Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Lòng quân khó yên - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:58:34

Giới thiệu

 

Vị hôn phu của khi thi đậu Trạng nguyên liền từ hôn với .

 

Hắn dung tục chịu nổi, chỉ kiếm tiền.

 

Không bằng những tiểu thư khuê các, tri thư đạt lễ nơi kinh thành.

 

nào , nữ tử tôn quý nhất Tề quốc chính là .

 

1

 

"Lục Thác Viễn, ngươi xác định cùng từ hôn?" Ta nam tử áo xanh đối diện, lạnh giọng hỏi.

 

Lục Thác Viễn cắn môi im lặng, như hạ quyết tâm, mở miệng : "Phải. Nay thi đậu Trạng nguyên, mà nàng bất quá chỉ là một tiểu nữ nhi thương hộ..."

 

"Tốt." Không nhảm thêm nữa, trực tiếp ngắt lời.

 

Hắn chút kinh ngạc: "Nàng... nàng đồng ý ?"

 

Ta nhạt một tiếng: " , thế nào? Ta lóc thảm thiết cầu ngươi đừng vứt bỏ , ngươi thất vọng ?"

 

Hắn trầm mặc một lúc : "Gia Ninh, là với nàng. Như , xem như nể mặt Nguyễn nương tử ân với , chờ ngày thành , thể nạp nàng ..."

 

Ta trừng lớn mắt, thậm chí dám tin tai , tên đang nhăng cuội gì ?

 

Ta định mở miệng, liền thấy một cái bàn tính đập thẳng trán Lục Thác Viễn, lập tức thấy máu, thanh âm phẫn nộ của Nguyễn nương tử nhà vang lên từ cửa.

 

"Thiếp bà nội ngươi! Họ Lục , lúc cứu ngươi, ngươi là loại lòng lang sói, vong ân phụ nghĩa như chứ? Uổng công bấy nhiêu năm nay, nhà lãng phí bao nhiêu cơm gạo nuôi ngươi!"

 

Lục Thác Viễn ôm đầu đầy m.á.u định , mẫu một cước đá ngoài, ném xuống một câu: "Hôn sự bãi bỏ! Năm trăm lượng hoàng kim, coi như ngươi trả hết cơm gạo ngươi nợ nhà bấy lâu nay!"

 

Ta ở bên cạnh mà ngẩn , năm trăm lượng hoàng kim, mẫu thật sự dám !

 

Nghĩ thì Lục Thác Viễn cũng sai, nhà mùi tiền tài hun đúc lâu ngày, ngay cả cơm gạo cũng trở nên đáng giá .

 

2

 

Cửa đóng , mẫu mới nguôi giận, xuống ghế, hỏi : "Con thấy thế nào?"

 

Ta đưa một chén nước cho nàng, thản nhiên : "Con Lục Thác Viễn thi đậu Trạng nguyên là do Hoàng thượng ngự điểm, ngài còn ý định chỉ hôn cho Lục Thác Viễn và đích nữ Thẩm Mặc Mẫn của nhà Hộ bộ Thị lang, cho nên Lục Thác Viễn mới vội vàng đến tìm con để từ hôn."

 

Mẫu lạnh một tiếng, mắng: "Tên khốn kiếp ! Cẩu hoàng đế đây là đang ép con hồi cung a!"

 

"Hừ, cũng Lục Thác Viễn nếu tất cả những gì đều là nhờ con, lầm ngọc thành đá cuội, sẽ cảm nghĩ gì."

 

Nàng nắm lấy tay : " mà nữ nhi ngoan , chúng mắc mưu , nam tử đời nhiều lắm, chúng tìm khác là ."

 

Ta với nàng, tay đặt lên vai nàng: "Nương, ba năm , con cũng nên trở về ."

 

Mẫu lo lắng : "Nếu con trở về, sẽ thể tránh khỏi gặp , con thật sự buông bỏ ?"

 

Ta kinh ngạc : "Nương, sẽ nghĩ rằng, Lục Thác Viễn đối xử với con như , con vẫn còn gả cho chứ?"

 

Mẫu chằm chằm: "Con đang đến ai."

 

Ta cúi đầu, .

 

Nàng thở dài, "Mấy năm nay cũng xem như hiểu rõ, con tuy bài xích việc an bài hôn sự cho con, nhưng con cũng từng để Lục Thác Viễn mắt, cho dù chuyện hôm nay, vốn cũng tìm một cái cớ để con cùng từ hôn. Ta nghĩ cho dù ngày mai an bài một mối hôn sự khác cho con, con cũng thể chút do dự gật đầu đồng ý, đúng ?"

 

Nụ của nhạt dần, nhẹ giọng : "Nương an bài cho con, nhất định là cực ."

 

Nàng đau lòng ôm lòng: "Thôi , con cứ trở về . Tháo chuông cần tìm buộc chuông, cũng thể trốn tránh cả đời. Chỉ là nếu còn dám để con chịu uất ức, nương dù bỏ nhà bỏ cửa, cũng sẽ vì con hồi cung đòi công đạo."

 

Ta mà khóe mắt ướt, tựa vai nàng: "Nương yên tâm , nữ nhi đến mức vô dụng như . Ba năm thời gian, đủ để con quên một , quên một đoạn tình ."

 

, từng vì mà nỗ lực, nhiệt huyết, cũng từng phấn đấu quên , nhưng khi chín mươi chín bước mà vẫn chịu bước về phía một bước, thậm chí dựng lên một bức tường để đ.â.m đầu chảy máu, m.á.u tim dù nóng đến cũng nên nguội lạnh .

 

Ba năm , sớm nên buông bỏ .

 

3

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/long-quan-kho-yen/chuong-1.html.]

 

Ta ngờ, đến cửa cung, gặp Lục Thác Viễn đang vun đắp tình cảm với đích tiểu thư Thẩm Mặc Mẫn nhà Hộ bộ Thị lang.

 

Hắn thấy , rõ ràng chút hoảng hốt, giả vờ như thấy, kéo Thẩm Mặc Mẫn định rời .

 

là loại hiểu lễ nghĩa như ?

 

"Lục Thác Viễn!" Ta đường hoàng gọi .

 

Ta thấy sống lưng cứng đờ, nhưng vẫn chịu đầu , ngược khiến Thẩm Mặc Mẫn chú ý.

 

Khoảng cách xa, rõ, chỉ thấy với Thẩm Mặc Mẫn vài câu gì đó, liền bước nhanh về phía .

 

Vẻ mặt chút hoảng hốt, giọng đè thấp mang theo chút tức giận: "Lý Gia Ninh, tại ngươi xuất hiện ở đây? Ta đó rõ với ngươi , nếu ngươi còn dây dưa..."

 

Ta chớp chớp mắt, nhảm nữa, trực tiếp ngắt lời: "Ta là nhắc nhở ngươi, tiền nợ nhà đừng quên trả."

 

"Ngươi!" Mặt đỏ bừng, định , một giọng nữ nhẹ nhàng cắt ngang.

Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý

 

"Lục công tử, vị cô nương là?"

 

Ta theo tiếng , Thẩm Mặc Mẫn một váy xanh nhã nhặn, dung mạo thanh lệ khả ái, đó như một bức tranh thủy mặc nhàn nhạt.

 

là kiểu nữ tử mà Lục Thác Viễn sẽ thích, khác với .

 

Dung mạo diễm lệ, cách ăn mặc ngày thường cũng tùy ý phóng khoáng, đây Lục Thác Viễn cũng ý tứ nhắc nhở nên đổi phong cách, chỉ xem như gió thoảng bên tai.

 

Ta từng vì khác mà bó buộc bản .

 

Chỉ một là ngoại lệ, đáng tiếc lĩnh tình, từ đó về còn ngoại lệ nữa.

 

Lục Thác Viễn nhanh chóng kéo giãn cách với , nhỏ giọng với Thẩm Mặc Mẫn: "Chỉ là một quen cũ thôi, Thẩm tiểu thư đừng nghĩ nhiều, quen nàng lắm."

 

Ta nhịn bật , còn gì, giải thích như chút giấu đầu lòi đuôi .

 

Quả nhiên ánh mắt Thẩm Mặc Mẫn khác, nhưng dù cũng là tiểu thư khuê các nhà giàu sang, nàng mỉm tao nhã: "Lục công tử , bằng hữu của chính là bằng hữu của . Nhìn vị cô nương ... phong trần mệt mỏi dung mạo bất phàm, chắc là gặp khó khăn gì, cô nương nếu cần tiền cứ , thể giúp chúng nhất định sẽ giúp."

 

Đây là coi như kẻ ăn mày thấy sang bắt quàng họ, dùng tiền đuổi .

 

Ta : "Thẩm tiểu thư quả nhiên tâm địa thiện lương, rộng rãi. Cũng chuyện gì lớn, chỉ là vị Lục công tử bên cạnh ngài đây nợ nhà ít tiền, nếu ngài nguyện ý trả , coi như là giúp một việc lớn."

 

Thẩm Mặc Mẫn còn kịp , Lục Thác Viễn vội vàng cắt ngang: "Lý Gia Ninh, đây là chuyện của chúng , đừng liên lụy đến khác."

 

"A! Thì Thẩm tiểu thư là khác a, còn tưởng..." Ta khoa trương che miệng, giả vờ kinh ngạc hai bọn họ, cho đến khi bọn họ còn mặt mũi nào nữa.

 

Thẩm Mặc Mẫn mở miệng: "Lục công tử và là tri kỷ, cô nương cứ , Lục công tử nợ ngươi bao nhiêu tiền, trả."

 

Ánh mắt Thẩm Mặc Mẫn rõ ràng mang theo khinh thường, , những như bọn họ thích sách thánh hiền, ghét nhất loại coi trọng tiền tài như .

 

bọn họ nghĩ gì về cũng , trả tiền là .

 

Ta mỉm : "Không nhiều, nhiều, năm trăm lượng hoàng kim thôi. Ngài xem là thanh toán tiền mặt ngân phiếu?"

 

Thẩm Mặc Mẫn trừng lớn mắt: "Năm trăm lượng? Hoàng kim? Sao ngươi cướp luôn ?"

 

"Sao chứ? Chúng là thương nhân đàng hoàng, chuyện vi phạm pháp luật chúng thể . Hơn nữa, năm trăm lượng hoàng kim, cũng chỉ là doanh thu một năm của một cửa hàng nhà thôi, chứ, chứ, Thẩm tiểu thư sẽ lấy nổi chứ?"

 

Mặt hai bọn họ như biến ảo, đỏ xanh, xanh đỏ, cuối cùng Thẩm Mặc Mẫn lạnh một tiếng: "Lý cô nương, nơi thôn quê hẻo lánh của ngươi, đây là nơi thanh quý, sang trọng. Ta khuyên ngươi đừng vô lý như , nếu quá tham lam, e là sẽ rước họa ."

 

Ta chút ngoài ý , nợ tiền trả tiền là thiên kinh địa nghĩa, dùng thế lực áp thì quang minh chính đại lắm .

 

Phụ nàng là ai nhỉ?

 

Hình như là Hộ bộ Thị lang, nhớ Hộ bộ là quản tiền bạc, lương bổng hẳn là khá, tại keo kiệt như ?

 

Chẳng lẽ là quốc khố hết tiền ? Phụ dựa mẫu chu cấp? Không chứ?

 

Ta suy nghĩ trong đầu cho chấn động, Thẩm Mặc Mẫn thấy vẻ mặt tưởng dọa sợ, hừ lạnh một tiếng, ném một túi bạc xuống chân : "Lý cô nương là tự rời khỏi kinh thành, phái đưa ngươi rời ?"

 

Ta còn kịp , phía truyền đến một giọng trong trẻo trầm thấp: "Ngươi nàng ?"

 

Sống lưng cứng đờ, tim đập lỡ một nhịp.

Loading...