Luyến Luyến Ái Ái - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:45:57
9
Trên đường .
Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý
Chúng gì, lái xe tập trung.
Sau khi đến nơi.
bước khỏi xe, lời cảm ơn với Biên Diên:
"Cảm ơn , Biên ."
Anh khẽ gật đầu.
Trong đôi đồng tử đen láy chút suy tư, cũng bước xuống xe theo.
"Chờ ."
"Lâm tiểu thư, việc thương lượng với cô một chút."
10
Trong căn phòng chật hẹp.
Chỉ một chiếc bàn nhỏ.
cất cuốn sổ ghi chép bàn xuống chăn.
Lấy cốc giấy dùng một , rót cho Biên Diên một cốc nước.
"Chuyện gì , Biên ?"
Biên Diên , chỉ nhận lấy cốc giấy, hề chê bai mà uống một ngụm.
Anh ngẩng đầu lướt qua căn phòng mười mét vuông, cuối cùng ánh mắt dừng một bức ảnh ố vàng tường.
"Đây là lệnh tôn, lệnh đường của cô ?"
"Vâng, đúng ạ."
Trước khu vườn.
Mẹ ôm dịu dàng, bố tuy nghiêm nghị nhưng khóe miệng vẫn vụng về nhếch lên.
Người ngoài , hẳn là một gia đình hạnh phúc.
"Họ nghề gì?"
sững , Biên Diên đang cẩn thận dò hỏi.
Cuối cùng vẫn thành thật :
"Bố lúc sinh thời là một kiểm sát viên nổi tiếng ở Hải Thành, còn là một nghệ sĩ vĩ cầm."
" mười năm , họ vì một tai nạn."
cúi đầu.
Cũng rõ tại nhiều như với mới gặp đầu.
Có lẽ là vì cứu .
Khiến buông bỏ sự đề phòng.
Đã lâu nhớ đến bố .
Hoàn cảnh nghèo khó, khiến theo bản năng trốn tránh những khoảnh khắc hạnh phúc trong ký ức.
Sự cưng chiều của bố , những chiếc váy công chúa xinh căn phòng đầy búp bê, tất cả đều nên theo bức ảnh đen trắng của họ, thiêu thành tro bụi trong lòng.
Để còn ngoái đầu .
"Biên , tại hỏi những điều ?"
ngẩng đầu.
Nhìn đàn ông quý phái đang chiếc ghế nhỏ, đôi chân dài gập .
Trong mắt chút hoài niệm và đau đớn.
Im lặng một lúc lâu, Biên Diên thản nhiên :
"Cô hẳn là lệnh tôn, lệnh đường như thế nào chứ?"
"Nghe bà nội là tai nạn xe cộ."
"Ừm, vụ tai nạn , 10 năm ở Hải Thành gây xôn xao lớn..."
Tay cầm ấm nước, bất giác dừng giữa trung.
Anh như rõ nội tình, nhấn mạnh giọng ở từ "xôn xao".
Trong đầu một khoảnh khắc trống rỗng.
Sau đó, theo bản năng kháng cự những lời sắp .
"Biên , như thấy đấy, hiện tại sống nương tựa bà nội, chúng là gia đình bình thường, sẽ xảy những ân oán cẩu huyết gì ."
" gì cả, Lâm tiểu thư."
Vẻ mặt của Biên Diên mang theo suy tư và sự xem xét đối với .
Anh dường như cũng đang do dự điều gì đó.
Một lúc , đàn ông thở dài:
"Xin Lâm tiểu thư, là mạo phạm."
" đến tìm cô, thực chỉ hợp tác với cô."
"Ngu Nguyện sẽ bỏ qua cho cô, tiếp theo cô thể sẽ gặp nguy hiểm, thể bảo vệ cô, chỉ cần..."
"Biên , cần nữa."
đột nhiên dậy, khi Biên Diên yêu cầu của , lạnh lùng cắt ngang lời .
Chuyện hôm nay, khiến cuốn trò chơi của những giàu nữa.
Bởi vì suýt chút nữa dồn đường cùng, vạn kiếp bất phục.
còn bà nội cần chăm sóc.
Không gì đáng để mạo hiểm.
Theo lời Biên Diên , hiện tại chỉ mới chọc giận một Ngu Nguyện, hẳn là vẫn thể tránh .
nếu cuốn thêm nữa, thì sẽ dây dưa ân oán với bao nhiêu .
"Biên , nhận Hải Đại , bây giờ chỉ sống cuộc sống đại học của ."
Anh ý từ chối trong lời của , nhưng vẫn kiên trì : " hy vọng cô thể suy nghĩ ."
"Không cần Biên , cân nhắc nữa, cảm ơn hôm nay giúp giải vây."
Biên Diên xoa xoa mép cốc, thần sắc trong mắt ngày càng tối sầm.
cuối cùng vẫn tôn trọng sự lựa chọn của , dậy, để một tấm danh , rời khỏi phòng.
bên cửa sổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/luyen-luyen-ai-ai/chuong-4.html.]
Nhìn Biên Diên trong xe một lúc, đầu ngón tay đỏ rực lúc sáng lúc tối, phát ánh sáng mờ nhạt.
Cuối cùng đạp ga, lái xe rời .
11
Trong bóng tối mịt mùng, nhắm mắt .
Trong đầu, ký ức về bố hiện lên đan xen.
Những lời Biên Diên , thể rõ ràng.
Sau khi bố qua đời.
Ông nội vốn dĩ sức khỏe cường tráng, bỗng chốc đổ bệnh.
Ông nội lớn tuổi, chạy khắp đồn cảnh sát và tòa án, vô thấy ông nghẹn ngào với bà nội:
"Bố của Thiển Thiển ở đó hận chúng ..."
"Đều tại ... lúc đó nên khuyên chúng nó đừng quản dự án đó, nên chọc giận những đó..."
Cho nên.
Từ khi còn nhỏ .
Bố những khó dây , hại che.c.
Còn ông nội, năm thứ hai khi tài xế gây tai nạn kết án.
Đã qua đời vì bệnh tật.
Ông hung thủ thực sự trừng trị thích đáng, đây cũng là tai nạn.
Suốt ngày lo nghĩ, cuối cùng thành bệnh.
Lúc đó học lớp năm tiểu học.
Bà nội đưa chuyển đến một căn nhà nhỏ.
Không còn liên lạc với những đây, bà từ bỏ công việc giảng dạy ở Hải Đại.
Tận tâm chăm sóc .
Bà bao giờ nhắc đến bố , cũng nhắc đến ông nội, chỉ ngày ngày hề hề dẫn chơi, dạy học hành.
Những tình cảm ấm áp , từng khiến quên những nỗi sợ hãi và vực sâu đó.
Vị giáo sư toán học kỳ cựu nhất của Hải Đại, cầm bút chì và bàn tính, từng chút, từng chút dẫn dắt tính toán hình hài tương lai.
năm lớp chín.
Bà nội cũng chịu nổi, sức khỏe suy sụp.
từ bỏ giấy báo nhập học của trường trung học trọng điểm, đến trường tư thục Hải Thành, chỉ vì học bổng dành cho học sinh thành tích đặc biệt.
hiểu, những câu hỏi của Biên Diên hôm nay, đều là thăm dò.
Anh cứu , lẽ cũng liên quan đến quá khứ của bố .
cứ nghĩ đến những nguy hiểm đó, chỉ chăm sóc cho bà nội .
Bởi vì hiện tại gì cả, chỉ là một học sinh tay trói gà chặt.
Con đường hợp tác với Biên Diên, cũng giống như sự thật về cái che.c của bố , , nhưng bất lực.
Chỉ thể từ chối.
Đêm đó.
chìm trong vô cơn ác mộng đan xen.
Cho đến cuối cùng.
Dừng mắt là câu của Trần Miên khi đầu :
"Đừng trách , trách thì trách cô chọc giận nên chọc giận."
Chỉ là lúc đó …
Không chọc giận nên chọc giận thì kết cục sẽ là gì.
Mãi về mới hiểu.
Thì là dồn đến đường cùng.
Giống như kết cục của bố .
12
"Là Lâm Thiển tiểu thư , bà của cô, Tề Yến hôm nay tình trạng lắm, chức năng gan vấn đề, cô thể đến xem ?"
nhận cuộc điện thoại khi khỏi khu chung cư gia sư bán thời gian.
"Vâng. đến ngay."
Trời đang mưa, đường trở nên khó .
vẫn lo lắng gọi một chiếc taxi.
"Bác tài ơi, nhanh lên, bệnh viện trực thuộc Hải Đại."
Mưa bên cửa sổ ngày càng lớn.
Trời cũng càng tối sầm .
Hai giờ chiều, nhưng âm u như chiều tối.
Bệnh tình của bà nội vẫn luôn định, tự nhiên vấn đề về chức năng gan...
chằm chằm cần gạt nước mưa đang đung đưa đều đặn mắt, tâm trạng rối bời.
Vị trí của bệnh viện trực thuộc ở chân núi, cần qua một cây cầu.
Và đúng lúc lấy điện thoại , định xem báo cáo kiểm tra của bà nội tuần thì vì , phía đối diện đột nhiên lao tới một chiếc xe đang chạy như bay.
Tài xế nhanh chóng đánh lái.
Muốn tránh.
kịp nữa ...
"Mẹ kiếp, che.c !"
Ông chửi rủa một tiếng, tay đập mạnh vô lăng.
chiếc xe vẫn lao khỏi hàng rào.
kịp phản ứng, chỉ cảm nhận sự rung lắc dữ dội.
Sau khi hồn, nước biển tràn bên cạnh xe.
Thế thì xong ...
Không búa phá cửa kính .
Trong giây phút cuối cùng khi mất ý thức, nhấn nút máy.
Hai chữ Biên Diên.
Là cảnh tượng cuối cùng thấy.