LÝ TIỂU NGUYỆT - 10 - HẾT
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:29:01
Hắn nhắm đến nhà cửa và ruộng đất trong nhà, nhưng đáng tiếc, khi về thôn Hạ gia, Chu Hồng Liên và Từ thị mất sức lao động, gần như bán hết sạch đất đai trong nhà. Còn về khế đất, rõ ai trong hai họ giấu , mặc cho Hạ Thần uy h.i.ế.p dụ dỗ thế nào, họ cũng chịu lấy .
Hạ Thần còn đường học, dứt khoát ăn bám trong nhà, ngày ngày sai bảo bà nội và kế hầu hạ , mặc cho bản ngày càng mục nát, trở thành một tên du thủ du thực lười biếng.
Ta chút sững sờ, thì khi còn là con dâu, là vợ, là của họ nữa, việc báo thù họ dễ dàng đến .
Từ đó, gạt bỏ chuyện về nhà họ Hạ khỏi đầu.
Ở Đường Lê viện, ngày càng bận rộn. Những nữ tử học giỏi trong Đường Lê viện dần rời , đến để phục vụ công chúa. trong Đường Lê viện vẫn hề giảm, liên tục những nữ tử mới đưa .
Dần dần, bắt đầu gọi là "thầy". Dần dần, xem như viện trưởng của Đường Lê viện. Người do công chúa phái đến cũng ngày càng tôn trọng hơn.
Nhị Nha cũng học . Sau lễ cập kê năm mười lăm tuổi, quyết định đưa con bé rời khỏi Đường Lê viện. Công chúa cần nhân tài, nó cũng nên theo con đường của riêng .
Ta đặt cho nó một cái tên mới: gọi là Lý Phồn Tinh.
Ta là Tiểu Nguyệt, con bé là Phồn Tinh.
Tiểu Nguyệt nhỏ bé, mong nó thể rực rỡ như những vì tinh tú bầu trời .
Phồn Tinh nỡ xa , dẫn cùng. Ta cũng luyến tiếc nó nhưng vẫn từ chối. So với Phồn Tinh trưởng thành, Đường Lê viện càng cần hơn. Chỉ khi ở Đường Lê viện, mới thể thấy ý nghĩa của cuộc đời .
Lúc tiễn Phồn Tinh rời , bất ngờ gặp Hạ Thần. Từ thị bệnh chết, Chu Hồng Liên ôm con bỏ trốn, Hạ Thần bỏ mặc nhiều năm, dần sa đám lưu manh đầu đường xó chợ. Hắn thấy và Phồn Tinh thì hai mắt sáng rực.
“Mẫu , , là Thần Nhi đây mà!”
Hắn nhào tới.
Phồn Tinh vung chân đá văng , lạnh: “Mẫu chỉ một đứa con là , chúng quen ngươi.”
Tối qua, hai con tâm sự, kể cho con bé chuyện sống một nữa, vì giờ đây, lòng nó tràn đầy hận ý đối với Hạ Thần.
“Ngươi nên tìm mẫu của ngươi, mẫu thể sinh một tên ăn mày thối tha như ngươi.”
Con bé đánh cho Hạ Thần một trận. Kẻ từng cùng Hạ Kỳ bán Phồn Tinh ở kiếp , nay thể đánh trả nắm đ.ấ.m và cú đá của con bé.
Thấy Hạ Thần thoi thóp thở, vội kéo Phồn Tinh . Ta đưa tay dò thở của , may , chết, chỉ là ngất mà thôi. Con gái tiền đồ rộng mở, Hạ Thần là kẻ bỏ , con bé nên gánh một mạng . Lũ lưu manh đầu đường xó chợ, cũng chỉ bắt nạt kẻ yếu mà thôi.
Đám bạn bè hồ bằng cẩu hữu của Hạ Thần kéo về, trơ mắt và Phồn Tinh rời . Tiễn Phồn Tinh xong, trở về viện Đường Lê. Vừa đến nơi, liền trông thấy Hạ Thần bậc thềm của thư viện Hồi Long.
"Mẫu , là Thần nhi đây!" Mặt mũi bầm dập, nở nụ méo mó với , trông vô cùng quái dị. Ta , mặt biểu cảm. Hắn lảo đảo bước về phía .
"Tại như thế ?"
"Rõ ràng là tú tài, rõ ràng chỉ là một kẻ ăn mày hôi thối."
"Ha ha ha ha... là tú tài mà, sắp thi ân khoa ."
"Chẳng lẽ đang mơ? vì giấc mơ chân thực đến thế?"
"Mẫu , chắc chắn nguyên do, đúng ?"
Khoảnh khắc , lập tức hiểu , cũng giống , ký ức của đời .
Vậy thì thể giữ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ly-tieu-nguyet/10-het.html.]
Phía nam một hồ chứa nước đang sửa đê đập, gọi ám vệ ẩn lưng , lệnh cho đưa Hạ Thần đến đó dọn bùn.
Sắc mặt Hạ Thần biến đổi: "Ta thương nặng thế , đưa lao dịch, là hại c.h.ế.t ?!"
"Ta là đứa con trai duy nhất của , tại ngươi như ?"
"Hiện giờ phú quý vinh hoa, nếu ăn ngon uống , thể so đo chuyện ngườithờ ơ với suốt những năm qua. Tương lai c.h.ế.t , sẽ mặc tang phục, để tang cho ."
"Người nghĩ cho kỹ, Hạ Nhị Nha chẳng qua chỉ là một nữ nhân, sớm muộn gì cũng gả chồng."
"Người thể trông cậy ai, nếu là ?"
Ta mỉm , khẽ lắc đầu: "Không , một đứa con vô dụng như ngươi thì thật mất mặt. Nếu ngươi lương tâm thì sớm c.h.ế.t một chút."
Nụ mặt Hạ Thần cứng đờ. Hắn nhớ kiếp , chính cũng những lời với .
"Vậy nên đây mộng, mà là thật, đúng ?"
Ta chẳng buồn đáp, mặc kệ gào thét chửi rủa, lệnh cho lôi , đưa đến hồ chứa nước.
Hai ngày , tin tức về cái c.h.ế.t của Hạ Thần truyền đến.
10.
Phồn Tinh việc cho công chúa, lập ít công lao. Nó một căn nhà nhỏ ở kinh thành, tuy lớn nhưng là của riêng nó.
Nhiều con bé đón kinh nhưng đều từ chối.
Về , thiên hạ đại loạn, Phồn Tinh còn nhắc đến chuyện đón nữa. Cứ ba tháng nó gửi một phong thư báo bình an. Ta hiểu gì về quyền mưu đảng tranh, chỉ cần Phồn Tinh và công chúa vẫn bình an là đủ .
Đường Lê viện công chúa che chở, yên vô cùng. Ngày qua ngày, những việc mà khi xưa hứa với công chúa.
Lại sáu năm trôi qua, Dung Liên công chúa đăng cơ, trở thành nữ đế. Nàng là nữ đế đầu tiên của Đại Diễn.
Đại điển đăng cơ của nàng, cũng mặt. Đó là đầu tiên trong đời , rời khỏi trấn Hồi Long. Ta công chúa lên ngôi, chúng sinh quỳ bái chân nàng. Nàng quét mắt muôn dân, cao giọng cất lời:
"Khi còn là công chúa, tên húy của Cô là Văn Thục, là do phụ hoàng và mẫu hậu đặt, mong Cô thể dịu dàng hiền thục."
"Phogn hào của Cô là Dung Liên, do hoàng ban cho, hy vọng tương lai Cô sẽ phu quân rủ lòng thương."
" so với những điều đó, Cô cảm thấy hoàng đế vẫn hơn."
Nghe câu , tim khỏi đập dồn dập. Ta nàng mưu tính bao lâu để ngày hôm nay. con đường nàng , ắt hẳn gian nan hơn nhiều.
Gian nan, nhưng xứng đáng.
Sau khi đăng cơ, nữ đế hưu phu Đông Dương hầu, phong một nhóm nữ quan, trong đó cả con gái Phồn Tinh của . Tiếp đó, nàng hạ chỉ xây dựng nữ tử học đường, mở khoa cử cho nữ giới.
Ta trở về Đường Lê viện.
Một tháng , Đường Lê viện mở thêm một cổng núi, treo lên tấm biển mới.
Thư viện Đường Lê.
Nhiều năm về , những học trò bước từ thư viện Đường Lê tô vẽ lên sử sách bảy mươi năm trị vì của nữ đế bằng những nét bút nồng đậm rực rỡ.
Còn Lý Tiểu Nguyệt , chính là vị sơn trưởng đầu tiên của thư viện Đường Lê.