Liệu Anh Có Nhận Ra? - Chương 10: Hiểu Lầm
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:48:31
Cậu vẫn còn đang mơ hồ hiểu chuyện gì cái tát thì. Anh ngay lập tức trách mắng một cách vô cùng thậm tệ: " ngờ rằng là một con bỉ ổi và nham hiểm như . Để cớ sự xảy ..."
Trần Khả Tân bậc nức nở lên tiếng đáp trả: "Anh như mà ? gì chứ? Mà tại trách mắng và đánh ? Trong khi những chuyện chính là do gây . Là đêm hôm qua say và cưỡng bức . Giờ còn vu khống cho ?"
Bạch Long Quân: " hề vu khống cho . Và gì? Cậu đang biện minh cho những việc sai trái của bản ? Hơn hết bao giờ say cả. Và cũng hề yêu gì mà cưỡng bức chứ?
Và nghĩ rằng chính là bỏ thuốc trong rượu của và dụ dỗ như . Nên cớ sự mới xảy ..."
Trước sự đổ của dành cho cũng kém cạnh gì mà qua với cho rằng đúng và là sai...
Sau một hồi cải lộn với , dậy bước xuống giường mặc quần áo của , mà lên tiếng: "Hưa thôi đủ ! Cậu đừng ở đó biện minh gì nữa! Hơn hết và tranh cải cũng chả ích gì. Và bây giờ việc cần đó chính là, rời xa mãi mãi tiếp cận thêm một nào nữa thế nên, nghĩ việc ở công ty của là đấy! Bởi công ty của nhận loại độc đón mưu mô như ..."
Nói rời những lời trách mắng . Còn thì vô cùng đau buồn khi bản đuổi việc, thậm chí là xảy cớ sự như . Cậu giờ suy nghĩ: "Tại chứ ông trời? Tại cớ sự xảy tại bất công với con đến như ?
Khi khiến con quan hệ t.ì.n.h d.ụ.c với . Và còn đuổi việc nữa chứ? Hơn hết con còn đang bệnh công việc thì con thể trang trải cuộc sống và mua thuốc cho đây?"
Cậu nức nở trong sự bất lực bản nên gì. Cứ như thế một lát lâu, và quyết định sẽ nghỉ việc ở công ty đó và tìm một công việc khác, để trang trải cho cuộc sống của bản . Nếu thì chắc chắn cuộc sống của sẽ gặp khó khăn...
Cậu phòng tắm và mở nước để tắm, những dòng nước mát lạnh chảy qua cơ thể tỉnh táo hơn. Sau khi tắm xông lau mà thở dài trong sự mệt mỏi, đồ. Nhìn bản trong giương lên tiếng:
Tài
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lieu-anh-co-nhan-ra/chuong-10-hieu-lam.html.]
"Thôi mày hãy mặc kệ thứ ! Cho nó qua và coi đó chính là quá khứ. Còn bây giờ việc quan trọng đó là mày tìm" một công việc khác để thể trang trải trong cuộc sống..."
Cậu suy nghĩ quyết định sẽ đến công ty của Bạch Long Vĩ để lấy tập hồ sơ mà xin công ty khác để . Thế là bắt xe để đến chỗ công ty của Bạch Long Vĩ...
Sau hai mươi phút thì cũng đến nơi, tức tiến công ty của Bạch Long Vĩ và đến chỗ việc của . Cậu vẫn đang việc. Anh âm thanh mở cửa mà thì thấy ...
Anh vô cùng tức giận mà quát lớn: "Này đuổi mà! Sao còn mặt dày đến đây? Cậu gì nữa hả?"
Hít một thở dài Trần Khả Tân lấy bình tĩnh đáp: "Anh đừng lo lắng là sẽ việc ở công ty để khó chịu và chướng mắt. Thậm chí sẽ bắt chịu trách nhiệm bồi thường về chuyện ...
Mà chỉ đến đây là vì lấy hồ sơ lý lịch của để xin việc ở nơi khác thôi."
Nghe câu đấy, Bạch Long Vĩ mỉm khinh bỉ lụt tìm hồ sơ của , quăn nó xuống đất trong sự khinh thường: "Đó thứ mà cần. Còn giờ hãy nhặt nó và cút khỏi đây cho !"
Cậu khom xuống nhặt lấy hồ sơ lý lịch của bản , mà lưng tính rời với câu :
"Tên khôn như sẽ trả giá sớm thôi. Sự kiêu ngạo của sẽ là thứ khiến công ty phá sản khi tuyển nhân viên..."
Mặc kệ câu của . Anh quát lớn: " như nào thì cần góp ý. Hơn hết mơ mà công ty sẽ sụp đổ. Còn giờ cút khỏi cái công ty mau. Cậu đang bẩn công ty của chúng rõ ? Cái thứ rác rưởi..."
Cậu mở cửa rời trong những tiếng chửi rủa, thì tình cờ thấy Bạch Long Quân ở cửa ánh mắt chăm chăm , mà ngay lập tức tiến đến nắm lấy tay của kéo bên trong. Ánh mắt đằng đằng sát khí chăm chăm Bạch Long Vĩ trong sự tức giận...