Lồng Chim - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:56:58
Buổi tối, thi thể của bé Lan cuối cùng cũng tìm thấy. Bà Hiền tỉnh táo bao lâu một nữa ngất . Vài quen bên cạnh đỡ lấy bà Hiền, vẻ mặt thương cảm an ủi vài câu.
Không ai thấy , ở trong đám đông, Linh đang dắt tay một đứa bé trông giống hệt bé Lan đang bên . Cô bé sắc mặt nhợt nhạt, ánh mắt mờ mịt hỏi Linh:
-Chị Linh ơi, ? Em ngoan ngoãn theo lời mà.
Linh lập tức trả lời, nhẹ nhàng đưa tay xoa đầu bé Lan, một hồi lâu mới lên tiếng:
-Không của em. Bà đang vì tương lai của thôi.
Linh thực sự suy nghĩ như thế, và cô tin những gì nghĩ cũng sai.
Là hàng xóm nhiều năm, cô hiểu quá rõ tính cách của bà Hiền. Rất sĩ diện, còn ưa khoe khoang. Cái c.h.ế.t của bé Lan lẽ sẽ khiến bà chút hối hận, chút áy náy, nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi. Bà sẽ quên nhanh, vì bà còn bận ứng phó những chuyện khác. Ví dụ như, lời đồn đại và mỉa mai của những ưa bà , bà dạy con, ép con đến mức nhảy cầu. Nói chừng đó bà còn oán hận bé Lan vì tự sát, mang nhiều rắc rối cho bà như .
Nghĩ đến đây, Linh liền cảm thấy mệt mỏi. Cô ngước đầu lên bầu trời đêm, tâm tư dần trôi xa. Đến khi nào cô mới thể thoát khỏi nơi ?
Bé Lan hình như còn hỏi thêm điều gì đó, nhưng Linh dắt cô bé rời . Không một ai trông thấy bọn họ, bọn họ cứ thế lặng lẽ đến, lặng lẽ rời . Linh dắt bé Lan đến gốc đa cổ thụ ở cuối thị trấn. Lúc , sương mù từ dâng lên, ở giữa gốc đa hiện lên một cánh cửa đá lớn, bên chạm khắc đầy những hình thù quái dị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/long-chim/chuong-3.html.]
Bé Lan lúc chút sợ, nắm chặt lấy tay Linh. Linh vỗ nhẹ lưng cô bé, ý trấn an. Âm thanh ken két vang lên, cửa đá từ từ mở . Một đàn ông với mái tóc dài, mặc bộ đồ như trong phim cổ trang, một tay cầm cờ, một tay đeo xích sắt xuất hiện. Ông bé Lan, đó rút từ trong ống tay áo một cuốn sổ, lật lật tra cứu một chút :
-Trần Linh Lan đúng ? Đi theo .
Nói xong liền phất nhẹ lá cờ trong tay. Ánh mắt bé Lan theo đó cũng trở nên đờ đẫn, bước theo đàn ông trong cửa đá. Linh theo hình bé nhỏ , môi mấp máy như gì, nhưng cuối cùng cũng chẳng thể .
Tự sát là tội lớn, chờ xuống địa phủ sợ là chịu ít trừng phạt mới phép đầu thai. Mà dù đầu thai cũng chắc sẽ đầu thai thành . Đây là luật của địa phủ, một Người Dẫn Đường như cô thể đổi . Đừng là cô, cho dù là vị Vô Thường cũng chẳng thể giúp gì.
Cánh cửa đóng , sương mù tản , Linh cũng về nhà của .
À .
Đó là nhà của cô.
Nơi đó bao giờ là nhà của cô.