Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Lời Chia Tay Không Phê Duyệt - 10

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:40:17

Xe cấp cứu và cảnh sát thành phố đến nơi. Trình Hiên cùng nhân viên y tế khiêng cô gái lên xe cứu thương, ngang qua thì nhẹ giọng :

“Tô Sơ, em .”

Giọng của pha lẫn sự tán thưởng và kiêu hãnh.

“Ừm.”

cắn môi khẽ đáp, khẽ gật đầu. Trong lòng bỗng thấy chua xót.

đúng là quá cứng đầu… Anh thì đến .

Làm xong biên bản tại đồn cảnh sát thì trời cũng gần sáng.

“Tiểu Dương, về căn hộ chung cư của ngủ tạm một đêm . Ngày mai chúng cùng xưởng.”

“Dạ, em chị.”

đặt xe qua app, đợi một lúc thì tài xế nhận chuyến.

Chỗ chờ xe ngay đầu gió, gió đêm khuya lạnh khiến hắt , rùng kéo tay áo.

Lúc đó chỉ mặc áo thun vì ban đầu nghĩ chỉ ăn, giờ thì thấy lạnh.

Tống Dương lặng lẽ bước lên , che gió cho bằng tấm lưng rộng của .

thầm nghĩ: thằng nhóc đúng là quan tâm, chẳng trách đối xử với như em trai ruột.

định dọn phòng khách cho Tống Dương ngủ, nhưng ngăn , bảo cứ để ngủ sofa là .

“Chị ngủ sớm , mai gặp .”

, đưa cho chăn bông tắt đèn phòng ngủ.

Vì quá mệt nên mắt gần như mở nổi, kịp đồ ngủ mà leo lên giường luôn.

Giấc ngủ đó yên bình cho lắm. Đến gần sáng khi bụng đau âm ỉ, mới tỉnh dậy.

Dạ dày khó chịu, lê bước bếp định lấy chút nước uống. mở cửa phòng ngủ…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/loi-chia-tay-khong-phe-duyet/10.html.]

cảnh tượng trong phòng khách sững .

sững .

Tống Dương vẫn còn ngái ngủ, tóc tai rối bù, trông vẻ bối rối, nhưng thẳng lưng.

Còn Trình Hiên thì mặc áo blouse trắng, tay áo sơ mi đen xắn lên, hai chân vắt chéo sofa, dáng vẻ nghiêm túc như chủ nhà.

Hai họ đối diện , cùng nghiêm chỉnh, lời nào, đèn cũng bật, chỉ ánh sáng yếu ớt hắt qua cửa sổ sát đất, trông chẳng khác gì đang bàn chuyện bí mật.

Tĩnh lặng.

Và... vô cùng kỳ lạ.

Tự nhiên cảm thấy… còn thấy khát nữa.

định lặng lẽ trở phòng lấy điện thoại nhắn tin cho Tống Dương, ngờ thằng nhóc mắt tinh, liếc một cái phát hiện núp ở góc hành lang, vội vàng hô lên:

“Chị ơi, chị dậy !”

giật thót, phía như ánh nóng rực thiêu đốt, như thể sắp cháy lưng tới nơi.

“Bảo bối, mang theo món bánh bao nhỏ mà em thích nhất đây.”

Giọng Trình Hiên từ xa vang tới, cố tình nhấn mạnh hai chữ “bảo bối”, sợ rõ.

nhất thời xúc động, phắt , lao lồng n.g.ự.c rắn chắc của , mũi ngửi thấy hương gỗ mát lạnh xen lẫn mùi nước khử trùng dịu nhẹ.

“Hức…”

Mũi cay xè, cúi đầu vùi n.g.ự.c , nước mắt lập tức rưng rưng.

Anh ôm chặt lấy , đưa tay nâng cằm lên:

“Em ?”

trừng mắt lườm , ánh mắt trầm xuống.

“Đừng nhúc nhích, xem chút.”

nghiêng về phía phòng khách, Tống Dương từ khi nào mở TV, ánh mắt dán màn hình, trông vẻ chăm chú.

Loading...