Lời Hồi Đáp Của Ánh Trăng - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:41:21
15.
Chúng giả vờ nghiêm túc phòng y tế một lát, lấy ít thuốc, tìm một góc khuất xổm xuống, ăn kem xem tập quân sự.
cắn một miếng kem ốc quế giòn rụm, cảm thấy cả như thăng hoa: "Năm , khi thành đàn chị, cũng cầm kem hoặc ôm một quả dưa hấu thật to xem tân sinh viên huấn luyện quân sự!"
Trình Trạm nhướng mày: "Thế ngại thêm một bên cạnh che ô hoặc quạt mát cho ?"
thuận miệng trêu chọc: "Sao? Cậu đàn em của ?"
Cậu vẻ do dự: "Có ?"
cảm thấy gì đó lạ lạ, nhưng vẫn gật đầu.
Trình Trạm chỉ khóe miệng : "Cậu..."
Sau đó, bất ngờ ghé sát .
Hương xà phòng dịu nhẹ phảng phất quanh , ánh mắt màu hổ phách của phản chiếu gương mặt .
Tim đập loạn xạ.
ngay lúc đó, trong đầu bật những tình tiết cẩu huyết từng hồi nhỏ—
Nam chính bá đạo dùng ngón tay lau vệt thức ăn bên khóe môi nữ chính, đó khẽ tà mị, nhét hạt cơm miệng : "Em đúng là một yêu tinh phiền phức, nhưng ch*t tiệt, ngọt ngào đến thế chứ?"
Cảm giác m.á.u nóng dồn lên não, lập tức lùi về , nhanh như chớp móc giấy ăn trong túi , vội vàng lau loạn một hồi.
Sau đó, rút thêm một tờ giấy, đưa cho : "Cậu ?"
Trình Trạm bằng ánh mắt khó mà diễn tả thành lời, cuối cùng chậm rãi lắc đầu: "Không cần, cảm ơn."
16.
vẫn sửa tật bước lệch, Trình Trạm cũng .
Thế là điều sang đội múa đạo cụ, còn đội diễn tập s.ú.n.g trường—hai đội đá chân theo nhịp nữa.
Khẩu s.ú.n.g giả của Trình Trạm trông khá oai phong, qua còn tưởng hàng thật.
Còn đạo cụ của … trông khác gì đồ chơi nhựa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/loi-hoi-dap-cua-anh-trang/chuong-8.html.]
🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗
Cậu chút thương tình, châm chọc thẳng mặt: "Đây là đạo cụ của các đấy hả? Sao trông giống cục gôm thế?"
Mặc dù công nhận đúng, thanh đạo cụ bằng silicon mềm oặt lỏng lẻo, còn nhựa hóa đến mức phát ngán.
vẫn vẻ sâu xa khó đoán, thản nhiên đáp: "Cậu hiểu ."
Buổi tối, hai đội biểu diễn gộp , cùng nghỉ bãi cỏ.
Không từ , giáo quan vác đến một cái loa to, còn xúi giục bọn lên biểu diễn.
Ban đầu, ai cũng ngại ngùng, ai chịu dậy, nhưng lúc nào cũng cần tiên phong.
cúi đầu đếm kiến, trong lòng thầm cầu nguyện xui xẻo đó .
đáng tiếc, quá quen mặt với giáo quan .
"Em! Đừng cúi đầu nữa, chính em đấy, cái bạn bước cùng tay cùng chân đấy!"—giáo quan chỉ , đầy ẩn ý—"Gọi luôn cái đồng đội bước lệch của em lên ."
dậy, chạm mắt với Trình Trạm, đám đông bên với ánh mắt đầy mong đợi và hóng hớt, hai chân nhũn luôn.
Trời ạ, chứng sợ xã hội tái phát .
Đã , cả bãi cỏ còn đồng thanh hò hét cổ vũ: "Hát ! Hát !"
Trình Trạm đưa micro cho , giọng nhẹ nhàng mà ấm áp: "Đừng căng thẳng, hát cùng ."
Bầu trời đêm tĩnh lặng, sáng lấp lánh.
Mà mắt… còn dịu dàng hơn cả ánh trăng.
Khoảnh khắc đó, nhớ lâu.
Vào ngày biểu diễn, mặt Trình Trạm lem luốc màu ngụy trang, giữa làn khói và những bước di chuyển dồn dập, vác đạo cụ vai, lăn một cách dứt khoát.
Không giống —cầm thanh đạo cụ mềm oặt, vung tay như đang diễn kịch.
thấy —quân phục chút xộc xệch, vài vệt bùn mặt làn da thêm trắng.
Trình Trạm vác đạo cụ, cách một hướng về phía chào nghiêm, lộ chiếc răng khểnh sắc nhọn, lém lỉnh chút gì đó quyến rũ khó tả.
Tên … đang cố tình màu nữa chứ!
Mặt nóng ran, trong lòng dâng lên một cảm xúc khó thành lời.