Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ly Hôn Xong, Tôi Thành Vợ Của Cậu Chủ Nhỏ - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:35:23

8

Ngày hôm , gặp bạn gái Kỷ Nghiên tại buổi đấu giá. Cô thấy quầng thâm mắt , chút kiêng nể mà thẳng:

“Cuối cùng cô cũng chịu tìm giúp đỡ ? vẫn chú ý sức khỏe đấy.”

? Chỉ là nửa đêm tài xế thôi.”

Kỷ Nghiên từ đầu đến chân, lẩm bẩm: “ cứ cảm thấy… thiếu gia cũng khá cao tay đấy.”

đáp .

đến đây chủ yếu vì chiếc vòng cổ ruby đỏ trong buổi đấu giá hôm nay. tính mua nó, ngày mai sẽ gửi cho phu nhân Chu.

Là một thương nhân, việc cách lấy lòng đối tác, lòng khách hàng là điều cơ bản nhất.

Hôm nay chỉ vì chiếc vòng cổ mà đến.

Nhân viên sân khấu đưa món đồ cuối cùng lên.

Chiếc vòng cổ tinh xảo và cầu kỳ lấp lánh ánh đèn, rực rỡ như một viên ngọc quý.

quan tâm đến lời giới thiệu, ngay khi giá khởi điểm công bố, lập tức giơ bảng đấu giá.

Nhà đấu giá giá của .

Ngay lập tức giá cao hơn.

Từng chút một, giá đẩy lên.

“Ba triệu.”

“Ba triệu hai.”

“Ba triệu năm.”

suy nghĩ một chút, giơ bảng: “Ba triệu tám.”

Không ai phản ứng.

“Có ai nâng giá ?”

Nhà đấu giá tiếp: “Ba triệu tám đầu.”

“Ba triệu tám hai…”

“Bốn triệu.”

Đột nhiên một giọng cắt ngang lời của .

vô thức .

Tống Châu đó, tay vẫn buông bảng đấu giá, tay còn ôm lấy cô gái bên cạnh, .

Bạch Lam thấy qua, chút hoảng sợ, liền thu trong vòng tay của Tống Châu.

rút ánh mắt : “Bốn triệu hai.”

“Bốn triệu ba.”

“Bốn triệu bốn.”

“Bốn triệu năm.”

Tống Châu như đang cùng đấu giá, liên tục nâng giá theo .

Mọi trong phòng đấu giá chỉ lặng lẽ quan sát, im lặng cuộc kịch giữa cặp đôi quyền quý trong gia đình.

chút đau đầu, dậy về phía Tống Châu: “ nhớ là sở thích sưu tầm đồ trang sức mà?”

Anh khẽ mỉm : “Chỉ là đột nhiên thấy chiếc vòng cổ hợp với Bạch Lam.”

sang Bạch Lam, cô , cắn môi , đôi mắt chút đỏ: “Lâm, Lâm tiểu thư, chiếc vòng cổ đó… .”

Tống Châu nhún vai, đôi mắt phượng khẽ nâng lên.

, sự điềm tĩnh giữ gìn suốt bao năm gần như sắp sụp đổ trong khoảnh khắc .

Tống Châu thích phụ nữ giận dữ.

Đặc biệt là thích mất bình tĩnh.

Những vây quanh , từ ngọc nữ đến mỹ nhân, thiếu ai thách thức bằng đủ loại cách thức.

Lần duy nhất mất bình tĩnh là hai năm , khi tự tay tát một .

Mặc dù nhớ rõ mặt cô , nhưng chỉ nhớ rằng khi Tống Châu thấy tức giận, vui vẻ hơn bao giờ hết.

Anh đặt tay lên tay , nhẹ nhàng xoa xoa, giọng điệu đầy cưng chiều:

“Ương Ương.”

“Chỉ cần cô em khó chịu, với .”

“Không cần bẩn tay em.”

9

gì thêm, dậy rời khỏi hội trường.

Bên trong, nhà đấu giá gõ búa, chính thức xác nhận chủ nhân của chiếc vòng cổ.

Đứng cửa, thấy nhân viên hướng dẫn Tống Châu và Bạch Lam thủ tục thanh toán.

Khoảnh khắc Tống Châu đưa thẻ , tâm trạng bỗng nhiên hẳn lên.

cúi đầu, gửi tin nhắn cho liên lạc ghi chú “AAA Cậu chủ kinh thành – Anh Chu”:

—— “Anh đang ở ?”

Chu Hoài trả lời nhanh:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ly-hon-xong-toi-thanh-vo-cua-cau-chu-nho/chuong-3.html.]

—— “Phòng thí nghiệm.”

đồng hồ, suy nghĩ một chút nhắn tiếp:

—— “Lại ăn tối đúng ?”

Khung chat hiện lên dòng chữ “Đang nhập…”  lâu, nhưng cuối cùng tin nhắn nào gửi .

Vậy nên chủ động nhắn tiếp:

—— “Nhà hàng tư nhân Triệu Ký, đợi , bốn mươi phút nữa sẽ tới cổng trường.”

Lúc cất điện thoại , Kỷ Nghiên liếc : “Hôm nay shipper cho thiếu gia ?”

gật đầu. Cô do dự, định gì đó nhưng thôi.

bật .

“Kỷ Nghiên.”

: “ là một thương nhân.”

10

căn đúng thời gian đến nơi.

Chu Hoài đang ở cổng trường, ngay ngắn chỉnh tề như một lính gác.

Có một sự ngốc nghếch dễ thương đến lạ.

lái xe đến mặt , hạ cửa kính xuống, đưa đồ ăn từ ghế phụ cho .

Chu Hoài khẽ lời cảm ơn.

ngẩng đầu, định trêu một câu thì bất chợt thấy hai bóng quen thuộc cách đó xa.

là thế giới nhỏ.

Thì “bông hoa trắng” mà chồng nuôi dưỡng là một sinh viên xuất sắc.

Chiếc vòng cổ mà Tống Châu mua Bạch Lam đeo cổ. Trong màn đêm, ánh sáng vẫn thể che giấu sự rực rỡ của nó.

Trang sức sinh để tôn vinh con .

cô gái trẻ còn quá non nớt, thể gánh vác sự lộng lẫy của món đồ .

Ngược , cô trở thành phông nền cho chiếc vòng cổ.

Tên chồng ngốc của .

Hai mươi tuổi, tuổi thanh xuân rực rỡ, cô cần bất kỳ món trang sức nào, vốn dĩ xinh đến mức khiến ngẩn ngơ.

Chu Hoài cũng theo ánh mắt .

Tống Châu lưng về phía chúng , chỉ thể thấy gương mặt của Bạch Lam.

“Cô .” thu ánh mắt , hứng thú về phía Chu Hoài.

Anh đầu, đối diện với ánh mắt , đôi mày giật giật.

“Chồng thích kiểu .” .

thích kiểu .” Chu Hoài gần như buột miệng.

Hai câu va giữa trung.

sững sờ một hai giây, bật đầy thích thú.

Mặt thiếu gia lập tức đỏ bừng, dùng tay còn che khuôn mặt của .

càng hứng thú: “Vậy thích kiểu nào?”

Chu Hoài mỏng manh như lớp vỏ mềm của bánh mochi nhân dâu tây, khiến chỉ đưa tay bóp một cái.

“…”

“Thiếu gia?”

Truyện được edit bởi Lavieee

“… Lâm Ương.”

Anh hít sâu một , vành tai vẫn hết đỏ, hạ tay xuống : “Câu ‘Chồng cô thích kiểu … là ý gì?”

Thật khó để định nghĩa kiểu của bản .

rõ ràng, và Bạch Lam cùng một dạng .

Chồng thích kiểu như Bạch Lam… Còn thể ý gì khác ?

trả lời , chỉ phất tay: “Mau ăn , muộn .”

Chu Hoài nhíu mày, vẻ vui.

Một lúc , chỉ thở dài: “Thứ Sáu tuần em rảnh ?”

“Sao thế?” nổi hứng, “Thiếu gia, định bước bước đầu tiên mối tình cấm kỵ ?”

“Lâm Ương!”

Anh nghiến răng gọi tên , vành tai đỏ bừng: “Chỉ là cảm ơn em chăm sóc , mời em một bữa cơm thôi.”

“Chỉ hai chúng ?”

“… Ừm.”

“Ăn uống nam nữ, dục vọng lớn nhất của con .”

“Một nam một nữ ăn với , chủ nhỏ , suy nghĩ gì đen tối thật ~?”

vươn tay nhéo má Chu Hoài. Anh né kịp, má lúm đồng tiền chọc trúng.

Giống như bỏng, lập tức nhảy xa, lóng ngóng như một trai mới lớn.

“Không rảnh thì thôi!”

Chu Hoài mặt , thèm , giọng điệu đầy bực bội.

“Tất nhiên là rảnh .” , “Thứ Sáu gặp.”

Loading...