn để ý đến nữa, dậy rời .
Đến khi lên xe ngựa, mới thấy Bùi Cảnh Xuyên bước khỏi lâu.
Cả thất hồn lạc phách, mấy bước va ba khác.
30
Nghe , đó Bùi Cảnh Xuyên lâm bệnh nặng một trận, đến lúc bái đường cũng dìu đỡ.
Bùi phu nhân bất mãn vì của hồi môn của Tống Thanh Tuyết quá ít, từ đích nữ rớt xuống thứ nữ, bà càng xem nàng gì.
Thậm chí, đến ngày về thăm nhà khi thành , nàng cũng một .
*
Tống Thanh Tuyết trốn trong viện của Lưu di nương, đến nửa ngày trời.
Lúc bước ngoài, đôi mắt sưng đỏ như quả đào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lien-khai-tinh-de/13.html.]
thấy , nàng gượng tươi tắn:
"Dạo ban đêm ngủ ngon, khiến tỷ chê .
"Phu quân ... quả thật quá mức nhiệt tình."
*
Ta suýt chút nữa trợn trắng mắt đến tận trời.
Chậc, với cái bộ dạng của Bùi Cảnh Xuyên, ai mà tin cho nổi chứ?
cũng chẳng thèm vạch trần nàng .
Vì Cố Bắc Thần đang đợi ngoài cổng, hôm nay đưa cưỡi ngựa.
*
"Chúc mừng chúc mừng, chúc sớm sinh quý tử!"
"Tỷ—!"
Tống Thanh Tuyết tức đến mắt đỏ hoe.
*
Về mới , Bùi Cảnh Xuyên lấy cớ thể khỏe, chịu động phòng với nàng .
Mới tân hôn, mà hai thành oan gia.
Bùi Cảnh Xuyên tránh né Tống Thanh Tuyết, còn nàng vì đau khổ phẫn uất, liền dốc sức mua sắm tiêu tiền cho hả giận.
Xài hết của hồi môn của , cũng tiêu sạch bổng lộc của Bùi Cảnh Xuyên.
Đến khi nhận thể lay động lòng , nàng dứt khoát buông xuôi, từ một tài nữ hóa thành mụ đàn bà chanh chua.
Ba ngày một trận cãi vã, năm ngày một trận đại náo.
*
Thậm chí, Bùi Cảnh Xuyên đến triều sớm, cổ còn hằn nguyên vết móng tay cào.
Bị đám đồng liêu nhạo suốt buổi chầu.
Mỗi cãi , Tống Thanh Tuyết về nhà đẻ, đến viện của Lưu di nương để vòi tiền.
Thỉnh thoảng, còn bắt gặp Bùi Cảnh Xuyên phủ , cực kỳ miễn cưỡng đến đón nàng về.
Sắc mặt âm trầm, đôi mày nhíu chặt, cả đen sì như than.
Hoàn giống tân lang, mà giống quả phụ hơn.
mà, mấy chuyện chẳng liên quan gì đến .
Vì đang quá bận rộn.
*
Không trách nhà họ Cố nghèo.
Cả gia tộc chỉ tiết kiệm tiền, từng đồng bạc dành dụm đều mang cứu tế quả phụ cô nhi.
Cách giúp đỡ, cũng chỉ nhét tiền tay, đơn giản thô bạo.
Chẳng ai cách kinh doanh, càng ai nghĩ đến chuyện lấy tiền sinh tiền.
*
Ta giúp tất cả Cố gia quân tìm kế sinh nhai.
Bọn họ xưa nay mang nặng ân tình với nhà họ Cố, giờ thể tự nuôi sống bản , ai nấy hăng hái việc, thậm chí một lão binh còn trông trẻ mấy tuổi.
*
Cả Cố gia đều vô cùng cảm kích .
Thậm chí, Cố lão tướng quân còn hạ lệnh:
"Sau , nếu Cố Bắc Thần dám phụ bạc Gia Nguyệt, lập tức trục xuất khỏi gia phả, cho phần mộ tổ tiên!"
*
Lúc , Cố Bắc Thần dịu dàng hỏi :
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
"Gia Nguyệt, cưỡi ngựa xong, nàng uống kịch?"
"Nắng gắt quá, nàng cẩn thận kẻo say nắng."
"Trà còn nóng, để thổi nguội nàng hẵng uống."
*
Ta thảnh thơi ghế mây bên bờ sông, gió hè mang theo nước nhẹ nhàng xua tan cái nóng oi bức.
Cố Bắc Thần chu đáo xoa bóp chân giúp .
Chỉ cần một ánh mắt, hiểu khát đói.
Đây mới là cuộc sống mà nên .
Tận hưởng niềm vui khi đời còn đắc ý, bạc tiêu hết thì vạn lượng vàng.
-HẾT-