Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Lựa Chọn Sai Lầm - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:45:32

11.

Một năm trao đổi học tập ở Đức khiến yêu nơi .

dự định khi nghiệp đại học sẽ nộp đơn xin học thạc sĩ tại đây.

Nhà quá khá giả.

Để giảm bớt gánh nặng cho bố , mỗi khi về quê nghỉ hè, ngoài nhận dạy kèm, còn thêm ở một nhà hàng.

Hôm nay đến ca tối của , khi chuẩn nguyên liệu trong bếp, bưng đồ ăn ngoài thì thấy một giọng quen thuộc.

Ở góc khuất phía xa, Diêu Khả đang từ chối lời mời rượu của ba đàn ông.

miễn cưỡng từ chối, nhưng chẳng tác dụng gì.

Ba gã đàn ông đó ép dụ, bắt cô uống hết ly đến ly khác.

quanh một lượt, thấy bóng dáng Hạ Minh .

, Diêu Khả bỏ học để lo cho chồng con.

… bây giờ cô đang gì thế ?

Đồng nghiệp vỗ nhẹ lên vai , kéo khỏi dòng suy nghĩ.

Khi ngang qua bàn của Diêu Khả, ánh mắt chúng chạm .

Sự bối rối của cô lộ rõ mồn một.

Ngay lúc đó, một ly rượu khác đưa tới mặt cô .

“Diêu mỹ nữ, hôm nay cô vẻ hứng thú nhỉ? Hay là do Hạ ca ở đây, cô liền nể mặt bọn ?”

, để uống rượu với cô, bọn nhường cho Hạ ca ba phần lợi nhuận đấy. Cô cũng để bọn bỏ tiền xứng đáng chứ!”

“Cạn ly cạn ly, đừng mất hứng.”

Qua lời bọn họ, nhận việc Diêu Khả tiếp rượu đầu tiên.

Lúc mang món , thoáng thấy trong mắt Diêu Khả một tia cầu cứu vụt qua.

phớt lờ nó và rời .

12.

"Chát——"

Sau âm thanh giòn tan của ly rượu vỡ sàn là một cái bạt tai vang dội, kèm theo tiếng chửi rủa đầy giận dữ.

"Con đàn bà thối tha, cho mặt mũi mà điều! Cô nghĩ là ai chứ?"

"Ngay cả thằng chồng cô, Hạ ca, còn dám giở trò với , thế mà cô dám vẻ thanh cao ?"

Diêu Khả ôm lấy nửa khuôn mặt đỏ bừng vì đánh, môi run run cắn chặt. Những giọt nước mắt to tròn liên tục rơi xuống.

Quản lý sợ họ loạn, gây ảnh hưởng đến quán nên vội vã tiến lên dàn xếp: "Bình tĩnh nào các vị, ăn uống là để vui vẻ, tức giận thế?"

Ba đàn ông lúc cả dậy, trong ánh mắt Diêu Khả tràn đầy khinh miệt.

"Nói lý đấy, ông đây đến đây để chịu uất ức, chuyện lời giải thích rõ ràng."

Nói xong, một trong họ liền gọi điện cho Hạ Minh, giọng điệu lời hạch sách, mắng nhiếc.

liếc qua Diêu Khả, thấy bàn tay cô siết chặt lấy vạt áo, trắng bệch đến mức thể rõ từng đường gân máu.

Sau khi mấy gã đàn ông bỏ , Diêu Khả cũng lặng lẽ dậy rời khỏi quán.

Vừa đến cửa, cô Hạ Minh lao tới tát mạnh một cái, khiến cả ngã sõng soài mặt đất.

Bác lao công của quán vội vàng chạy tới đỡ cô dậy, tức giận : "Dù gì cũng là vợ , thể động tay đánh như ?"

Hạ Minh chẳng buồn che giấu sự thô bạo, giọng gằn lên đầy khó chịu: " dạy vợ , bà quản chắc?"

Nói , giơ chân định đá Diêu Khả thêm một cú.

lúc đó, tình cờ thấy đang bê khay rót nước cho khách ở một góc khác của quán.

Ánh mắt đổi, nét mặt cũng dịu mấy phần.

Hắn cúi xuống đỡ Diêu Khả dậy, giọng mang theo chút dịu dàng giả tạo, như thể đang với cô , nhưng thực chất là để : "Vợ , em hiểu cho , nhẫn nhịn bọn họ cũng là vì kiếm tiền lo cho em và con một cuộc sống hơn."

"Nếu năm xưa em theo , thì bây giờ cũng chỉ thể bưng bê như cô thôi. Học giỏi thì ích gì?"

Diêu Khả liếc bằng khóe mắt.

.

Không buồn để ý đến bọn họ, chỉ tiếp tục công việc của như từng thấy gì.

Hôm , nhóm lớp, nhận tấm ảnh do Hạ Minh gửi—ảnh trong bộ đồng phục nhân viên phục vụ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/lua-chon-sai-lam-flgu/chuong-6.html.]

11.

Một năm trao đổi học tập ở Đức khiến yêu nơi .

dự định khi nghiệp đại học sẽ nộp đơn xin học thạc sĩ tại đây.

Nhà quá khá giả.

Để giảm bớt gánh nặng cho bố , mỗi khi về quê nghỉ hè, ngoài nhận dạy kèm, còn thêm ở một nhà hàng.

Hôm nay đến ca tối của , khi chuẩn nguyên liệu trong bếp, bưng đồ ăn ngoài thì thấy một giọng quen thuộc.

Ở góc khuất phía xa, Diêu Khả đang từ chối lời mời rượu của ba đàn ông.

miễn cưỡng từ chối, nhưng chẳng tác dụng gì.

Ba gã đàn ông đó ép dụ, bắt cô uống hết ly đến ly khác.

quanh một lượt, thấy bóng dáng Hạ Minh .

, Diêu Khả bỏ học để lo cho chồng con.

… bây giờ cô đang gì thế ?

Đồng nghiệp vỗ nhẹ lên vai , kéo khỏi dòng suy nghĩ.

🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗

Khi ngang qua bàn của Diêu Khả, ánh mắt chúng chạm .

Sự bối rối của cô lộ rõ mồn một.

Ngay lúc đó, một ly rượu khác đưa tới mặt cô .

“Diêu mỹ nữ, hôm nay cô vẻ hứng thú nhỉ? Hay là do Hạ ca ở đây, cô liền nể mặt bọn ?”

, để uống rượu với cô, bọn nhường cho Hạ ca ba phần lợi nhuận đấy. Cô cũng để bọn bỏ tiền xứng đáng chứ!”

“Cạn ly cạn ly, đừng mất hứng.”

Qua lời bọn họ, nhận việc Diêu Khả tiếp rượu đầu tiên.

Lúc mang món , thoáng thấy trong mắt Diêu Khả một tia cầu cứu vụt qua.

phớt lờ nó và rời .

12.

"Chát——"

Sau âm thanh giòn tan của ly rượu vỡ sàn là một cái bạt tai vang dội, kèm theo tiếng chửi rủa đầy giận dữ.

"Con đàn bà thối tha, cho mặt mũi mà điều! Cô nghĩ là ai chứ?"

"Ngay cả thằng chồng cô, Hạ ca, còn dám giở trò với , thế mà cô dám vẻ thanh cao ?"

Diêu Khả ôm lấy nửa khuôn mặt đỏ bừng vì đánh, môi run run cắn chặt. Những giọt nước mắt to tròn liên tục rơi xuống.

Quản lý sợ họ loạn, gây ảnh hưởng đến quán nên vội vã tiến lên dàn xếp: "Bình tĩnh nào các vị, ăn uống là để vui vẻ, tức giận thế?"

Ba đàn ông lúc cả dậy, trong ánh mắt Diêu Khả tràn đầy khinh miệt.

"Nói lý đấy, ông đây đến đây để chịu uất ức, chuyện lời giải thích rõ ràng."

Nói xong, một trong họ liền gọi điện cho Hạ Minh, giọng điệu lời hạch sách, mắng nhiếc.

liếc qua Diêu Khả, thấy bàn tay cô siết chặt lấy vạt áo, trắng bệch đến mức thể rõ từng đường gân máu.

Sau khi mấy gã đàn ông bỏ , Diêu Khả cũng lặng lẽ dậy rời khỏi quán.

Vừa đến cửa, cô Hạ Minh lao tới tát mạnh một cái, khiến cả ngã sõng soài mặt đất.

Bác lao công của quán vội vàng chạy tới đỡ cô dậy, tức giận : "Dù gì cũng là vợ , thể động tay đánh như ?"

Hạ Minh chẳng buồn che giấu sự thô bạo, giọng gằn lên đầy khó chịu: " dạy vợ , bà quản chắc?"

Nói , giơ chân định đá Diêu Khả thêm một cú.

lúc đó, tình cờ thấy đang bê khay rót nước cho khách ở một góc khác của quán.

Ánh mắt đổi, nét mặt cũng dịu mấy phần.

Hắn cúi xuống đỡ Diêu Khả dậy, giọng mang theo chút dịu dàng giả tạo, như thể đang với cô , nhưng thực chất là để : "Vợ , em hiểu cho , nhẫn nhịn bọn họ cũng là vì kiếm tiền lo cho em và con một cuộc sống hơn."

"Nếu năm xưa em theo , thì bây giờ cũng chỉ thể bưng bê như cô thôi. Học giỏi thì ích gì?"

Diêu Khả liếc bằng khóe mắt.

.

Không buồn để ý đến bọn họ, chỉ tiếp tục công việc của như từng thấy gì.

Hôm , nhóm lớp, nhận tấm ảnh do Hạ Minh gửi—ảnh trong bộ đồng phục nhân viên phục vụ.

Loading...