LŨ EM VÔ ƠN - CHƯƠNG 2
Cập nhật lúc: 2025-07-09 07:37:25
2.
Bên bếp lò nhanh chóng tỏa mùi thơm của mì sợi trắng và trứng gà.
Ba đứa em gái như hẹn , mì vớt khỏi nồi đẩy cửa về nhà.
「Là mì sợi trắng! Mẹ ơi, hôm nay ăn ngon thế!」
「Còn trứng gà nữa!」
Ngày thường nhà nào cũng gặm lương khô bột mì thô ráp cổ họng.
Món ăn tinh tế như mì sợi trắng , chỉ dịp Tết nhất gói bánh chẻo mới thấy.
Hai đứa em gái song sinh mắt sáng hết đến khác, vứt bỏ bó củi khô nhặt chạy về phía bếp lò.
「Đói như ma c.h.ế.t đói đầu thai , tránh ! Chỉ nấu một bát, đây là để bồi bổ cho chị cả của bay.
「Kiều Nhi con , mau qua đây ăn mì .」
Mẹ thì lắm, nhưng bát bày chỉ một cái.
「Chị cả thấy , giờ cho chúng em ăn ?」
「Mẹ, mau múc cho chúng em , chị cả thích ăn mì , dù thì lát nữa chị cả cũng cho hết chúng con thôi!」
Hai đứa song sinh sốt ruột giậm chân, nước miếng sắp chảy đến nơi.
「Mẹ, con cũng ăn một ít.」
Hồ Nguyệt Tình nhẹ nhàng xen .
Trong suốt quá trình đó, một ai hỏi chia , cho .
「Lũ ranh con, đúng là nợ chúng mày mà!」
Mẹ mắng một tiếng, mà thật sự lấy bát định chia.
Chỉ ba cái bát.
Thiếu phần của ai thì cần cũng .
nhếch mép , 「Mẹ, để con.」
Vốn tưởng sự áy náy của đủ để ăn hết bát mì , xem là nghĩ nhiều .
Vậy thì đành tự thôi.
「Chị cả, chị cả, em bát nhiều hơn!」
「Thế em ăn trứng!」
Biết rõ tính đây, đưa thẳng bát và muỗng cho .
「Được , chị em chúng mày tình cảm .」
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lu-em-vo-on/chuong-2.html.]
Sau khi nhận lấy muỗng.
Dưới ánh mắt thể tin nổi của , múc hết mì và trứng một bát, bưng lên ăn ngay.
「Hu hu hu, chị cả cướp mì của em ăn!」
「Chị cả, chị , chị thể ăn hết một thế?」
Hai đứa song sinh và Hồ Nguyệt Tình đồng loạt loạn lên.
Sắc mặt cũng trở nên khó coi.
「Mày đúng là đồ ngốc! Sao ăn hết thế? Không chừa cho em mày một miếng nào ?!」
「Nói là nấu mì cho con, kết quả lấy ba cái bát, từ bao giờ thấy là ăn miệng ? Không định cho con ăn thì đừng bát mì nấu cho con chứ?
「Con là heo ngốc mà thích ăn mì thích gặm lương khô vỏ kiều mạch? Biết rõ mà giả vờ ngây ngô! Dù con cũng thích ăn, các ăn nhiều một chút là đúng , đều nghĩ như ? Lũ lòng lang sói!」
Mắng xong liền ăn sạch sành sanh.
Mùi vị thì cảm nhận gì, nhưng cục tức nghẹn trong lòng thoải mái hơn nhiều.
3.
Hồ Nguyệt Tình mười tám tuổi, hai đứa song sinh tám tuổi.
Đều là độ tuổi chuyện.
Nghe lời , chột , ngớ .
「Mày, mày năng như thế, mày là chị cả, đương nhiên nhường các em!」
「Con cho nhà đủ nhiều , bao năm nay tiền học của con và Nguyệt Tình đều là tự con thêm ở xưởng kiếm về, công điểm con cũng kiếm ít, kết quả các đến ôn thi cũng cho con !
「Không cũng , con nghỉ ngơi hai tháng, việc nhà cứ để Nguyệt Tình và các em , dù đây cũng vì con luôn phần việc của chúng nó, nên mới bắt chúng nó xuống đồng!」
Bố tiếng ồn ào của chúng phiền nên .
Ông chằm chằm, đó bảo nhanh chóng nấu cơm trưa.
「Ăn cơm xong xuống đồng việc, Nguyệt Tình con , Nguyệt Tâm Nguyệt Nhụy cũng theo xuống đồng , Nguyệt Kiều ở nhà nghỉ ngơi vài hôm.」
「Con sức khỏe , thể xuống đồng ?! Chị.... chị...」
「Con nhặt củi, con xuống đồng ! Chị cả còn kiếm tiền cho chúng con học nữa! Con học!」
Hồ Nguyệt Tình và hai đứa em song sinh đều lo lắng .
Có chống lưng, ba đứa em gái từng việc nặng một nào.
Củi nhặt về đặt lên cân, mỗi đứa kiếm nổi hai công điểm.
Lần coi như thấy.