Lồng Chim - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:56:55
Sáng hôm nay, cũng như thường lệ, bé Lan thức dậy lúc sáu giờ, nhanh nhẹn vệ sinh cá nhân, đồng phục cầm theo bánh mì mua cho lúc chợ về, ăn bộ đến trường. Cô bé năm nay mới lên lớp một, vẻ ngoài xinh xắn đáng yêu, tính cách ngoan ngoãn hiền lành, học hành cũng giỏi, hàng xóm xung quanh yêu thích.
Trường tiểu học cách nhà cũng chỉ mấy trăm mét, bé Lan nhanh đến trường. Vừa xuống ghế, cô bé sực nhớ bản hôm qua mải xem phim hoạt hình mà quên bài tập, chút cuống lên. Cô bé sang bạn bên cạnh, cầu xin :
-Trúc ơi, cho mượn bài tập chép chút ? Mình quên mất .
Ai ngờ Trúc chỉ ngẩn , đó từ chối.
-Không , cô giáo cho bạn chép bài là . Cậu tự .
Bé Lan thấy Trúc cho mượn liền vội hỏi các bạn khác, nhưng tất cả đều từ chối, và lý do cũng giống hệt Trúc. Cô bé lúc ức đến phát . Bình thường học cô bé bài đầy đủ, các bạn nếu quên đến mượn cô bé cũng vui lòng cho bạn mượn, nhưng đến lượt cô bé thì chẳng ai giúp đỡ cả.
Bé Lan còn cách nào vội cắm cúi bài, nhưng bài tập hôm nay nhiều, cô bé kịp. Hôm đó, cô giáo thu vở bài tập để chấm. Vì xong, cô bé chỉ bốn điểm, còn cô giáo phê bình nhắc nhở lớp. Không những thế, cô giáo còn mời phụ , khiến cô bé sợ đến nức nở, năn nỉ hồi lâu cô mới bỏ qua.
Buổi chiều học về, bé Lan ngập ngừng với chuyện điểm thấp, còn xin , nhưng cô bé, bà Hiền, vì quá bận bịu công chuyện cơ quan của . Cô bé còn cách nào, chỉ đành để hôm với . Tối đó, khi thành hết bài tập, cô bé mới lên giường ngủ, trong lòng còn suy nghĩ hôm xin thế nào.
Sáng sớm hôm , bà Hiền mới hơn năm giờ thức dậy chợ để mua thức ăn tươi ngon nhất. Không ngờ lúc chợ gặp phụ của các học sinh khác trong lớp bé Lan, bọn họ chuyện con gái của bà điểm thấp, cô giáo còn mời phụ . Bọn họ còn ngừng châm chọc, chế giễu bà, bà thường ngày khoe khoang con gái giỏi thế nào, hóa cũng chỉ thế. Bà Hiền chỉ thấy vô cùng mất mặt, mặt đỏ đến tận mang tai, vội vàng bỏ chạy về nhà.
Về đến nhà, bà Hiền trông thấy bé Lan đang đồng phục. Cô bé thấy , định mở miệng, nhưng còn kịp lên tiếng thì ăn một cái tát trời giáng mặt.
-Nói! Có mày điểm thấp ? Còn mời phụ ? Bị điểm thấp còn dám giấu tao! Ham chơi chịu học hành chứ gì? Mày học cái thói đấy ở đấy hả?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/long-chim/chuong-1.html.]
Bé Lan sờ lên cái má đỏ bừng đau rát của , thấy hung dữ như chịu nổi mà òa , miệng ngừng xin . Bà Hiền thấy càng điên máu, chụp lấy cán chổi bên cạnh ngừng đánh cô bé, đánh mắng, càng mắng càng hăng.
-Mày hả? Khóc cái gì! Mày oan lắm mà !
-Tao đánh mày oan lắm gì? Nói! Mở miệng !
-Tao ngày đêm, tốn bao nhiêu tiền bạc cơm gạo nuôi mày ăn học mà mày như thế hả? Mày tao khổ lắm ? Mày dậy! Nói cho tao ! Có ?
-Học hành gì mà bốn điểm? Sao mày ngu thế hả? Sao tao đứa con ngu như chứ! Mày ngu như , mày c.h.ế.t luôn ! Mày mày như mặt tao thế nào hả! Sau tao còn mặt mũi nào mà nữa!
Bé Lan sự đánh mắng của chỉ ngừng co rúm , nức nở. Cô bé , nhưng cổ họng nghẹn cứng , lời, chỉ thể ngừng . Cô bé thể hiểu nổi, rõ ràng chỉ là một quên bài tập thôi, vì thành như ? Quên bài tập, thật sự nghiêm trọng đến mức đó ?
lúc , một bóng xông kéo bà Hiền .
-Đủ ! Cô đừng đánh nữa! Bé Lan lát nữa còn học!
Bé Lan ngẩng đầu , là chị Linh trong xóm. Bà Hiền trông thấy Linh can thì hất cô , nhưng cô sức lực lớn, giữ bà Hiền . Không tiếp tục mất mặt, bà Hiền hừ một tiếng, đem bánh mì bàn vứt xuống mặt bé Lan, đó rời , khi còn quên uy hiếp:
-Mày chờ đấy! Đi học về xong mày c.h.ế.t với tao!
Chờ bà Hiền rời , Linh mới tiến tới đỡ bé Lan lên. Cô bé nhào n.g.ự.c cô nức nở. Linh nhẹ nhàng xoa đầu an ủi cô bé, đó giúp cô bé đồng phục khác, rửa sạch mặt mũi, thoa dầu lên các vết đánh mới để cô bé học. Còn Linh cũng đến trường của .