Ly Hôn Xong, Tôi Thành Vợ Của Cậu Chủ Nhỏ - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:35:26
13
Khoảnh khắc Chu Hoài dậy, chiếc ly bàn suýt đổ.
vươn tay, nắm lấy cổ tay .
Động tác của khựng , cúi đầu đôi mắt đầy ý của .
Sắc giận mặt bỗng dịu đôi chút.
Lần đầu tiên, thiếu gia vốn luôn mất tự nhiên hất tay như thể là bệnh dịch.
chống cằm, mỉm : “Có … uống với một ly ?”
14
Trên đường đưa Chu Hoài đến khách sạn, thật uống nhiều, cũng .
ngay khi chuẩn lời tạm biệt, bỗng nhiên thấy hỏi:
“Lâm Ương…”
“Ngày đầu tiên chúng gặp … cũng là vì , nên em mới đến quán bar, đúng ?”
Chu Hoài ghế, ngước mắt , ánh mắt thẳng thắn, né tránh.
Làn da trắng lạnh rượu nhuộm thành một tầng hồng nhạt. đôi mắt …
Như bầu trời đêm tràn ngập những vì , sáng đến mức khiến kinh ngạc.
Từ ngày quen Chu Hoài, luôn từ chối khác.
Lạnh nhạt, kiêu ngạo.
Một thiếu gia xuất từ danh môn thế gia, giáo dưỡng quá mức hảo.
Chỉ khi đối diện với , mới thỉnh thoảng để lộ một chút dáng vẻ của một trai trẻ.
Có lẽ là vì đêm nay quá , hoặc lẽ là men rượu say lòng .
Mọi thứ… đều đang thì thầm với rằng:
Đây là khoảnh khắc thích hợp nhất để bộc bạch lòng .
tiến về phía một bước, đưa tay .
Chu Hoài né tránh.
khẽ : “Cuộc hôn nhân của thất bại.”
“Thật luôn khác ở bên ngoài, chỉ cần ầm lên mặt , đều mặc kệ.”
“Mọi đều ngốc, chơi bời phóng đãng như , còn thì vẫn luôn kiên trì đeo nhẫn cưới.”
“Hôm đó, khi gặp ở quán bar, tin tức về kỳ nghỉ của với khác lộ ngoài. Rõ ràng là sinh nhật , mà vẫn ngây ngốc chờ về để cùng đón sinh nhật.”
“Không ngờ khác ở bên cạnh tổ chức từ .”
“Hôm đó buồn, uống say nghĩ, tại thể như ?”
Chu Hoài, mắt bỗng nhiên trở nên mơ hồ.
Ánh trăng yên tĩnh.
Bầu khí tuyệt vời như thế một loại ma lực, thể biến lời dối thành sự thật.
“Tại chỉ một là còn cố chấp giữ gìn?”
vuốt nhẹ lên khuôn mặt Chu Hoài, sững : “Lâm Ương…”
: “Rồi thấy .”
“Anh đặc biệt, giống bất kỳ ai từng gặp. Anh cho một cảm giác xa cách, cô đơn, mập mờ gần gũi nhưng vẫn giữ cách.”
“ nhiều rằng họ cô đơn, nhưng cảm thấy, nỗi cô đơn của mới là thực sự. Cảm giác như trong sâu thẳm trái tim , từ đến giờ chỉ một , và vẫn luôn che giấu điều đó.”
cúi đầu, bốn mắt .
Khoảng cách gần đến mức thở giao hòa.
Làn da của trai từ hồng nhạt chuyển sang đỏ bừng, giống như một nồi áp suất nén chặt đến cực hạn.
Giọng nghẹn : “Anh thể… ở bên một lúc ?”
“Hoặc là…”
ghé sát tai , nhẹ giọng :
“Bán cho một cơ hội hợp tác .”
15
“…”
“!”
“???”
16
lùi hai bước, suýt nữa bật ngay mặt thiếu gia.
Truyện được edit bởi Lavieee
Biểu cảm gương mặt Chu Hoài biến đổi liên tục, mất một lúc lâu mới phản ứng .
Sắc mặt tối sầm, đến mức như thể nhỏ nước.
“Lâm Ương!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ly-hon-xong-toi-thanh-vo-cua-cau-chu-nho/chuong-5.html.]
Chàng trai nghiến răng gọi tên .
đáp .
“Bớt xem mấy bộ phim tình cảm m.á.u chó , thiếu gia.”
vẫy tay: “Nghỉ ngơi sớm nhé, sáng mai đến đón về trường.”
Chu Hoài gì, chỉ , nghiến răng ken két.
xoay rời , chạm tay tay nắm cửa, phía đột nhiên động.
Hơi rượu nhàn nhạt bao trùm lấy , bóng dáng áp đảo của trai ép sát gần.
Ngay khoảnh khắc phân tâm, một bàn tay khớp xương rõ ràng vươn qua eo , đặt lên khóa cửa.
Bịch.
Ồ.
Chơi quá đà .
Cổ cắn nhẹ một cái, như trút giận, để một vết ngứa ran.
“Lâm Ương.”
Giọng Chu Hoài khàn .
Ẩn chứa một ý vị thể diễn tả rõ ràng, như tức giận, như dung túng.
Một bàn tay khác đặt lên eo .
“Em thắng .”
kéo một vòng tay nóng bỏng.
Chàng trai cúi đầu, ghé sát tai , giọng mang theo sự nghiến răng nghiến lợi:
“Muốn cũng , cơ hội hợp tác cũng , đều cho em.”
“Chỉ một điều kiện.”
“Ngày mai—”
“Lập tức đá cái gã chồng c.h.ế.t tiệt của em .”
17
Dù là tượng đất cũng lúc nổi giận.
giường, đầu óc mơ màng vì nóng, miên man suy nghĩ.
Ánh trăng rọi qua khung cửa sổ, khẽ co ngón tay, như níu giữ thứ gì đó.
Vậy mà một nhanh mắt bắt gặp, liền nhân cơ hội chen giữa các ngón tay , đan chặt mười ngón.
Tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên trong đêm khuya yên tĩnh.
hất tay , với lấy điện thoại. Dòng ghi chú màn hình khiến đầu óc đang hỗn loạn của tỉnh táo hơn vài phần.
—— Tống Châu.
Xem chồng cuối cùng cũng nhớ hôm nay là sinh nhật .
Mà , đến giờ vẫn về nhà.
định ném điện thoại sang một bên thì Chu Hoài nhanh hơn một bước, ấn nút máy.
Giọng Tống Châu lập tức vang lên: “Ương Ương?”
“Sao còn về nhà?”
Về nhà cái đầu .
đáp trong lòng.
“—”
Tên khốn nạn bên cạnh lặng lẽ siết chặt tay, khiến lời định ép tan thành từng mảnh.
Tên vô dụng nhạy cảm đến đáng sợ: “Ương Ương! Em đang gì?”
mở miệng, Chu Hoài đột ngột nhấn nút kết thúc cuộc gọi.
Tiếng gầm gừ của Tống Châu cắt ngang trong nháy mắt.
ngẩng đầu Chu Hoài.
Chàng trai cúi xuống, ngay lập tức bịt miệng .
“Nghe điều kiện đưa , cứ tưởng…”
“Tình tiết kinh điển quá, chậc chậc…” cong mắt , “Thiếu gia, ngờ là kiểu…”
Lòng bàn tay bỗng cắn một cái.
Chu Hoài thoát khỏi tay , cắn mạnh lên vai .
“Lâm! Ương!”
Cậu thiếu gia nghiến răng:
“ là phe tình yêu thuần khiết!”