Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Livestream Giám Định Bảo Vật: Hoạt Thi Thiên Châu - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:50:44

8.

Hồ Phủ Tiên là hồ lớn thứ ba ở Vân Nam, diện tích 212 km vuông, hình dạng tổng thể giống như một quả bầu dài, giữa giữa ba huyện Trừng Giang, Giang Xuyên và Hoa Ninh.

Chúng chỉ Sinh ở hồ Phủ Tiên, nhưng vị trí cụ thể.

Đợi đến khi xuống máy bay ở Côn Minh, tài xế hỏi chúng , mấy đều ngây ngẩn cả .

May mà khi livestream còn bật chức năng màn hình, mở điện thoại, lật đến bức ảnh chụp cuối cùng.

Trong ảnh, Sinh nhe răng lớn, phía là khung cảnh núi non mờ mờ ảo ảo, trán hình như mấy cái lá màu trắng.

dùng hai tay trượt, phóng to ảnh.

"Đây hình như là một cái cối xay gió."

"Bác tài ơi, bên cạnh hồ Phủ Tiên cối xay gió ạ?"

Tài xế thò đầu qua xem.

"Ồ, đó là Ma Đậu Sơn, ở bờ Nam của hồ Phủ Tiên, địa thế ở đó cao, phong cảnh bình thường thôi. Khách du lịch thường đến bãi biển Hồng Bảo Thạch ở Ngọc Khê Thị, đến đó ?"

Thực cũng thể chắc chắn Sinh còn ở bên hồ nữa.

Người buôn ngọc máy bay một tiếng đồng hồ là đến, đến sớm hơn chúng , chừng hai liên lạc riêng và đổi địa điểm giao dịch , nhưng Kiều Mặc Vũ kiên quyết bảo đến bên hồ.

"Các hiểu về thi châu ."

Kiều Mặc Vũ chỉ tay lên mặt trời chói chang đầu.

"Bây giờ dương khí thịnh, viên ngọc đó còn dựa thi khí nước, thể rời khỏi bờ nước quá xa. Dù giao dịch chăng nữa, ít nhất cũng đợi đến giờ Dậu, khi mặt trời sắp lặn."

Giờ Dậu là từ năm giờ đến bảy giờ chiều, xem điện thoại, bây giờ đúng ba giờ mười lăm phút, còn hai tiếng nữa.

Kiều Mặc Vũ bảo với ông nội bờ hồ tìm , cô trong thành phố chuẩn một đống pháp khí.

"Nhớ kỹ, hai nhất định tìm Sinh năm giờ, giữ viên châu và đợi đến."

"An và cuộc sống định của dân Vân Nam giao cả cho hai cả đấy."

Kiều Mặc Vũ vỗ vai ông nội, ông nội lập tức mặt mày hớn hở.

"Yên tâm, yên tâm, Kiều môn chủ, việc cứ giao cho ."

9

Chúng bắt taxi đến gần núi Ma Đậu, men theo bờ hồ bắt đầu tìm .

Hôm nay trời , một gợn mây, bầu trời xanh thẳm in bóng xuống mặt hồ, nước non liền một màu, tả xiết.

Hồ Phủ Tiên vốn là địa điểm du lịch nổi tiếng, đến vui chơi bên hồ ngớt, vài bước thấy chụp ảnh, trải thảm dã ngoại.

trợn to mắt, cùng ông nội chằm chằm đám đông, tìm , bộ gần nửa tiếng đồng hồ.

Thấy sắp bốn giờ rưỡi , bên hồ càng lúc càng đông, đến cả bóng dáng Sinh cũng chẳng thấy .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/livestream-giam-dinh-bao-vat-hoat-thi-thien-chau/chuong-4.html.]

dụi dụi đôi mắt mỏi nhừ, trong lòng sốt ruột.

"Ông nội, là chúng chia tìm, chúng —"

còn hết câu, thấy ông nội hít sâu một , sắc mặt "soạt" một cái trắng bệch.

"Con bé điên, chạy mau!"

kịp phản ứng, ông nội co giò chạy thục mạng về phía .

kinh hãi, theo bản năng cũng chạy theo.

"Thi châu biến hình ?"

"Người phía —"

Sau lưng vang lên một tiếng quát lớn, ông nội run lên, chạy càng nhanh hơn, đầu , thấy một bóng đen từ trời giáng xuống, nhào thẳng .

"A—"

đ.â.m mạnh ngã nhào xuống đất, kêu lên một tiếng thảm thiết, từ phía vặn tay , ấn chặt xuống đất. May mà bãi cỏ mềm mại, ngã xuống cũng đau lắm.

hoảng sợ đầu , nhất thời dở dở .

"Anh cảnh sát, hiểu lầm cả thôi!"

Lúc , một cảnh sát trẻ tuổi mặc đồng phục khác đuổi kịp, bắt cả ông nội, lạnh một tiếng, đè vai ông nội xuống.

"Ông chạy ? là sinh viên thể thao đặc cách tuyển đấy."

10

Người trẻ tuổi chất vấn ông nội.

"Sáng sớm thấy hai lén la lén lút khắp nơi, trộm đồ gì ?"

Anh cảnh sát lưng tuổi tác vẻ lớn hơn, kéo dậy, nhíu mày kiên nhẫn.

"Tiểu Chu, đừng nhảm với bọn họ, đưa về đồn hỏi ."

cuống lên, một chuyến đến đồn cảnh sát, mất một tiếng thì về , đến lúc đó thì chuyện hỏng bét hết.

"Anh cảnh sát, thật sự là hiểu lầm, chúng kẻ trộm, chúng gì cả!"

Ông nội là trộm mộ, hồi học cấp hai, Bắc Kinh đột nhiên bắt đầu trấn áp mạnh, chỉnh đốn đám buôn đồ cổ "đen" . Ông nội ngày nào cũng sống như chim sợ cành cong, buổi tối ngủ cũng mở một mắt, động tĩnh gì là bật dậy chạy trốn.

Ông nội ông thật sợ tù, chủ yếu là còn nhỏ, trong nhà lớn, nếu ông bắt, sống nổi.

Ông lo lắng đề phòng, cuối cùng bắt khi lén đến cổng trường đón tan học. Ngồi tù mấy năm, ngoài , tật thấy cảnh sát là chạy vẫn sửa .

cuống đến dậm chân, giận ông nội nên .

"Ông nội, cháu thật sự phục ông , cái tật của ông bao giờ mới sửa , lỡ việc!"

Ông nội lúc mới phản ứng , ảo não đập đầu một cái.

"Ây da! Xin xin , bệnh nghề nghiệp bệnh nghề nghiệp, haiz, cái thể nó linh hoạt thế đấy, phản ứng nhanh thế đấy, phiền thật."

Loading...