Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ly Hôn Xong, Tôi Thành Vợ Của Cậu Chủ Nhỏ - Chương 7: Hoàn

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:35:29

21

Khoảnh khắc cầm cuốn sổ đỏ tay, mới thật sự cảm thấy nhẹ nhõm.

Bước khỏi cổng, Tống Châu khựng một chút: “Ương Ương…”

“Sẽ.”

đột nhiên lên tiếng.

Tống Châu sững sờ.

, mỉm : “Sẽ đấy.”

“Nếu từng khác, nếu từ đầu đến cuối chỉ hai chúng .”

“Chúng sẽ bên đến đầu bạc.”

“Có lẽ chúng sẽ một cô con gái thông minh, thừa kế công ty của chúng .”

“Chúng thể nhàn nhã ông bà chủ, cùng du lịch khắp thế giới.”

“Có lẽ đến cuối cùng, khi cả hai đều già nua, sẽ , bình thản ước hẹn kiếp .”

bước lên một bước, mắt cong cong, nở nụ .

Đưa tay, chỉnh cà vạt cho , giống như những ngày đầu chúng mới kết hôn.

Sắc mặt Tống Châu d.a.o động: “Ương Ương…”

sẽ .”

lùi một bước, tránh bàn tay định chạm , lạnh lùng :

“Anh sẽ , Tống Châu.”

giả dối, ích kỷ, kiêu ngạo, lăng nhăng, vô trách nhiệm, luôn tỏ đạo mạo.”

Sắc mặt dần trầm xuống.

quá hiểu , Tống Châu.”

“Đó cũng là lý do vì đồng ý kết hôn với .”

nhạt: “Anh cứ vui vẻ , ly hôn mới phát hiện vợ cũ là một phụ nữ ác độc và vô tình.”

Tống Châu tiến lên một bước, đưa tay lướt qua tóc mai bên mặt .

Giọng điệu lạnh lẽo: “Lâm Ương.”

Anh : “Người như em, cả đời sẽ bao giờ tình cảm chân thành từ ai cả.”

Người tình cũ thì thầm bên tai, dùng giọng điệu mật nhất, để thốt lời nguyền rủa cay độc nhất.

mà…

Ai quan tâm chứ?

Mất tình yêu chẳng khác nào cá mất một chiếc xe đạp.

Giữa đường bỗng vang lên một tiếng còi xe chói tai.

ngoảnh đầu , thấy thiếu gia siêu xe, vẻ mặt khó chịu.

lùi một bước, vẫy tay với Tống Châu, thật lòng lời tạm biệt:

“Tạm biệt.”

22

Thấy lên xe, Chu Hoài nghiêng giúp thắt dây an .

Cậu thiếu gia cứng cổ, đến một ánh mắt cũng chịu liếc .

há miệng, cắn lên mặt .

Chu Hoài giật , suýt nữa đập đầu trần xe, vành tai đỏ ửng.

“Em…”

“Học theo đấy.”

: “Ghen ?”

Giọng thiếu gia chua lòm: “Ly hôn mà vẫn còn chỉnh cà vạt cho …”

hôn nhẹ lên mặt : “Yên tâm , hết yêu từ lâu .”

Chu Hoài ngước mắt, trông như đang giận dỗi, như một chú cún con thích nũng với chủ nhân.

lấy điện thoại , gọi cho kẻ thù đội trời chung của Tống Châu.

hứa sẽ tiết lộ với truyền thông.

chuyện khác với truyền thông … thì trong phạm vi thể kiểm soát.

23

Tin tức về công ty của Tống Châu phanh phui, những tin đồn tiêu cực tràn lan khắp nơi.

Anh bận đến mức tối tăm mặt mũi, nhưng dù c.h.ế.t cũng chịu thừa nhận.

Mãi đến một buổi chiều nọ, trợ lý Trần gõ cửa văn phòng .

trông vẻ vui mừng:

“Tổng giám đốc Lâm.”

“Công ty bọn họ phát hành cổ phiếu mới.”

cắn câu .

24

Những gặp , khi chia xa cũng chẳng cần lời tạm biệt.

Công ty của Tống Châu vượt qua sóng gió dư luận và tổ chức cuộc họp cổ đông đầu tiên.

Phòng họp của công ty sạch sẽ, sáng sủa. Đứng cửa sổ sát đất, thể thấy những đường đang tất bật qua .

ngắm khung cảnh một lúc, thở dài đầy triết lý: “Thế giới chẳng khác nào một chiếc bánh kẹp trứng chiên.”

Cậu thiếu gia đeo khẩu trang và đội mũ, nhất quyết theo đến đây: “…”

“Lát nữa mua cho em.”

Ngoài cửa vang lên tiếng bước chân.

Các cổ đông lượt phòng.

Bước chân cuối cùng vang lên trong hành lang.

Quá mức quen thuộc.

Giống như nhiều năm , khi chúng còn kết hôn, mỗi đến công ty tìm .

Người cũng vội vàng chạy đến như .

Ngoài cửa, thư ký nhẹ giọng :

“Tổng giám đốc Tống, ở ghế chủ tọa chính là cổ đông lớn nhất , mua …”

Chiếc ghế xoay khẽ dịch chuyển.

Bánh xe lăn nhẹ tấm thảm dày, phát âm thanh gần như thể thấy.

xoay , chống hai tay lên bàn họp, chậm rãi Tống Châu, nở nụ đầy thong thả:

“Lâu gặp, Tiểu Tống.”

“Không ngờ chúng gặp nhanh như .”

Sắc mặt của Tống Châu gần như sắp nứt .

25

Lúc bắt tay, dùng đến chín phần sức lực, cũng nương tay, bộ móng mới của trả đũa.

Cuộc họp diễn suôn sẻ, vì tận tâm tận lực vạch  cho Tống Châu.

Cũng thể trách .

Thật sự là công ty quá nhiều lỗ hổng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ly-hon-xong-toi-thanh-vo-cua-cau-chu-nho/chuong-7-hoan.html.]

Nhiều , khi đối mặt với những câu chất vấn của , Tống Châu suýt nữa giữ nổi vẻ mặt bình tĩnh.

Anh càng đen mặt, tâm trạng càng .

Lúc tan họp, các cổ đông lượt rời , vài đến chào hỏi .

Tống Châu chặn giữa chừng.

Bóng dáng cao lớn của chắn mặt .

Anh cúi mắt xuống, ánh âm u, sắc mặt đen đến mức thể nhỏ nước:

“Lâm Ương.”

“Em thật là…”

Anh nghiến răng: “Đê tiện vô liêm sỉ.”

đưa tay chặn thiếu gia đang rục rịch lưng, vẫn thản nhiên phủi phủi bụi  tồn tại  vai Tống Châu, giọng điệu trách móc:

“Tiểu Tống , thế đúng .”

“Chuyện ăn, thể gọi là đê tiện vô liêm sỉ ?”

“Nếu giữ nổi công ty.”

, mỉm , nhưng ánh mắt lạnh lẽo:

“Thì đừng trách khác.”

Thương trường vốn vô tình, đàn sói rình rập khắp nơi, ai khi thấy miếng mồi ngon, ai sẽ là kẻ cắn lén lưng ai?

đấy.

, là một thương nhân.

26

Rời khỏi công ty của Tống Châu, xe, bỗng liếc thấy một bóng dáng quen thuộc cổng lớn.

Một bàn tay nắm lấy tay .

Cậu thiếu gia tháo mũ xuống, tóc mái rối.

Anh cúi đầu, cầm khăn lau khử trùng, chậm rãi lau từng ngón tay .

Từng chút từng chút, tỉ mỉ lướt qua từng kẽ tay .

Ngoài cửa xe, một mỹ nhân nước mắt lã chã, bảo vệ chặn ở cổng.

Bạch Lam tiều tụy nhiều, dù , cô vẫn mang theo một vẻ mong manh sắp vỡ.

“Xin , cho , chỉ với tổng giám đốc Tống vài câu thôi.”

sẽ mất nhiều thời gian .”

“Xin các đấy.”

Khuôn mặt xinh giàn giụa nước mắt, nhưng bảo vệ vẫn chút d.a.o động: “Tiểu thư, sự cho phép, chúng thể để cô .”

“Xin các , cho gặp một …”

Bạch Lam theo động tác của bảo vệ, gần như quỳ xuống.

Cửa cảm ứng đột nhiên mở , Tống Châu bước ngoài, sắc mặt u ám.

Bạch Lam khựng , ngay lập tức lao đến, ôm lấy :

“A Châu!”

“A Châu!”

“Tại chịu gặp em? Em sai điều gì ?”

Bảo vệ lập tức phản ứng, bước lên chặn cô : “Tiểu thư, xin đừng .”

Tống Châu yên tại chỗ, ánh mắt lướt qua khuôn mặt cô , lạnh lùng vô cảm:

“Lần , thấy cô ở cổng công ty nữa.”

“A Châu!”

“Anh thể như …”

Bạch Lam cắn răng.

“… Em mang thai con của !”

Sắc mặt Tống Châu hề đổi: “Có thai thì bỏ.”

“Tất nhiên, nếu cô đơn , tùy cô.”

Bạch Lam như rút hết sức lực, cô còn giãy giụa nữa, chỉ sững sờ Tống Châu lên xe.

Bỏ một , thẫn thờ tuyệt vọng.

xem trọn vẹn vở kịch , đó đóng cửa xe .

“Đi thôi.”

27

Xe dừng cổng công ty, đưa tay tháo dây an .

tay ai đó giữ chặt, nghiêng áp sát, phủ lên môi .

Mang theo sự dịu dàng cho phép né tránh.

Bàn tay giữ chặt nắm lấy, một chiếc nhẫn còn vương ấm lồng ngón áp út của .

Vừa vặn, khít.

Lúc tách , vành tai của thiếu gia đỏ đến như một viên ngọc phấn hồng.

mở tay ngắm nghía, phát hiện đó là một cặp nhẫn đôi.

“Tuyên bố chủ quyền?”

Cậu thiếu gia mặt đỏ bừng, như một đứa trẻ ôm chặt viên kẹo trong tay:

“Chẳng lẽ cứ theo em mà danh phận gì !”

nghiêng đầu, ngắm vẻ của , khẽ :

“Anh sợ ? Không sợ sẽ tìm khác ?”

“Thiếu gia.”

dịu dàng , “Thương nhân trọng lợi, nhẹ tình.”

Chu Hoài thẳng mắt , chút do dự.

Trong mắt phản chiếu bóng hình nhỏ bé của , bật , điềm nhiên hỏi :

“Em sẽ ?”

Khó .

Giới hạn đạo đức của vốn luôn linh hoạt.

Gặp thì cao, gặp kẻ tệ thì thấp.

“Vậy đây?”

Cậu thiếu gia thấp giọng, như thể đang phiền não.

“May là nhiều tiền.”

Đáng yêu c.h.ế.t mất.

suýt bật , mắt khẽ cong lên.

Bàn tay của trai nắm lấy, những đốt ngón tay trắng muốt như ngọc, chiếc nhẫn đôi lấp lánh ngón tay.

cúi đầu.

Khẽ hôn lên chiếc nhẫn .

“Vậy thì…”

Truyện được edit bởi Lavieee

“Lấy báo đáp .”

Loading...