Lời Giáo Huấn Bên Bàn Ăn - 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:31:52
Quả nhiên, khi mấy khoe khoang xong, ba liền cầm đũa bắt đầu gõ lên đầu Trần Dạng.
Vừa gõ mạnh, ông tức giận :
Thằng ngu Trần Dạng nhà đúng là gì cả!
Lương thì ba ngàn tám, sống như con rùa, chỉ còn mỗi cái miệng là nhanh!
Về nhà thì như hổ dữ, thì như rùa rụt cổ, cứ lãnh lương là gào ba ơi ba !”
Với mấy câu vần vè của ba như thế, suýt nữa dậy vỗ tay rần rần.
Ngay cả Miêu Miêu cũng bật , hiếm khi lộ nụ vui vẻ như .
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Trần Dạng – sĩ diện – thì như thế, sắc mặt tối sầm , siết tay mạnh đến mức cái ly trong tay vỡ tan.
Mảnh thủy tinh đ.â.m tay khiến m.á.u chảy ròng ròng.
Lúc mới phản ứng, giơ bàn tay đầy m.á.u đau đớn kêu lên:
Ba, ba đang cái gì !
Ba đang đùa cái kiểu gì chứ!”
Anh liếc mắt hiệu cho ba , ngụ ý bảo ông chừa cho chút thể diện.
ba như thấy, tiếp tục :
Nó , đúng là con cá dưa chua — chua, dở, dư thừa!”
Thằng đó, trình độ văn hóa chỉ xếp : gật đầu ‘yes’, lắc đầu ‘no’, thấy gái thì ‘say hello!’”
Ha ha ha ha……”
Lời của ba khiến tất cả trong phòng đều nhịn mà bật ha hả.
Trần Dạng thì kinh ngạc tức giận, đó gì, mặt đỏ tới tận mang tai.
Dáng vẻ lúc của giống hệt như Miêu Miêu con ban nãy.
Yếu ớt, bất lực, đáng thương.
ngoài , đều vui vẻ, ai nấy đều khen ba hài hước.
Trần Dạng c.h.ế.t trân tại chỗ.
Ba cuối cùng cũng tìm cơ hội báo thù cho cháu ngoại, liền vỗ một cái đầu Trần Dạng:
Đứng đực đó gì? Không thấy buồn !”
?
Trần Dạng sững .
Nụ gượng gạo mặt còn khó coi hơn cả .
Khi những tiếng đầy mỉa mai nữa vang lên bên tai, cuối cùng sang như cầu cứu.
Nhận ánh mắt cầu cứu của , hiểu ý liền dậy lớn tiếng :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/loi-giao-huan-ben-ban-an/3.html.]
Ba, ba đang gì chứ!
Chuyện trong nhà nên đem ngoài! Chuyện nhà ba kể hết , Trần Dạng còn nổ với ai nữa!
Mọi ở đây ai cũng chuyện để khoe, chỉ Trần Dạng là hết đường c.h.é.m gió , ba đừng tự kỷ luôn chứ!”
dứt lời, cả căn phòng im bặt.
Mấy nổ ban nãy ai nấy đều hiểu ngầm, lượt kiếm cớ về.
Đến khi hết, Trần Dạng – kẻ quen với việc đè khác xuống để nâng lên – rốt cuộc mới nhận chuyện gì đang xảy .
Anh tức giận đến cực độ: An Lâm, con nó cô đang cái gì hả?”
Vì nể mặt ba đang mặt, chỉ hét lên câu đó trừng mắt một cái, đó bỏ .
bỗng thấy buồn .
Cảm giác khó chịu lắm ?
đây mới là đầu tiên nhục mặt như !
Anh là lớn, khi sỉ nhục thể chọn nổi giận hoặc bỏ .
Vậy còn con thì ?
Mỗi bữa cơm đều nhục một trận, phản bác, , động đậy, bất kể đúng sai, nó cũng chỉ thể gật đầu.
Một đứa trẻ đến mười tuổi còn thể chịu đựng , là lớn thì nổi giận cái gì chứ?
Những ngày như thế mới chỉ bắt đầu thôi!
3
Sau khi Trần Dạng bỏ , con trai ngây thơ hỏi :
Mẹ ơi, ba nổi giận ?
Bình thường ba con như , con cũng giận mà!”
Ba thấy câu thì đau lòng chịu : Cái gì? Ba con bình thường con như ?!”
Con trai lập tức nhào lòng ông, cơ thể bé nhỏ co rúm , uất ức òa .
Ba đau lòng đến rơi nước mắt, dỗ thằng bé : Ngoan, bảo bối đợi đó, ông ngoại sẽ đòi công bằng cho con!”
Rồi ông sang mắng :
Bình thường các con dạy con như đấy ?
Con kiểu giáo dục bằng cách đả kích sẽ khiến trẻ con tự ti, nhạy cảm, mất tự tin, nghiêm trọng hơn còn thể khiến não bộ teo ?!”
Những lời mà thốt từ miệng ba khiến thực sự kinh ngạc.
là tình cảm ông cháu cách một đời.
Đến lượt cháu ngoại thì cái gì ông cũng hiểu hết!
Mà nếu ông hiểu , thì kế hoạch của xem như thành công hơn một nửa !