Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Lời yêu khó nói - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:23:55

5.

Ngủ một giấc thật ngon, vui vẻ xuống lầu ăn sáng.

Lâm Chu bàn ăn, thấy thì mắt sáng rực, nhưng nhanh vội vàng dời tầm mắt .

buộc tóc lên, cầm chén yến sào mặt, tiện miệng hỏi:

"Hôm nay Lâm Tiêu về ?"

Bố Lâm gia tuổi tác cao, vốn định khi và Lâm Chu kết hôn sẽ giao bộ công ty gia tộc cho chúng .

Lâm Tiêu một lòng theo đuổi học thuật, hề hứng thú với tranh đấu thương trường.

khi Lâm Chu gãy chân, kế hoạch liền đổ hết xuống sông xuống biển.

Nhà cũng là hào môn, xử lý chuyện công ty của gia tộc đủ mệt nhoài, huống chi còn giúp nhà họ Lâm giải quyết việc kinh doanh, căn bản là lực bất tòng tâm.

Bất đắc dĩ, nhà họ Lâm chỉ thể kéo Lâm Tiêu từ phòng nghiên cứu về để tạm thời tiếp quản công việc.

Mơ hồ nhớ , hôm nay hình như là ngày về nước.

Mặt Lâm Chu lập tức đen như đáy nồi, vùi đầu bát cơm, ăn như bão cuốn.

【Nam chính ăn gì mà ngon thế? Hóa là đang ăn giấm~】

【Nữ chính phát hiện cứ nhắc tên trai liền nổ tung ?】

【Có khi tối qua nam chính suốt đêm đó, quầng thâm mắt kìa, to như trứng cút luôn.】

【Nữ chính, cô , sắp ăn luôn cái đĩa kìa!】

vô thức thoáng qua mắt Lâm Chu, định mở miệng.

Lâm Chu lập tức ngẩng đầu lên khỏi bát cơm, rút khăn giấy lau miệng, vẻ mặt bình thản:

"Máy sưởi trong phòng hỏng, chỉ mất ngủ thôi, chứ vì lời cô hôm qua mà lén , đừng tự đa tình. Cô cũng chúng chỉ là liên hôn, tình cảm…"

Miệng mở .

Tạch tạch tạch.

Giả tạo.

mất kiên nhẫn phất tay, ngắt lời .

Chỉ tay về phía đĩa há cảo mặt : "Đưa đĩa há cảo đó."

Thấy quan tâm đến lời .

Sắc mặt Lâm Chu càng trắng bệch.

Cả cứng đờ, nhúc nhích.

Dì Vương giúp việc, thấy khí vẻ đúng, vội đặt công việc xuống, bưng đĩa há cảo mặt Lâm Chu đưa sang cho .

gắp một cái cho miệng, ngẩng đầu lên.

Khuôn mặt tái nhợt của Lâm Chu bỗng chốc chút sinh khí, ánh mắt chờ mong .

lên tiếng:

"Đưa luôn chén nước chấm cho ."

Ngay lập tức.

Trông như thể sắp ch.ết đến nơi .

6.

Cả bữa sáng, Lâm Chu một câu, khí yên tĩnh đến bất thường.

Ăn xong đĩa há cảo, dậy, khoác áo, xách túi, bước cửa.

Lâm Chu vốn đang như cái xác hồn bỗng dưng thẳng lưng, ánh mắt dán chặt .

Thấy vặn tay nắm cửa, vội lên tiếng:

" vẫn ăn xong, chờ một lát."

đầu , chút khó hiểu:

" sân bay đón Lâm Tiêu, chân tiện, theo gì?"

Cạch!

Đôi đũa trong tay Lâm Chu rơi xuống đất.

Anh với vẻ mặt thể tin , giọng cao vút lên mấy quãng:

"Cô chỉ nhớ hôm nay là ngày về thôi ?"

"Chứ nữa?"

"Cô nhớ hôm nay là…"

Lâm Chu siết c.h.ặ.t t.a.y vịn xe lăn, tức đến mức suýt nữa bật dậy.

lời đến bên miệng nghẹn .

Anh lưng, lạnh lùng :

"Không gì, cô đón , chúc hai trăm năm hạnh phúc."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/loi-yeu-kho-noi/chuong-3.html.]

"…"

Quá vô lý.

【Cứng miệng cái gì chứ! Mau hôm nay là ngày tập phục hồi chức năng !】

【Trước đây là nữ chính cùng mà, đáng lẽ thể quên chứ.】

【Nữ chính, nhanh dỗ , cảm giác nam chính sắp vỡ nát tới nơi .】

【Dỗ cái gì! Đã câm còn bướng, xứng đáng tình yêu!】

cảm giác, chờ nữ chính , nam chính sắp biến thành cái ấm nước sôi siêu tốc đây.】

【Đàn ông nhỏ mọn chỉ , vận may đều trôi sạch .】

7.

Thực đến sân bay đón Lâm Tiêu.

Công ty gần đây quá nhiều việc, rảnh chào hỏi khách sáo, lái xe thẳng đến công ty.

Sơ lược giới thiệu với Lâm Tiêu về tình hình, đưa tài liệu cho .

"Anh, đây là mấy dự án quan trọng của nhà họ Lâm, nghiên cứu , hiểu thì cứ hỏi em."

Lâm Tiêu nhận lấy, tiện tay xuống một cái bàn.

thở phào, chuẩn rót nước uống.

Điện thoại bàn đột nhiên rung liên tục.

Mở khóa xem, một loạt tin nanh nhảy .

Tên giả tạo: 【Đón ?】

Tên giả tạo: 【Ba tiếng , vẫn về?】

Tên giả tạo: 【Lại nửa tiếng nữa trôi qua, vẫn nhắn tin cho ?】

Tên giả tạo:【Trả lời .】

Tên giả tạo: 【Không cô với …】

Tin nhắn mới nhất đến liền thu hồi ngay lập tức.

Tên giả tạo:"Vừa nhân cách thứ hai cướp mất cơ thể, cô cần trả lời ."

Vẫn là cái kiểu ch.ết lặng như khi.

ấn tắt điện thoại, mãi mà vẫn nghĩ tại bình luận rằng, phản ứng kỳ lạ của Lâm Chu liên quan đến Lâm Tiêu.

Từ nhỏ đến lớn, gặp Lâm Tiêu thể đếm đầu ngón tay.

danh nghĩa cũng là thanh mai trúc mã, nhưng luôn giữ cách lễ độ.

Chẳng lẽ, thực Lâm Tiêu cũng thích ?

Hai em họ bí mật gì mà ?

Nghi hoặc khiến ngứa ngáy trong lòng.

cảm thấy cần khéo léo hỏi một chút.

Nhìn Lâm Tiêu đang chăm chú xem tài liệu, đưa ly nước rót sẵn cho , thẳng thừng mở miệng.

"Anh thích em ?"

Lâm Tiêu run tay.

Nước hắt đầy quần .

Gương mặt gần như nứt toác nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh.

"Anh sở thích cướp vợ của em trai."

Thế thì lạ ghê.

cũng thích .

"Chuyện tình cảm của hai bao năm nay suôn sẻ, liên quan gì đến ?"

chìm suy nghĩ, Lâm Tiêu dò xét mở miệng, tay run như Parkinson, sợ rằng là tội đồ chen tình cảm giữa và Lâm Chu.

"Em xem , chẳng hiểu gì về công ty, đầu óc chậm chạp, từ nhỏ cũng lời ngọt ngào với con gái, quan trọng nhất là… còn bất lực nữa."

Lâm Tiêu xong, đầy căng thẳng.

"Hả?"

bật , "Không đại ca, hiểu lầm , em cũng thích , cần hạ thấp bản như ."

Lâm Tiêu thở phào nhẹ nhõm.

bao lâu, cau mày.

" mà năm hai đính hôn, thực sự một chuyện kỳ lạ."

"Khi emchọn đối tượng kết hôn, nó đến thư phòng tìm , bảo mẫu rằng lúc thì vui vẻ, nhưng hiểu đó như trâu nước."

"Khi từ phòng trong bước , chỉ thấy sách vở rơi tán loạn đầy đất, còn kẹp lẫn một bức thư tình của cô bạn cùng lớp cấp ba của em gửi cho ."

"Rồi đó, nó lao xe điên cuồng, tự đ.â.m gãy hai chân." 

Loading...