Lục Phát Phát - Chương 13: Xanh tốt rồi
Cập nhật lúc: 2025-07-11 04:32:26
Hơn một tháng trôi qua kể từ ngày Vương Đình và Phát Phát mang giống khoai lang về, mảnh đất khô cằn ngày nào giờ đây phủ kín một màu xanh mướt.
Những dây khoai mọc mạnh mẽ, bò lan khắp các luống đất, từng chiếc lá xanh non rung rinh nắng sớm, như minh chứng cho sự cần cù và niềm tin lay chuyển của hai vợ chồng trẻ.
Một buổi sáng, Phát Phát cầm cuốc đồng, tò mò bới thử một góc nhỏ ở luống khoai trồng lâu nhất.
Nàng cẩn thận dùng tay gạt lớp đất mềm, một củ khoai nhỏ nhắn màu vàng nhạt hiện . Phát Phát hân hoan cầm củ khoai lên, lòng dâng tràn niềm vui.
"Chàng !" nàng reo lên gọi Vương Đình, đang kéo nước từ giếng.
Hắn chạy đến, ánh mắt sáng rỡ khi thấy củ khoai. Dù còn nhỏ, nhưng khi đem luộc chín, cả hai đều ngỡ ngàng vị ngọt tự nhiên và mềm bùi của nó.
"Chúng , Phát Phát!" Vương Đình , giọng đầy tự hào.
Tin tức về ruộng khoai xanh của vợ chồng Vương Đình nhanh chóng lan khắp làng.
Mỗi ngày, đều đến xem, tò mò ngạc nhiên sự đổi của mảnh đất vốn coi là thể canh tác .
Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó
"Lá xanh thế , chắc củ đất cũng lắm!" một tấm tắc khen.
"Tưởng , ai ngờ họ trồng thật!"
Ban đầu, những đến chỉ để xem và bàn tán. dần dà, một đánh bạo hỏi vợ chồng nàng cách .
Phát Phát ngần ngại chia sẻ kinh nghiệm, thậm chí còn cẩn thận cắt dây khoai lang, chỉ họ nhúng gốc nước cho bén rễ mang giống.
"Những dây cần chăm sóc quá nhiều, chỉ cần tưới đều một chút là ," nàng hướng dẫn, đôi mắt ánh lên niềm vui.
Thấy vợ hào hứng như , Vương Đình cũng nhiệt tình giúp đỡ.
Phát Phát còn nhận rằng, đọt khoai lang non thể hái về xào hoặc luộc ăn. Nàng mang đọt khoai về, xào cùng tỏi và một chút mỡ lợn. Món ăn tuy đơn giản nhưng thơm phức, đưa cơm đến lạ thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/luc-phat-phat/chuong-13-xanh-tot-roi.html.]
"Chỉ là rau khoai thôi mà ngon thế , quả thật là lộc trời!" Vương Đình ăn khen, lòng thầm cảm thấy cuộc sống dần hy vọng hơn.
Những bữa cơm tuy vẫn đạm bạc nhưng ngập tràn niềm vui và sự động viên.
Một ngày, Phát Phát quyết định mang dây khoai lang đến nhà đẻ. Nàng gói ghém cẩn thận dây khoai lang đầy một gùi lớn, cùng Vương Đình bộ về nhà đẻ.
Cha nàng khi con gái giải thích về cách trồng khoai lang, hai lời, lập tức dọn dẹp mảnh đất nhà để trồng.
"Cứ thử xem, đất để cũng phí!" ông , ánh mắt hai vợ chồng đầy tin tưởng.
Vương Đình chủ động ở giúp cha vợ cuốc đất và cắm dây khoai. Nhìn con rể việc chăm chỉ, ông Lưu Thái gật gù hài lòng.
Nương nàng tuy nhiệt tình nhưng vẫn kéo nàng nấu cơm, còn mang thịt khô cất kỹ đãi con rể.
Lòng Phát Phát ấm áp lạ thường.
Một buổi tối, khi hai vợ chồng ăn cơm xong đang ngắm trời, Vương Đình bỗng :
"Ta nghĩ chúng nên khai hoang núi. Đất đó tuy khô cằn, nhưng nếu trồng khoai lang, tin vẫn thể ."
Phát Phát ngạc nhiên. "Trên núi ? đất ở đó xa làng, chẳng ai trồng gì. Chàng chắc ?"
Vương Đình gật đầu, ánh mắt kiên định. "Ta trưởng thôn , ai khai hoang thì sẽ cho đất. Đất núi bỏ , nếu ngại vất vả, khai hoang thêm sẽ cơ hội mở rộng ruộng khoai."
Phát Phát trầm ngâm. Nàng chồng đúng. Ruộng lúa và mảnh đất hiện tại tuy đủ cho hai vợ chồng sinh sống, nhưng nếu khá giả hơn, còn con, họ cần nghĩ đến những cách táo bạo hơn.
"Được," nàng , giọng chắc nịch. "Nếu sợ khổ, cũng ngại theo . Chúng cùng thử."
Ngoài trời, ánh trăng sáng rực soi xuống những luống khoai xanh mướt.