Lục Phát Phát - Chương 3: “Huynh cưới ta đi!”
Cập nhật lúc: 2025-07-11 04:32:13
“Được, nếu con quyết. Ta ủng hộ. Chúng nông dân thì cứ bám đất mà ăn, mơ ước cao sang. Ta lập tức từ chối mối hôn sự !”
Cha nàng khi rõ sự quyết tâm trong mắt nàng thì vỗ mạnh bàn sảng khoái.
Ông ưỡn thẳng lưng bước khỏi nhà. Tú tài gì chứ, Phát Phát nhà ông chê.
Tuy nhiên, nương nàng khác. Bà ở góc nhà, nước mắt lưng tròng, lẩm bẩm rằng đời con gái bà sẽ khổ cực, rằng nàng đang tự tay vứt bỏ con đường rực rỡ nhất của cuộc đời .
Khóc lóc về nàng chán chê qua than thở kiếp bán . Khiến Phát Phát khỏi thấy ngột ngạt trong chính căn nhà .
Nàng quyết định xin phép ngoài dạo để đầu óc thoải mái hơn.
Bước chân nàng vô thức qua con đường làng quen thuộc, lòng tràn ngập ký ức về những ngày thơ ấu.
Nàng chỉ sống một năm nhưng là một năm đầy sóng dữ. Đã quá lâu giây phút bình yên thế .
Những bông cỏ dại mọc lưa thưa ven đường, tiếng trẻ con nô đùa, mùi hương lúa thoang thoảng từ cánh đồng xa…
Tất cả khiến lòng nàng bình yên đến lạ.
Không từ khi nào, bước chân nàng đưa nàng đến gần nhà Vương Đình.
Vương Đình cũng thể xem là thanh mai trúc mã, lớn lên cùng nàng.
tất cả đổi khi cha Vương Đình qua đời vì dịch bệnh.
Từ đó, trở nên lầm lì, ít , chỉ lo lụng để sống qua ngày.
Dù cùng làng nhưng do ít xuất hiện, nàng cũng còn gặp thường xuyên. Khi đến tuổi cập kê, lòng nàng tràn ngập giấc mộng thành trạng nguyên phu nhân, quên hẳn bạn thuở nhỏ .
Đang miên man trong dòng suy nghĩ, bất chợt Phát Phát đ.â.m sầm một .
Nàng giật lùi , định mở miệng xin thì nhận mặt chính là Vương Đình.
Dáng cao lớn, làn da sạm nắng, đôi mắt đen sâu như chất chứa cả một thế giới.
Hắn nàng, ánh mắt chút ngạc nhiên xen lẫn ngượng ngùng.
Nàng khỏi giật khi nhận khuôn mặt giờ đây trưởng thành hơn nhiều so với hồi bé, góc cạnh và đầy vẻ kiên nghị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/luc-phat-phat/chuong-3-huynh-cuoi-ta-di.html.]
Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó
Phát Phát bối rối , lòng nàng như ngổn ngang bao nhiêu suy nghĩ, nhưng chẳng hiểu khi đôi mắt , câu đầu tiên nàng buột miệng là: “Huynh cưới !”
Lời thốt , cả nàng và Vương Đình đều sững sờ.
Hắn trố mắt nàng, khuôn mặt lộ rõ vẻ ngỡ ngàng, tai ửng đỏ đáng yêu.
Một lúc , ấp úng: “Phát Phát… … … cưới ?”
Phát Phát cảm thấy mặt nóng bừng, trong lòng bối rối vô cùng.
nàng lùi bước, cũng thu lời của .
Kiếp , nàng từng đau khổ vì sự lựa chọn sai lầm, giờ đây nàng nhất định nắm lấy cơ hội để sống cuộc đời mà mong .
Nàng hít một thật sâu, khẽ gật đầu, ánh mắt kiên định Vương Đình: “ , Vương Đình, cưới .”
Hắn vẫn thể giấu vẻ ngạc nhiên, mãi một lúc mới lúng túng : “… nhưng là cô gái xinh nhất trong làng. Cha chắc chắn gả cho hơn, tương lai hơn …”
“À, xem … thôi..” Nàng vờ tiếc nuối xoay toan bước .
“Không.. .. ! Ta … kết với nàng, , thích nàng!” Vương Đình thấy nàng xoay thì hết hồn.
Vội vàng đến mức năng lộn xộn, tay giữ c.h.ặ.t t.a.y nàng.
“Ừm … .. chuyện trong nhà chủ.”
“Được, tất cả nàng!” Hắn sống một , giờ nàng sai bảo, cầu còn .
“Chuyện nấu cơm là chuyện hai , ai bận thì nấu.”
“Được, cần, nấu luôn.” Hắn cần thui thủi ăn cơm một nữa .
“Ta thích giặt quần áo ngoài suối mùa đông, lạnh. Chúng đào giếng nhé!”
“Không cần, để giặt. Ngày đông nàng cần đụng nước. Nước tắm sẽ nấu.” Ôi, nàng sẽ tắm trong nhà …
“Phát Phát, thê tử nhé!”
“Ừm”
…
Vậy là hai kẻ ngớ ngẩn giữa con đường nhỏ, phiên hỏi đáp và đặt điều kiện vui vẻ.
Bóng hai ánh chiều tà như hòa một.